Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 631
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Cô là cô gái vô giá, cái giá của cô để người khác tìm được cũng thiệt là đắt nha. Một truyện ngôn tình hiện đại hay kể về cô gái làm cho Tổng tài như hắn đầu tư không ít tâm phế.

Danh sách chương Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc


Chương 1

1 Edit: TooblueĐêm Noel tuyết bay đầy trời……Một cái cô gái mặc áo lông màu xanh nhạt, bộ đồ thể thao màu trắng, cưỡi xe đạp chạy nhanh trong gió tuyết, một giọt máu rơi xuống nền tuyết, đỏ tươi……Cô vươn bàn con tay nhỏ bé, đè lại cái mũi, ngăn cho máu không chảy tiếp, trong đầu lại nhớ lại lời bác sĩ căn dặn mình……“Gần đây sức miễn dịch càng ngày càng thấp, trước khi có kết quả kiểm tra, cô tuyệt đối không thể để cho thân thể của mình bị thương……”“Cháu sẽ chết sao? Nếu cháu chết, em trai cháu phải làm sao bây giờ? Nó mới ba tuổi…… Ba mẹ cháu đều bỏ lại chúng cháu mà đi rồi……” Cô yếu ớt hỏi bác sĩ……Bác sĩ lắc đầu không lên tiếng……Hạ Tuyết nhớ tới mấy chuyện ở bệnh viện vừa rồi, lòng của cô đau xót, trong đôi mắt đã phủ nước, mờ mịt nhìn đêm Noel lung linh sắc đèn màu, có ông già Nô-en, còn có một cặp đôi đang cầm hoa tươi ôm nhau gọt ngào, cô nghẹn ngào tự nhủ: “Không có việc gì, có lẽ kết quả kiểm tra sẽ không sao, mình không sao đâu? Có lẽ mình còn có thể sống……”Chuông di động vang lên.


Loading...

Chương 2

2 Hạ Tuyết chạy đến toilet nhẵn bóng hoa lệ của nhà hàng cơm Tây tìm xung quanh, đều không có tìm được nhẫn, cô lo lắng nghĩ, người kia liều lĩnh như vậy, nếu mình xảy ra chuyện gì, tìm người đó đến chiếu cố bạn ấy đi…Em trai và Cẩn Nhu là những người mà bản thân mình vướng bận nhiều nhất, nghĩ đến đây, trong lòng Hạ Tuyết lại đau xót, trong mũi lại tràn đầy một mùi tanh, cô nhanh cầm khăn tay, ngửa đầu lên lau máu mũi, nghĩ nếu bị Cẩn Nhu thấy, bạn ấy khẳng định sẽ sợ hãi, vì là bạn thân từ nhỏ đến lớn, đều sợ thấy máu…Hạ Tuyết lau máu mũi xong, lại cúi đầu, chuẩn bị trở về chỗ ngồi, lại phát hiện ngay bên cạnh bồn rửa mặt, có một cái trâm cài đầu hình con bươm bướm bằng ngọc tím…“Ủa?” Hạ Tuyết rửa tay, mới cầm cái trâm lên, đặt ở dưới ánh đèn, nhìn kỹ viên ngọc lóe ra ánh sáng óng ánh như mặt nước, vừa thấy liền biết nó có giá trị xa xỉ…“Ai lại để quên thứ quý giá như vậy ở nơi này nhỉ?” Hạ Tuyết tò mò xoay người, cố ý nâng cao giọng, nhứng toàn bộ cửa toilet mở ra, không có ai ở bên trong…Hạ Tuyết ‘a’ một tiếng, cười nói…“Vật quý giá như vậy, cũng có thể để quên…” Cô không có nghĩ nhiều, liền bỏ cái trâm ngọc vào túi mình, nghĩ sau khi rời khỏi đây, đem nó giao cho quản lý nhà hàng… Trong nháy mắt khi cô xoay người, thấy chân mình đạp lên cái gì đó, cô kỳ quái nhìn xuống, vừa lui chân ra, phát hiện chiếc nhẫn kim cương nằm ở dưới chân mình…“Thì ra mày ở trong này…” Hạ Tuyết nhận ra được đây là nhẫn của Cẩn Nhu, cô vui vẻ nhặt lên, liền đi ra nhà ăn…“Bạn xem, đây là cái gì?” Hạ Tuyết vui vẻ đi trở về chỗ ngồi, đem nhẫn đưa cho Cẩn Nhu xem…Cẩn Nhu thản nhiên nâng mắt, nhìn thoáng qua nhẫn, mới cười nhẹ nói…“Sao tìm lâu như vậy? Về sau không cần như vậy, đã đánh mất thì thôi, cũng không quý giá lắm…”“Sao bạn lại nói như vậy nói chứ?” Hạ Tuyết nhìn bạn thân, cười nói… “Đồ vật của mình, đương nhiên sẽ quý giá nha… Hơn nữa nhẫn này, cũng là quà mừng sinh nhật mười tám tuổi của bạn mà…”Cẩn Nhu nở nụ cười một chút, mới nói: “Loại hình thức này nọ, chú ý nhiều như vậy làm cái gì? Ở trong mắt của mình, ngoại trừ Thế Vĩ, không có bất kỳ kẻ nào cùng đồ vật gì đáng để mình quý trọng…”“Mặc kệ như thế nào… Đây chính là nhẫn của bạn… Đeo đi… kẻo chút nữa lại đánh mất…” Hạ Tuyết không nói hai lời, liền kéo ngón tay ngọc thon dài của Cẩn Nhu qua, đem nhẫn đeo cho cô…Cẩn Nhu lập tức từ trong tay Hạ Tuyết thu tay trở về, nhìn ly cà phê trước mặt cô, nói: “Uống nhanh đi, lạnh rồi…”“Ừm!” Hạ Tuyết mỉm cười nâng ly cà phê lên, uống một hơi.


Chương 3

3 Khách sạn Tam Á, phòng tổng thống!Cẩn Nhu đem Hạ Tuyết đã muốn hôn mê đẩy lrên giường, sau đó âm lãnh nhìn xuyên đến bóng đèn màu vàng trước giường, vô tình mà tàn nhẫn nói: “Mày dù sao đều phải chết… Chẳng lẽ không thể cứu tao một lần? Đêm nay tao sẽ cùng Thế Vĩ rời khỏi cái chỗ quỷ quái này! Bọn tao sẽ rất hạnh phúc… Thực xin lỗi, Hạ Tuyết… Nhân sinh của mày vốn đê tiện giống rác rưởi rồi… Mày thành toàn cho bọn tao đi…”Cẩn Nhu nói vừa xong, liền nảy sinh ác độc lột sạch quần áo trên người Hạ Tuyết, lại dùng cái chăn bằng sợi tơ vàng, đắp lên thân thể trơn bóng mê người của cô…Di động đột nhiên vang lên trong cái phòng xa hoa này…Cẩn Nhu rất nhanh nghe điện thoại…”Ừm… Sự tình đã sắp xếp xong, em lập tức đến đó… Vâng… Em yêu anh…”Sắc mặt Cẩn Nhu lúc này mới tái nhợt run rẩy bất an cầm di động, nhanh rời khỏi phòng, cô vừa cầm điện thoại, vừa mở nên cửa phòng, lại bởi vì vào lúc mở cửa phòng, bị một cái kẹp hình con bướm bằng ngọc rơi trên mặt đất chắn lại, cửa không có đóng…Cẩn Nhu nhanh đi ra phía trước, không quay đầu lại…*****Tuyết mịn bay bay.


Chương 4: Chương 4

4 Thân mình hắn hơi bị cô đẩy ra, nhìn thấy cô đỏ mặt, lại vẫn mơ hồ vô lực thở phì phò, thần trí không rõ kêu: “Anh tránh ra… Tôi không biết anh… Vì sao lại hôn tôi? Anh tránh ra…”Hắn đông lạnh nhìn cô, có lẽ nguyên nhân chính là vì bộ dạng cô rất giống nh...


Chương 5: Chương 5

5 Sáng sớm…Tuyết mịn vẫn bay…Hạ Tuyết rốt cục bị đau đớn cùng mệt mỏi khát nước làm tỉnh lại, chính là cô mới hơi mở hai tròng mắt, liền lập bị ánh sáng làm chói mắt, làm cho cô khó chịu thở gấp, cô nhắm chặt hai tròng mắt, cho mắt nghỉ ngơi trong chốc lát,...


Chương 6: Chương 6

6 Tuyết còn bay loạn bên ngoài…Hàn Văn Hạo ngồi ở trên sô pha, có chút vội vã nâng cổ tay, nhìn thoáng qua đồng hồ…Cửa toilet, rầm một tiếng, mở ra, Hạ Tuyết một lần nữa mặc áo lông cổ lọ của cô, cùng quần áo thể thao, hai tay đút vào túi quần, lạnh nghiêm mặt, buộc mình trấn tĩnh lại mới đi ra…Hàn Văn Hạo hơi nâng mắt, nhìn cô, mới phát hiện cô gái này, thật bình thường, cô thậm chí cũng không có tô son môi, không có trang điểm… Đêm qua đèn quá mờ, không có nhìn ra…Hạ Tuyết ngồi xuống sô pha, mặt lạnh xem xét hắn, khụ một tiếng, trong tay còn cầm di động, nhìn Hàn Văn Hạo, mặt mang vẻ tức giận cùng ý cười uy hiếp…Hàn Văn Hạo cũng không quá để ý, hỏi: “Cô muốn biết cái gì?”“Vì sao tôi ở trên giường của anh?” Hạ Tuyết hỏi thẳng.


Chương 7: Chương 7

7 Hạ Tuyết nghe xong, đột nhiên tức giận cười lạnh, giờ này khắc này, cô đã đánh mất tất cả lý tính , cô cắn răng, nắm chặt tay, mở miệng nói…… “Tôi nói cho anh biết, hôm qua tôi mới gặp bác sĩ, bác sĩ nói tôi có có thể bị bệnh nan y, cho nên người sắp chết nhe tôi, là không sợ giống người điên, có thể cắn anh, lấy dao đâm chết anh, cũng có lẽ sẽ ôm anh, cùng nhau nhảy lầu, tất cả phương thức đối phó anh, tôi đều nhất định sẽ dùng…… Cho nên anh tốt nhất không cần dùng loại giọng điệu này nói chuyện với tôi!!” “À……” Hàn Văn Hạo có chút nhàm chán…… Hắn khẽ nâng khuỷu tay, tựa vào sô pha, nâng cái cằm hoàn mỹ khêu gợi, nhìn tuyết ngoài cửa sổ……Hạ Tuyết bị thái độ này của hắn làm tức giận đến hộc máu, cô không nói hai lời liền cầm di động, vui vẻ ấn 120……Hàn Văn Hạo quay đầu, lạnh lùng nhìn cô…… “Cô báo đi, tôi không sao cả.


Chương 8: Chương 8

8 Phòng giám sát của khách sạn!Tổng giám đốc cùng với ban quản lí khách sạn, tụ tập theo dõi ở bên ngoài, khẩn trương chờ đợi……Vừa rồi tổng giám đốc Hàn Văn Hạo của tập đoàn tài chính quốc tế Hàn thị đột nhiên gọi điện cho tổng giám đốc tập đoàn khách sạn T...


Chương 9: Chương 9

9 Hạ Tuyết nắm chặt tay, quay đầu phẫn hận nhìn nam nhân trước mặt, nói: “Tôi có đáng thương hay đáng giận thì liên quan gì tới anh?”Hàn Văn Hạo lạnh lùng quay đầu nhìn Hạ Tuyết: “Đương nhiên không liên quan tới tôi! Nhưng hiện tại sự thật phơi bày ra trước mắt, cô nên trả giá vì những hành động sáng nay cô làm với tôi!”Hạ Tuyết nhẹ cười, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, cả thế giới của cô bị Cẩn Nhu đập nát, nhưng cô vẫn cắn răng đối diện với người đàn ông trước mặt, tức giận nói: “Phải không? Trả giá cái gì? Camera chứng minh rồi, tôi…… không phải người bị an bài hầu hạ anh trên giường, nói cách khác…… Anh vào cửa, sao không kiểm tra một chút chứ? Anh ngủ lầm với tôi, tôi còn chưa có truy cứu trách nhiệm của anh đâu?”Thần sắc Hàn Văn Hạo lạnh lùng……Hai nhân viên ngồi ở phòng theo dõi, trộm liếc mắt một cái, liền vội vàng đứng dậy đi ra ngoài cửa……“Cầm con bướm ngọc của tôi, vào lầm phòng của tôi, làm cho tôi có một buổi tối như vậy với loại phụ nữ như cô, tôi còn sợ ô uế đây!” Hàn Văn Hạo tức giận nói.


Chương 10: Chương 10

10 Thiệt nhiều tờ tiền màu hồng bay giữa Hạ Tuyết cùng Hàn Văn Hạo……Hai người cùng gắt gao nhìn đối phương, không có một chút thỏa hiệp……Hạ Tuyết thở gấp từng bước đứng ở trước mặt Hàn Văn Hạo, vươn ngón tay chỉ về phía hắn, ngẩng đầu nghiến răng nghiến lợi ...


Chương 11

11 Edit: Tooblue“Buông ra! Ban ngày ban mặt, anh dám làm việc này?” Hạ Tuyết cố níu kéo, kêu to!“Làm việc gì?” Hàn Văn Hạo lại mãnh mẽ nắm cánh tay nhỏ bé của Hạ Tuyết, làm cho cả người cô dính sát trên vách tường!“A —— đau quá!” Hạ Tuyết bị nện ở trên tường...


Chương 12

12 Edit: TooblueHạ Tuyết biết nam nhân này muốn làm thật, cô cắn răng chống hai tay, dùng lực đạp hai chân, nhưng bất đắc dĩ sức mạnh của nam nhân này rất đáng sợ, giống như dã thú trong rừng rậm, hai tròng mắt đang tản một cỗ sát khí kinh hồn……Hạ Tuyết mệt ...


Chương 13: Chương 13

13 Edit: MoonKhóe miệng Hàn Văn Hạo lộ ra một nụ cười lạnh lùng, lôi cuốn, dụ dỗ…- Muốn tôi buông tha cho cô? Hạ Tuyết không dám lên tiếng vì muốn làm cho cơn tưc giận của Hàn Văn Hạo dịu xuống…Mồ hôi nóng trên trán từng giọt, từng giọt chảy dọc xuống khóe mắt, làm những sợi tóc bị ướt dính sát vào cổ cô…hiện ra nét điềm đạm đáng yêu.


Chương 14: Chương 14

14 Hàn Văn Hạo lạnh lùng nhìn những giọt nước mắt của Hạ Tuyết lăn dài trên má cô, chậm rãi đứng dậy không nói gì, cũng không thèm liếc mắt nhìn cô một cái nào, cúi người sửa sang lại quần áo…Hạ Tuyết có chút kinh ngạc, trừng đôi mắt ướt nhèm của mình nhìn Hàn Văn Hạo… Hàn Văn Hạo không nhìn cô, chỉ tỉnh táo đứng ở mép giường, nói thẳng với cô:- “Nếu biết thỏa hiệp sớm một chút thì tôi sẽ không tức giận…”, HVH vẫn kiêu ngạo không ai sánh nổi…Hạ Tuyết không dám nói chuyện nữa, khẽ khàng cắn môi, lau nước mắt, trầm mặc lấy áo khoát của mình mặc vào… Hàn Văn Hạo vẫn như cũ, lạnh lùng nhìn cô…lúc này mới thấy được rõ khuôn mặt của cô gái mang nét đẹp Đông Phương này, khuôn mặt trái xoan, đôi môi động lòng người, đôi mắt xếch long lanh trong veo sáng ngời, lỗ mũi thật cao, gợi cảm mà trong sáng, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng hình cung của cô còn dính một chút máu, phỏng chừng là do lúc nãy giãy dụa… Hạ Tuyết cắn khẽ môi dưới, trầm mặc, sợ hãi kéo áo khoát che kín sợi dây chuyền… Hàn Văn Hạo nhìn thấy bộ dáng ấy của Hạ Tuyết, nhớ tới vừa rồi cô giãy dụa mạnh mẽ như thế nào, nên lại chủ động khiêu khích, hai tay bóp chặt chiếc cằm của cô, nâng khuôn mặt cô lên… Hạ Tuyết hoảng sợ giống như bị rắn cắn, đôi mắt hơi rưng rưng, ánh mắt nhìn HVH phức tạp lẫn sợ hãi, hơi thở dồn dập… Hàn Văn Hạo nhìn kỹ Hạ Tuyết, trong ánh mắt cô hiện lên sự ủy khuất cùng không cam lòng, hắn bực bội, chậm rãi nói:- Như thế nào? Không phục? - “Không có.


Chương 15: Chương 15

15 Edit: Moon- Phụ nữ nhất định phải có một cây son môi trong người, bởi vì để chuẩn bị cho đàn ông hôn bất cứ lúc nào…Màn hình trên quãng trường Thế Kỷ to lớn đang hiện lên hình ảnh một cô gái vô cùng xinh đẹp, thanh lịch, quyến rũ, cô mặc chiếc váy dài màu tím, đứng bên cạnh hồ nước màu xanh lam, tay cầm một cây son môi, đôi môi đỏ mộng quyến rũ hé nở một nụ cười rất ngọt ngào… - Nghe nói nữ hoàng quảng cáo Dạ Thiên Thiên đêm qua đã cùng tổng giám đốc của tập đoàn tài chính quốc tế Hàn thị cùng nhau trãi qua một đêm xuân…- Sau khi nhận được tin tức đã có rất nhiều phóng viên tới khách sạn này thề phải chụp được hình để làm chứng cứ… - Có tin đồn rằng Tổng giám đốc Hàn đã quan hệ với Nữ hoàng quảng cáo Dạ Thiên Thiên một năm, nên tối qua hai người hẹn gặp mặt để tính toán chi phí chia tay… - Dạ Thiên Thiên cùng ảnh đế Cố Thần Phong có tình cảm lưu luyến với nhau khi cô mới bắt đầu nổi tiếng, vì thế nên đã quyết định chia tay với Hàn Văn Hạo… - Cũng có tin đồn Hàn Văn Hạo sắp sửa đầu tư lớn vào công ty điện ảnh Xing để ủng hộ mỹ nhân Cao Lâm Lâm, nên mới khiến nữ hoàng quảng cáo Dạ Thiên Thiên tức giận, đòi gặp mặt ở khách sạn Tam Á để thương lượng – giao dịch: đổi lấy hợp đồng đóng quảng cáo sẽ ký kết ba năm với công ty châu báu thuộc tập đoàn Hàn thị… Tất cả tin đồn đều được thổi tung khắp nơi… Phóng viên ở bên ngoài khách sạn Tam Á, khẩn trương theo dõi…bọn họ dường như muốn phá hỏng đại sảnh phía trước của khách sạn…tranh giành nhau để lấy được tin tức nóng hổi nhất… Bên ngoài khách sạn Tam Á vô cùng náo nhiệt, các nhân viên của khách sạn đều nhận được mệnh lệnh không được tiết lộ bất cứ điều gì, im lặng ở yên vị trí công tác của mình… Một chiếc Rolls-Royce dẫn đầu, chậm rãi hướng đến khách sạn Tam Á, theo sau đuôi là bảy chiếc xe màu đen đều có rèm che… Có ký giả biết được Hàn Văn Hạo sẽ ngồi vào chiếc xe kia nên xông đến trước đầu xe đứng chờ, nhìn chòng chọc cửa ra vào khách sạn, vì biết thế nào Hàn Văn Hạo cũng phải đi ra… Từ trong bảy chiếc xe màu đen đều có rèm che, bước ra gần hai mươi người mặc đồ đen, họ đều là vệ sĩ của Hàn gia, mỗi người đều im lặng, nghiêm túc bước nhanh vào trong khách sạn Tam Á… Tổng giám đốc của khách sạn lập tức tiến lên, dẫn họ đi đến phòng của Tổng thống… Tả An Na đã nhanh chóng đứng ở trước cửa phòng Tổng thống từ lúc nào, im lặng chờ đợi…thời gian trôi qua từng giây từng giây một, tiếp theo là tiếng bước chân dồn dập của những vệ sĩ vọng đến mỗi lúc một gần… Tả An Na không quay đầu lại nhìn, tiếp tục kiên nhẫn, im lặng chờ đợi… Rốt cục, cửa phòng cũng được mở ra, Hàn Văn Hạo vẫn mặc bộ đồ âu phục đắt tiền như cũ, nghiêm nghị bước nhanh ra ngoài…Tả An Na sửng sốt khi nhìn thấy không có ai bên cạnh Hàn Văn hạo… Hàn Văn Hạo cũng không kiên nhẫn được, xoay người nhìn cô gái đứng trong phòng… Vẻ mặt Hạ Tuyết mờ mịt, cô mặc chiếc áo đầm ngang ngực màu đỏ thẫm dài thướt tha, mái tóc được búi hơi cao, phía trên cài chiếc trâm Ngọc Hồ Điệp – biểu tượng của Hàn gia, trang điểm tinh xảo, mang đôi giày cao gót mười hai cm, đứng ở trước mặt mọi người tựa như cô dâu mới trong đêm tân hôn, đột nhiên ánh đèn lóe sáng liên tục xung quanh, làm tăng thêm vẻ đẹp quyến rũ của cô… - “Các người…rốt cục muốn làm gì?”, Hạ Tuyết nóng lòng nhìn họ hỏi.


Chương 16: Chương 16

16 Edit : Moon“Anh muốn làm gì?”, hai tay Hạ Tuyết đặt trên ngực Hàn Văn Hạo, ngước nhìn người đàn ông này, cô sợ tới mức hồn vía bay lên mây… “Đừng nhúc nhích…Tôi không thích phụ nữ có đôi môi nhợt nhạt!”, Hàn Văn Hạo nói xong thì liền bá đạo nắm chặt chiếc gáy của cô, một tay cầm cây son kia tự mình vẽ loạn lên môi cô… “Nhưng mà tôi không thích son môi màu đỏ thẫm…”, Hạ Tuyết không muốn gần gũi Hàn Văn Hạo như thế này một chút nào, bởi vì khi ở trong lồng ngực người đàn ông này, cô cảm nhận được hơi thở nóng bức từ người này tỏa ra, khiến cô lo lắng và nghẹt thở, cũng khiến cô nhớ tới những cảnh ở trong phòng lúc nãy, môi cô cảm thấy rất rất đau… Hàn Văn Hạo cầm cây son môi trong tay, sau đó áp sát vào người cô thật gần, không thèm để ý đến thái độ của cô, giọng nói chậm rãi mà tràn đầy sức mạnh, “Nếu muốn đôi môi của cô đỏ thắm xinh đẹp…ngoại trừ dùng son môi, còn có một biện pháp…” Hạ Tuyết vừa nghe được lời này, đôi mắt cô liền chơm chớp, nhìn Hàn Văn Hạo, năm ngón tay trắng mềm của cô đặt trên ngực Hàn Văn Hạo, cô muốn đẩy người đàn ông bá đạo này ra, lùi về phía sau, nhưng nhìn thấy ánh mắt và hơi thở nóng bỏng của người này, cô không dám… “Hôn cô”, Hàn Văn Hạo nói rất rõ ràng.


Chương 17

17 Edit : MoonKhông khí lập tức như đông đặc lại… Chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người… Ánh mắt Hạ Tuyết rưng rưng, không dám nhìn Hàn Văn Hạo, cô sợ hãi và phẫn hận chính bản thân, vì sao cô lại luôn chọc hắn tức giận… Hàn Văn Hạo từ từ dán chặt ánh mắt của mình trên ngực Hạ Tuyết, bộ ngực sữa xinh đẹp của cô khiến cho khuôn mặt người đàn ông này trở nên nóng bừng, ánh mắt đỏ rực, sau đó lại ngước nhìn vào mắt cô, gằn từng tiếng:- Cô nói cái gì.


Chương 18

18 Edit: MoonHạ Tuyết nghe được lời đó, cô đột nhiên hiểu được dụng ý của người đàn ông này, nên chỉ biết miễn cưỡng cười cười… Hàn Văn Hạo trừng mắt lạnh lùng nhìn biểu tình đó của cô, sau đó nói “Cô không phải nói cô có bệnh nan y hay sao, tôi sẽ cho cô sống lại…để cô cười cho tôi xem…” Sắc mặt Hạ Tuyết chợt hốt hoảng, cô hiểu được ý tứ trong lời nói đó, nếu như cô không nghe lời người đàn ông này, thì cô không có tư cách gì để cười…Cô bị Hàn Văn Hạo ôm chặt trong lồng ngực, chỉ còn một khe hở chút xíu để thở, cô nắm chặt nắm tay mình, nhìn Hàn Văn Hạo mĩm cười thật ngọt ngào, nhỏ nhẹ nói “Cười như thế này có được chưa…” Hàn Văn Hạo vừa lòng nên mĩm cười, sau đó vươn tay nắm lấy chiếc cằm nhỏ của cô, trong lúc Hạ Tuyết còn chưa kịp phản ứng như thế nào thì Hàn Văn Hạo đã dùng khí thế mạnh mẽ của mình đoạt lấy đầu lưỡi của cô… “Ưm…”, hai tay của Hạ Tuyết chụp lấy đôi vai kiên cố của Hàn Văn Hạo, cô nắm mỗi lúc mỗi chặt…không thể không thừa nhận nụ hôn của người này khiến máu trong người cô sôi trào… Hàn Văn Hạo tựa như không nghe thấy tất cả các phóng viên đều “ồ” lên một tiếng, một tay vuốt ve làn da mềm mại bên trong của cô, một tay ôm chặt bên chiếc hông mảnh khảnh của cô, thân thể hai người càng lúc càng dính sát chặt vào nhau, Hàn Văn Hạo hung hăng đem cô áp chặt vào trong người mình, không chừa một khe hở nhỏ nào… Hạ Tuyết cảm thấy mặt mũi của mình đều đã bị mất hết, tuy rằng muốn cực lực giãy dụa nhưng làm như thế chả khác nào trứng chọi với đá, bởi vì thân mình người này cứng như sắt thép, hơn nữa, cô càng phản kháng thì Hàn Văn Hạo càng hung hăng chiếm đoạt cô hơn…Từ từ thì nụ hôn ấy cũng trở nên dịu dàng, Hạ Tuyết cảm thấy thật ấm ức khi phải chịu đựng việc này, hơi nóng từ chóp mũi Hàn Văn Hạo phà vào khuôn mặt của cô, như muốn khiêu khích cô thêm một lần nữa… Tất cả các ký giả đều ngây người, họ nhận được lệnh từ đài truyền hình, yêu cầu tường thuật trực tiếp cảnh hôn nhau của Tổng giám đốc Hàn thị… Hàn Văn Hạo cảm thấy đã đến lúc, mới từ từ thả lỏng Hạ Tuyết, sau đó ở trước mặt mọi người kiêu ngạo nhìn xuống đôi môi đỏ mọng của Hạ Tuyết, vết son trên môi cô lúc này đã bị lem khắp khóe miệng, Hàn Văn Hạo liền lấy chiếc khăn trong lồng ngực của mình lau đi vệt son bên khóe môi cô… Động tác này hết sức dịu dàng, khiến cho các cô gái trên thế giới này đều ghen tị với Hạ Tuyết… Người đàn ông này là ai đây? Hàn Văn Hạo chính là tổng giám đốc tập đoàn tài chính Hàn thị, là người giàu đứng thứ ba trong bảng xếp hạng những người giàu nhất trên thế giới, và là người giàu nhất nước, tổng giám đốc sản cá nhân của hắn đạt 3 trăm triệu đô la Mỹ, có rất nhiều ngân hàng trên thế giới, tài sản mang danh nghĩa công ty cũng trải rộng khắp toàn cầu, có vô số khách sạn trên khắp năm châu…Hắn là một nhân vật truyền thuyết, những người giàu có không ai không biết đến hắn, những khách sạn sang trọng trên thế giới này đều có phòng dành cho hắn… Hắn đúng là nhân vật truyền kỳ trong thế giới thượng lưu, những chuyện liên quan đến hắn khiến người khác có thể say sưa tán gẫu, tài năng của hắn khiến tất cả các nhân viên đều không thể quên xuất thân hiển hách của gia đình hắn…Mẹ của hắn chính là đại tiểu thư của tập đoàn châu báu lớn nhất thế giới – An thị, là hòn ngọc quí trong tay An lão, nắm giữ 10% cổ phần của công ty An thị…Cha hắn là một người con lai, vì bà nội hắn là con gái của một thân vương nước Anh, ông hắn chính là con trai một của tập đoàn khách sạn lớn nhất Anh quốc…hai người này sinh ra Hàn Trí Trung…Hàn Trí Trung cùng An Nhã sinh ra ba người con trai: Hàn Văn Hạo, Hàn Văn Vũ, Hàn Văn Kiệt.


Chương 19

19 “Rốt cục anh là ai?”, ánh mắt long lanh của Hạ Tuyết nhìn Hàn Văn Hạo hỏi, cô bắt đầu cảm thấy nghi hoặc, đối mặt với nhiều phóng viên như vậy mà vẫn điên cuồng, ngạo mạn…khiến cô không khỏi suy nghĩ xem người đàn ông này là ai đây, cô không hề biết người này, cô cảm thấy mình hỏi như thế thật là đã quá muộn… Hàn Văn Hạo không lên tiếng, ném đi chiếc khăn tay kia, lạnh lùng nhìn cô, sau đó một tay nắm chặt cánh tay nhỏ bé của cô, bước đi ra phía trước trong vòng vây của các ký giả… Cổ tay Hạ Tuyết bị hắn nắm chặt, khiến cô rất đau, nhưng cô vẫn như cũ bước theo hắn “Anh muốn dẫn tôi đi đâu?” Hàn Văn Hạo không lên tiếng, tiếp tục kéo cô đi về phía trước… “Buông ra!”, Hạ Tuyết không thể nào tiếp tục nhịn được nữa, quát to một tiếng… Hàn Văn Hạo lập tức xoay người, trừng mắt lạnh lùng nhìn cô… Hạ Tuyết cảm thấy trong lòng mình chợt lạnh run, cô nhìn thấy các ký giả đã bị các vệ sĩ che chắn lại ở phía trước, ánh đèn sáng loang loáng vẫn lóe ra, thậm chí cô nghe được ký giả đang nói chuyện với biên tập viên đài truyền hình “Tổng giám đốc Hàn đã đi ra…” Hạ Tuyết vừa nghe được lời này, bất đắc dĩ thở dài, cô muốn khóc thét lên thật to, đúng lúc ấy, Hàn Văn Hạo xoay người nắm chặt lấy hai vai cô, dùng sức mạnh đem cô nhét vào trong xe… “Buông” — Hạ Tuyết kêu lên một tiếng, cô không biết tên của hắn để gọi, nhưng mà cô cũng không muốn biết điều gì nữa hết, ngồi vào bên trong xe, cô nhìn thấy hắn lạnh lùng ngồi xuống bên cạnh mình, sau đó ra lệnh cho tài xế ….


Chương 20

20 Máu tươi từ khoang mũi Hạ Tuyết vẫn tiếp tục chảy, gió lạnh thổi khiến cô ho khan liên tục, càng làm cho máu không ngừng trào ra… Hàn Văn Hạo nhìn vào chiếc kính xe phía trước, thấy thân mình Hạ Tuyết co rúm lại… Hạ Tuyết cũng có cảm giác Hàn Văn Hạo đan...


Loading...

Truyện cùng thể loại

Bạch Quỷ Nương Tử

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 54


Yêu Phu Sủng Thê

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 50



Thi Quan Kinh Niên

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn

Số chương: 36


Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 114



Yêu Vật

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 53


Tình Chiến

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 49


Hờ Truyện

Thể loại: Sắc Hiệp, Ngôn Tình

Số chương: 96


Lang Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50