61 Chuyển ngữ: Sushi***Bởi vì tiệm cà phê mà Trịnh Thiên Dã đang làm ở vị trí ngay trên đường đi làm mà hằng ngày La Phi phải đi qua. Vì vậ,y mỗi ngày đi làm hay sau khi tan tầm La Phi đều phải đi ngang qua chỗ này.
62 Chuyển ngữ: TcassNguyen La Phi đã quen với việc anh luôn ngang ngược tự ình là đúng, bây giờ thấy anh là một người hiểu lý lẽ như vậy, thái độ kiên quyết phải thay đổi để trở thành con người mới, làm cho cô có chút không quen.
63 Chuyển ngữ: nhoclubu ***La Phi lại liếc anh một cái, đang muốn tiếp tục đi theo cô phục vụ vào bên trong, lại bỗng nhiên nghe được tiếng nói quen thuộc khi đi ngang qua một phòng.
64 Dịch: Thanh Dạ Trịnh Thiên Dã gật đầu trong bóng tối, giọng nói mang chút xấu hổ: “Anh cũng không hiểu bản thân mình cho lắm, nhưng đại khái là như thế này.
65 Chuyển ngữ: Irisbo Chỉnh sửa: Thanh Dạ***Tiễn La Phi về, Trịnh Thiên Dã mới cùng A Tuấn quay vào trong quán. A Tuấn theo chỉ thị của Trịnh Thiên Dã, đã làm việc thất đức này, mặc dù cảm thấy vì hạnh phúc của đại ca có đâm hai nhác dao vào người ta cũng không sao, nhưng là người trẻ tuổi nên không khỏi tò mò, vào trong quán, liền kéo Trịnh Thiên Dã lại hỏi: “Anh Thiên, anh cùng chị dâu rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Nếu thích người ta, dù chia tay vẫn có thể đường đường chính chính theo đuổi lại một lần nữa, sao phải lén lút sau lưng hãm hại người vô tội vậy?”“Vô tội ư?” Trịnh Thiên Dã bất mãn phản bác, “Tên kia tranh giành người phụ nữ của anh đây, vậy mà cho là vô tội ư?”“Anh ta không hề biết.
66 Chuyển ngữ: Sushi ***Căn phòng đã xập xệ, cũ kỹ cộng thêm chiếc giường chỉ có mét rưỡi cũng đã rất cũ nên chỉ cần một lực nhỏ tác động vào cũng sẽ dễ dàng phát ra tiếng ‘kẽo cà kẽo kẹt’ bao trùm cả căn gác xép, nghe rất chói tai.
67 Chuyển ngữ: Tcass Nguyen ***Thời gian La Phi và Trịnh Thiên Dã áp dụng kế ám độ Trần Thương [1] chính thức bắt đầu. Chiều nào tan ca cũng tạt qua tiệm anh, chờ anh hết bận, liền đi lên gác xép nhà anh.
68 Chuyển ngữ: IrisboMẹ La Phi ở nhà hờn dỗi suốt hai ngày liền, cuối cùng không chịu nổi sự cô quạnh khi về già, qua vài ngày, nhàn rỗi quá đâm chán, lại chạy đến quảng trường tập múa cùng mấy người bạn già.
69 Chuyển ngữ: CO “Bảo ông chăm chỉ tập luyện vào, mà ông không nghe, chân toàn thịt, giờ còn hại tôi!” Chân ba La Phi bị thương, phải có người giúp đỡ, trông nó mập mạp thế này, mẹ La Phi thật đáng thương, đi vệ sinh, cả hai đều toát cả mồ hôi hột.
70 Chuyển ngữ: Irisbo***Việc đột ngột mang thai thực sự khiến La Phi rất bất ngờ, không kịp chuẩn bị tâm lý. Nhưng đồng thời cũng khiến sự do dự của cô từ trước tới nay trở nên chắc chắn, mặc dù Trịnh Thiên Dã luôn miệng nói anh ở lại thị trấn này, chờ khi mấy tin đồn ở Giang Thành lặng bớt thì sẽ trở về, cũng không dây dưa làm phiền cô.
71 Chuyển ngữ: IrisboMẹ La Phi thấp giọng, phòng khách nhà họ La nhất thời trở nên yên tĩnh. Sự yên tĩnh đó kéo dài ít nhất mười giây, cuối cùng vẫn là ba La Phi mở miệng trước: “Bà nói nhảm nhí cái gì vậy! Bà cũng không nhìn xem nhà tiểu Trịnh là gia đình như thế nào!”Mẹ La Phi lập tức nổi giận: “Có tiền là giỏi lắm ư? Nhà giàu thì được hả? Tôi đây một chút cũng không thèm! Nói xong, bà lại nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Trịnh Thiên Dã, “Cậu không đồng ý cũng không sao! Ngày mai tôi lập tức đưa La Phi đi bệnh viện!”“Mẹ…” La Phi cũng nhận thấy mẹ cô quá đáng, bất mãn gọi một tiếng.
72 Chuyển ngữ: Irisbo***Trời nhá nhem tối, dưới uy quyền của bà La, Trịnh Thiên Dã rửa sạch đống chén bát cả nhà, mới được trở về quán cà phê. Mới một ngày không gặp, hai nhân viên trong quán trông thấy Trịnh Thiên Dã như xa cách ba năm.
73 Edit: Nhu Mai Beta: nhoclubuHôm sau, La Phi xuất viện. Một nhà mấy người về đến nhà, đi tới đầu cầu thang, liền gặp một người đàn ông trẻ tuổi đang lưỡng lự trước cửa nhà họ La.
74 Chuyển ngữ: SushiBởi vì phải chuyên tâm vào việc dưỡng thai nên khoảng thời gian này La Phi rất nhàn nhã, thảnh thơi, chỉ có ăn và ngủ. Trong khi dưới sự giám sát của mẹ La Phi, Trịnh Thiên Dã cứ như là đã trở thành con rể chính thức, hầu hết trong khoảng thời gian này đều ở tại đây.
75 Chuyển ngữ: Sushi***Sau khi lãnh giấy hôn thú trở về, đêm đó Trịnh Thiên Dã rốt cuộc đã chính thức chuyển từ phòng khách sang phòng ngủ của La Phi. Dĩ nhiên là vì lo cho sức khỏe của La Phi nên đêm động phòng hoa chúc là điều không thể rồi, nhưng anh vẫn rất vui mừng, cứ cầm lấy tờ giấy hôn thú lên nhìn mãi dường như không bao giờ thấy chán.