301 Trải qua sự kiện ép buộc lần trước một thời gian rồi,mà sau đó quan hệ giữa Dung Thi Âm và Lăng Thiếu Nghị cũng thay đổi rất kỳ diệu. Lại một tuần trôi qua, mẹ Dung đang bận rộn với bữa ăn tối,ba Dung và Lăng Thiếu Nghị đang đánh cờ,kể từ khi ông phát hiện ra Lăng Thiêu Nghị đánh cờ tướng rất tốt thì chỉ cần khi không làm gì sẽ lôi kéo anh theo mình chơi cờ.
302 Không khí bữa ăn tối có chút quái dị,mặc dù mọi người đều chuyện trò vui vẻ,nhưng Dung Thi Âm vẫn có cảm giác hoảng sợ trong lòng. Dung Thi Tinh buông đũa xuống, nhìn về phía Lăng Thiếu Nghị,ánh mắt hơi khác thường.
303 Tính ngang ngược của ba Dung nổi lên, ông bắt đầu lớn tiếng:“Chẳng lẽ A Nghị đến Lăng thị là nhất định sẽ có tiền đồ hả? Đó là một công ty lớn, nhân tài có rất nhiều,A Nghị mà đi nói không chừng mới phải chịu uất ức đấy!’’Ngoài miệng mặc dù nói vậy, nhưng trong lòng ông tính toán nhanh lắm,nếu như A Nghị đi rồi, ai tới cửa hàng bánh ngọt giúp ông một tay đây?Hiện tai muốn tìm một nhân viên giống như A Nghị là không có khả năng,kể từ khi nó tới của hàng của mình,làm mình bớt được không ít chuyện,không chỉ xử lý được chuyện của cửa hàng bánh ngọt mà còn xử lý rất ngay ngắn gọn gàng,buôn bán cũng ngày càng thịnh vượng,qua đề nghị của nó, cửa hàng bánh ngọt mới có thêm được nhiều loại bánh,như vậy càng kiếm được nhiều tiền.
304 Trong phòng không bật đèn,chỉ có ánh trăng chiếu bao phủ toàn bộ bên trong,chiếu sáng con ngươi thâm tình của hai người. “A Nghị. . . . ”Cô mở miệng đầu tiên, cánh tay vòng lấy ôm hai chân,một bộ váy ngủ trắng khiến cô thanh thuần như tiên nữ rơi xuống phàm trần, mặc dù không phải là tuyệt mỹ,nhưng lại hồn nhiên thanh thuần khiến Lăng Thiếu Nghị động lòng không dứt.
305 ‘’ Không có, em không có. . . . ’’Dung Thi Âm đáp theo phản xạ có điều kiện,con ngươi lo lắng nhìn về phía Lăng Thiếu Nghị. “Không có?’’Lăng Thiếu Nghị buồn cười nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của cô.
306 “Cái gì?’’Trong phòng truyền đến giọng nói chói tai của Dung Thi Tinh,cô ta không thể tin nhìn Lăng Thiếu Nghị,giống như đang nhìn người ngoài hành tinh vậy.
307 Lăng Thiếu Nghị không đợi cô ta hỏi đã hiểu rõ, cười nói: “Cô muốn hỏi tôi, nguyên nhân lớn nhất khiến tôi không đi Lăng thị có phải liên quan đến Âm Âm không , phải không?’’Anh cơ trí, sâu xa khiến cho Dung Thi Tinh giật mình,cô không ngờ người đàn ông này lại am hiểu lòng người đến thế,vì vậy liền nói:“Đúng vậy, hãy trả lời tôi!’’Lăng Thiếu Nghị không lảng tránh chút nào: “ Xác thực là vì Âm Âm!’’“Anh yêu nó?’’ Trong mắt Dung Thi Tinh lóe lên vẻ cô đơn.
308 Trong phòng y tá lập tức nhiều hơn mấy người đàn ông hung hãn,dáng vẻ kiêu căng của y tá trưởng lập tức bị sợ hãi tiêu diệt,cô ta vừa nghe là tới tìm Dung Thi Âm,không nói hai lời liền kéo Âm Âm đang đứng bên cạnh lên trước mặt mình.
309 Dung Thi Âm vừa thốt ra những lời này, trong nháy mắt, bàn tay Lôi Tu Hành đang trượt vào đột nhiên dừng lại,ánh mắt nhìn về phía Dung Thi Âm nhiều hơn một phần tàn nhẫn,bỗng buông cô ra.
310 Sau khi Lăng Thiếu Nghị nghe vậy, trên mặt thoáng qua vẻ kinh ngạc rồi biến mất, chốc lát đã khôi phục vẻ bình thường. “Âm Âm, em vừa đi đâu? Gặp ai vậy?’’Anh tỉnh táo, vừa quan sát ánh mắt cô, vừa suy nghĩ xem cô biết được bao nhiêu về thân thế của mình.
311 Thời gian bình yên vô sự qua đi,tại một khúc quanh trên phố,Lăng Thiếu Nghị không đi thẳng đến cửa hàng, chỉ lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số quen thuộc.
312 “Mẹ, mẹ nói cái gì vậy,A Nghị làm sao có thể. . . . ’’Dung Thi Âm cười cười,nhưng mới nói đến chỗ này,nụ cười trong mắt liền ngừng lại,bên tai cô đột nhiên vang lên một cuộc đối thoại của mình và A Nghị.
313 “Ba, A Nghị, anh ấy không phải. . . ’’“Âm Âm, con không cần tức giận ngớ ngẩn,ba thừa nhận A Nghị lớn lên rất được các cô gái nhỏ yêu thích,nhưng mà, nó có đẹp trai hơn nữa cũng chỉ là người đi làm công cho người khác thôi,ba có thể lý giải tình yêu giữa các con,nhưng mà, hôn nhân được xây dựng trên cơ sở vật chất,con cùng người như vậy ở chung một chỗ, cuộc sống sau này sẽ rất khổ cực!’’Ba Dung cố nén tức giận, ý vị sâu xa bắt đầu khuyên bảo Dung Thi Âm.
314 Lời nói của Lăng Thiếu Nghị vừa thốt ra khiến cho ba mẹ Dung đều kinh ngạc,qua một lúc lâu, ba Dung mới phản ứng lại,ông nở nụ cười lạnh,chỉ vào Lăng Thiếu Nghị nói:“Chỉ bằng anh mà muốn đem con gái của tôi đi? Thật là chuyện lạ,anh chính là một người nghèo, lấy gì nuôi sống Âm Âm nhà tôi?’’“Ba, A Nghị, anh ấy.
315 Ông đẩy tay Lăng Thiếu Nghị ra, vẻ mặt tràn đầy phẫn hận nói: “Biến! Anh cút ngay cho tôi, nơi này không hoan nghênh anh!’’“Ba, ba không thể như vậy. .
316 Ban đêm, xinh đẹp giống như mộng ảo,ngôi sao sáng nhất trên bầu trời cũng không sáng bằng bóng đèn lóe lên rực rỡ trong biệt thự,trên mặt nước xanh lam trong bể bơi,ánh trăng chiếu rọi tạo ra những tia sáng long lanh,hình dáng của biệt thự chiếu xuống mặt nước trong suốt tạo ra những gợn sóng vòng tròn xinh đẹp.
317 “A Nghị. . . ’’Dung Thi Âm nhẹ nhàng kéo bàn tay to của anh,dứt khoát ngồi dậy. “Em có chuyện muốn hỏi anh?’’Lăng Thiếu Nghị không khó nhìn ra suy nghĩ của cô,anh cũng dứt khoát ngồi lên giường, vuốt ve bàn tay nhỏ của cô.
318 Lời nói của Lăng Thiếu Nghị làm Dung Thi Âm đỏ mặt,ánh mắt ngượng ngùng, cô cúi đầu,đôi tay nhỏ bé trắng nõn theo bản năng vuốt vuốt,ống tay áo choàng tắm to lớn làm lộ ra một mảng cánh tay trắng như tuyết,có một lọai mỹ cảm như “Vẫn ôm đàn tỳ bà che mặt”.
319 Một đêm chưa chợp mắt, bây giờ Dung Thi Âm đang ngủ rất say, tối hôm qua, Lăng Thiếu Nghị như một vương tử dịu dàng, không biết bao nhiêu lần đòi lấy cô,giống như không biết đủ, cho đến khi thể lực của cô cạn kiệt, rốt cuộc cũng ngủ thật say.
320 Tâm, trong nháy mắt trở lên đau đớn. . . Cô biết A Nghị là một người đàn ông có chuyện xưa,hơn nữa đã trải qua chuyện mà cô không thể tưởng tượng ra được,chỉ là, cô không cách nào có thể tưởng tượng được khi A Nghị yêu người phụ nữ khác sẽ có tình cảm như thế nào!Nếu anh ấy thật sự thích chị dâu mình thì sao còn trêu chọc cô? Hoặc là do A Nghị biết mình không chiếm được vợ của đại thiếu nên mới lui về tìm người khác?Giá lạnh trong miệng anh.