21 Edit: tooblue“Mày dám làm ra loại chuyện này? Còn bỏ trốn?” Hứa Nhã Bội mặc áo váy xa hóa, đứng ở cổng lớn Cẩn gia, chỉ vào người ngã ngồi trên mặt đất nói: “Tao nói cho mày biết, tốt nhất mày lập tức thu dọn đồ đạc cho tao, đi xin lỗi tổng giám đốc tập đ...
22 Edit: tooblueTâm Hạ Tuyết tê rần, nhìn bạn thân ở giữa gió tuyết, bộ dáng vẫn là không biết hối cải, cô phẫn hận kêu: “Cô vẫn là không biết hối cải như vậy? Cô vô tình vô nghĩa với tôi như vậy, tôi đứng trước mặt cô, cô lại vẫn tàn nhẫn vô tình như vậy?”Cẩn Nhu nở nụ cười, nước mắt rơi xuống, khẽ thở dài nhìn Hạ Tuyết, mới nói: “Mày cùng tao chơi chung, không phải là vì nghĩ tao là con nhà có tiền, ngẫu nhiên sẽ cho mày một chút cơm no sao? Nếu không, mỗi ngày mày mang theo đứa em trai ghê tởm của mày tới nhà tao làm cái gì? Không phải ăn cơm rồi về nhà sao?”Hạ Tuyết rơi nước mắt xuống, không tiếng động nhìn bạn……Cẩn Nhu tiếp tục run rẩy phẫn hận nói: “Lần đó nhà mày có việc, không phải tao ra tiền giúp bọn mày sao? Em trai mày có lần phát sốt, vẫn là tao tự động lấy tiền tao cho nó gặp bác sĩ! Tao đã sớm nhìn mày không vừa mắt, chính số mày hèn, còn muốn đem em trai từ cô nhi viện trở về, nuôi không nổi, liên lụy bạn bè, còn mang một bộ dáng thanh cao, giống như người khắp thiên hạ thiếu nợ hai chị em mày! Ba mẹ mày chết thì mày có gì đặc biệt hơn người? Mẹ của tao cũng không phải đã chết sao? Vì sao mày thoạt nhìn liền đáng thương như vậy? Người trong thiên hạ sẽ đồng tình hay không đồng tình với tao? Cha tao đều mặc kệ tao , chỉ biết mỗi ngày cùng ả mẹ kế ghê tởm kia, tính kế với khuôn mặt xinh đẹp của tao, muốn đem tao gả cho ai, mới có thể làm cho trong nhà thăng tiến nhanh!! Làm sao ông trời lại không đồng tình với tao?”Hạ Tuyết vẫn trầm mặc nhìn ả, không dám tin người bạn thân từ nhỏ này cư nhiên sẽ nói ra lờ nói này, cô có chút hoài nghi hình như mình đang trong mộng, phập phồng……“Tao thật vất vả…… thật vất vả……” Trong lòng Cẩn Nhu tê rần, nước mắt rơi xuống, tiếp tục nói: “Tao thật vất vả mới tìm được một người thiệt tình yêu tao, tính toán thoát đi nhà này cả đời, sau đó sống một cuộc sống hạnh phúc, chính là ông trời không theo nguyện vọng con người, ngay tại thời điểm bọn tao phải bỏ trốn, tao lại phải hiến thân cho ông già chết tiệt kia…… Mày có biết lòng tao đau bao nhiêu không? Nhân sinh của tao, vẫn bị người ta áp đặt…… Tao phẫn hận nhân sinh như vậy, tao hận mọi người……”Hạ Tuyết rơi lệ nhìn ánh mắt bạn thân, đáng sợ cùng âm trầm như vậy, cô cười buồn bả, sau đó mới nghẹn ngào hỏi: “Cho nên cô sẽ bán đứng tôi như vậy…… Dùng cơ thể của tôi đổi hạnh phúc của cô…… Tôi đã làm chuyện thực xin lỗi cô sao? Cô muốn trả thù những người đó, liên quan gì đến tôi?”“Sai lầm lớn nhất của mày, chính là mày bị bệnh nan y!” Cẩn Nhu vô tình nói.
23 Edit: tooblueCuồng phong rống giận, tuyết bay tán loạn……Hai người từng là bạn bè tốt nhất, ở trước vận mệnh, trở mặt……Hạ Tuyết không nói nữa, chậm rãi xoay người rời đi……Cẩn Nhu lạnh lùng nhìn làn váy tao nhã màu đỏ thẩm của Hạ Tuyết…… “Cứ cố gắng nếm thử một chút cảm giác của kẻ có tiền đi…… Nếu không phải tối hôm qua tao giúp mày một phen, có thể mày còn đang ăn cơm trắng, vừa ăn vừa cầm khăn lau máu mũi…“Hạ Tuyết không lên tiếng, tiếp tục đi, chân đã lạnh như băng, nước mắt rơi xuống, từng giọt chảy dọc theo khuôn mặt nõn nà……Cẩn Nhu cũng cắn răng xoay người, kéo hành lý rất nặng, rời đi đến……Hạ Tuyết càng đi tâm càng đau, rốt cục vẫn là xoay người, nhìn bạn thân biến mất ở trong tuyết bay, nước mắt của cô rơi, khổ sở ngồi xuống, khóc nói: “Một câu thực xin lỗi…… Tôi đã có thể tha thứ cho cô…… Bởi vì cô giống tôi, đều là những đứa nhỏ có số rất khổ…… Chỉ cần một câu thực xin lỗi, tôi liền sẽ tha thứ co cô…… Vì sao phải nhẫn tâm như vậy, nói như vậy……”Cẩn Nhu tiếp tục đi, vừa đi vừa phẫn hận rơi nước mắt…… “Thế Vĩ…… Anh chờ em…… Em nhất định sẽ trở về, em tuyệt đối sẽ không bỏ qua mỗi người bọn họ, em muốn bọn họ hối hận vì đã hủy tình yêu của chúng mình…… Em vì anh, ai em đều có thể bán đứng…… Cho dù là người từng là bạn thân nhất của em………”Cô nói một phen cho hết lời, lau khô nước mắt, tiếp tục đi……Hạ Tuyết nghĩ bạn thân sắp đi đến nơi đó? Nhân sinh của cô ấy, sẽ thế nào?Di động lại vang lên……Hạ Tuyết vội vàng tiếp điện thoại…… “A lô……”“Hạ Tuyết” Viên Trường mỉm cười chào.
24 Edit: TooblueXe taxi chậm rãi dừng ở trước bệnh viện……Hạ Tuyết cắn răng mang giày cao gót, chịu đau, sắc mặt tái nhợt vô lực đi xuống xe, đứng ở trước bệnh viện, nhìn một màu trắng thê lương, hốc mắt của cô rưng rưng, cắn răng cười nói: “Đúng…… Chính là như vậy…… Luôn phải đối mặt …… Lại không rõ ngày nào sẽ chết…… Hiện tại mình còn có thể nhìn thấy mặt tròi, không phải sao? Thế giới này vẫn là của mình……”Cô đi nhanh vào bệnh viện……Lầu hai……“Ngày hôm qua người bệnh vừa mới tới kia, liền như vậy đi rồi sao?” Có cô y tá thực kinh ngạc hỏi.
25 Edit: TooblueHạ Tuyết vừa nghe, mới quay đầu, nhìn cửa văn phòng, cô vội vàng dời thân, mới nói: “Thực xin lỗi……”Hàn Văn Kiệt thản nhiên nhìn cô một cái, đẩy cửa ra đi vào văn phòng……Hạ Tuyết vẫn ngồi chồm hổm ở góc tường, yên lặng rơi lệ……Cửa chậm rãi mở ra…… Hàn Văn Kiệt cầm theo báo cáo chẩn đoán bệnh, đi ra, nhìn thoáng qua bộ dáng Hạ Tuyết buồn bả, suy nghĩ vài phần, mới nhẹ gọi…… “Hạ…… Tuyết?”Hạ Tuyết vừa nghe có người kêu mình, liền mờ mịt ngẩng đầu, nhìn vị bác sĩ vừa rồi lại đi ra, cô sửng sốt, nước mắt lại rơi……Hàn Văn Kiệt không có biện pháp nhìn thoáng qua mặt cô gái cùng những giọt nước mắt đang rơi, hắn bật cười một chút, sau đó mới giơ giơ tư liệu trong tay, nói: “Cô tên là Hạ Tuyết đi?”“Phải….
26 Edit: TooblueHạ Tuyết giống một học sinh tiểu học, ngồi ở trên ghế trước bàn làm việc, sau đó ngừng thở nhìn bác sĩ dễ nhìn trước mặt lấy giấy bút……Hạ Tuyết cắn môi, nói cho mình, nhất định phải đè lại loại cảm giác này, vừa rồi mình nghe lầm, sự thật càng làm mình từ thiên đường rớt xuống địa ngục……Hàn Văn Kiệt trầm mặc lấy báo cáo, ho nhẹ một cái, ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua vẻ mặt khẩn trương của Hạ Tuyết, một bộ biểu tình hoài nghi mình, hắn sửng sốt, nghiêm trang nói: “Làm sao vậy? Không phải tôi mới nói cô không có việc gì sao?”Hạ Tuyết vừa nghe lời này, giống như mình lại sống lại, giống một đứa bé lại chui vào bụng mẹ, ấm áp mà an toàn, lại có thể mang theo một đôi mắt thuần khiết sáng như tuyết, đến nhìn thế giới tốt đẹp này…… Tưởng tượng đến đây, cô tức lại dùng một loại ánh mắt đầy biết ơn nhìn ân nhân cứu mạng trước mặt……Hàn Văn Kiệt bình tĩnh nhìn ánh mắt Hạ Tuyết, thậm chí thờ ơ nâng một ly nước lên uống, mới nhẹ vươn tay, cầm giấy chẩn bệnh nói…… “Bởi vì cô thiếu máu nghiêm trọng, cho nên lần trước trong quá trình thử máu, có thể ảnh hưởng cảm xúc của cô…… Giờ đã có báo cáo, thân thể của cô trừ thiếu máu ra, không có vấn đề nghiêm trọng khác……”Hạ Tuyết nhất thời không biết nên khóc hay cười….
27 Edit: TooblueHàn Văn Kiệt nhẹ nắm hai tay mềm mại lạnh như băng của Hạ Tuyết, thản nhiên nói: “Cô phải nhớ kỹ, lần sau nếu lại chảy máu mũi, có thể thử phương pháp này, chính là dùng ngón giữa đè mũi …… Phương pháp này rất hiệu quả…… Nhưng là nếu chảy máu...
28 Edit: Tooblue“Bác sĩ…… Cám ơn……” Hạ Tuyết nói lời thiệt tình với Hàn Văn Kiệt. Hàn Văn Kiệt không để ý đến lời Hạ Tuyết nói, chỉ nhìn vết thương trên chân nói: “Lúc trở về cẩn thận một chút, không nên đụng đến nước…… Vị trí này không dễ lành……”“Dạ……” Hạ Tuyết gật đầu.
29 Edit: TooblueHạ Tuyết kỳ quái nói: “Hồ Điệp? Nữ diễn viên Hồ Điệp đầy thực lực, đạt giải thương Kim Mã ba lần sao? Không phải người quay quảng cáo cho Hàn Văn Hạo sao? Sao lại là diễn viên? Rốt cuộc ai mới là người tối hôm qua cự tuyệt Hàn Văn Hạo a?”Hạ Tuyết nghĩ đến đây, liền chậm rãi xoay người, nhìn đến cái màn hình siêu lớn đang phát tin giải trí…… Phóng viên đuổi theo nữ diễn viên Hồ Điệp được hoan nghênh nhất năm nay, chỉ thấy cô một chiếc váy dài cúp ngực màu trắng tinh khôi, tóc búi thanh nhã, đứng chung với ảnh đế Tả La, nghiễm nhiên là tài tử giai nhân mỉm cười đối mặt với màn ảnh……“Hồ Điệp thật sự quá đẹp a……” Có hai học sinh trung học đang ngồi xem, nhịn không được nói.
30 Edit: MoonHồ Điệp tựa như chăm chú lắng nghe rồi im lặng, cố làm ra vẻ thần bí và như suy nghĩ rất cẩn thận, chơm chớp đôi mắt, nhìn vị ký giả kia nói “Trên thế giới này không có nếu như, có là có, không có là không có, nhưng bởi vì sự việc mới xảy ra, xin thất lễ vì tôi không thể nào giải thích được, cho nên không thể phát biểu ý kiến … xin mọi người bỏ qua cho tôi … hãy nhìn vào thành tích của tôi, tôi không muốn dính vào scandal trên …”“Nghe một số người biết chuyện nói, cô vì chiếc cúp Ảnh hậu giải thưởng Kim Mã mà cự tuyệt lời cầu hôn của Tổng giám đốc Hàn Văn Hạo, có đúng không?”, một ký giả cũng chen vào tham gia náo nhiệt.
31 Edit: Moon “Rốt cục cô gái đó là người nào…”, một vài người bắt đầu lảm nhảm“Là cô gái này muốn giành người yêu với Hồ Điệp sao, gan cô ấy thiệt lớn quá đi, cô ấy không biết những người ái mộ Hồ Điệp là những người trung thành nhất và điên cuồng nhất sao”, có người nói như thế.
32 Edit: MoonHạ Tuyết vừa nghe được, cô lập tức cười ha ha một cách vụng về, nói “Á … đúng vậy …cát bay vào mắt …thật khó chịu nha…”Hàn Văn Kiệt tiến đến gần cô, hơi thở thật nhẹ nhàng, anh dùng ngón tay thon dài và đẹp của mình xoa nhẹ lên mắt phải của Hạ Tuyết, vừa tỉ mỉ xoa, vừa nhìn …Hạ Tuyết dùng con mắt còn lại của mình nhìn Hàn Văn Kiệt, không dám lên tiếng …Ánh mắt Hàn Văn Kiệt nhìn cô như muốn tìm hiểu rõ điều gì đó, anh mỉm cười thật tự nhiên “Cô khẳng định bị cát bay vào mắt …”Hạ Tuyết lại cắn cắn môi dưới của mình …“Không được lúc nào cũng cắn môi dưới, đây là thói quen xấu … da môi cũng đã rách … vẫn còn chảy máu…”, Hàn Văn Kiệt lấy từ trong túi quần của mình ra một chiếc khăn tay trắng, đưa cho Hạ Tuyết “Lau đi…”“Không cần!”, Hạ Tuyết vội vàng cười nói.
33 Edit: MoonMột giờ sau … Dạ Thiên Thiên xuất hiện ở đài truyền hình!Tất cả các kí giả vừa nghe nói Dạ Thiên Thiên tới, liền cầm máy chụp hình, điên cuồng chụp, chen đẩy nhau về phía xe của cô, dùng sức gõ mạnh vào cửa kính, họ muốn phỏng vấn cô về chuyện tình cảm của Hàn Văn Hạo và Hồ Điệp rốt cục là thật hay giả?!Dạ Thiên Thiên mặc bộ váy màu đen, ôm sát người, khoát chiếc áo bằng da beo bên ngoài, mang giày da màu đen, đeo kính râm, khuôn mặt trang điểm hồng hào nhưng không giấu được vẻ lạnh lùng mà sang trọng, cô không chút nào chú ý đến các ký giả đang chen đẩy nhau ở bên ngoài, phụ tá Tiểu Mễ khẩn trương nhìn về phía Dạ Thiên Thiên nói “Thiên Thiên, có muốn mở cửa kính, trả lời một vài câu phỏng vấn hay không, nếu cô không lên tiếng, họ sẽ nói cô bất mãn với scandal kia, tránh để giới truyền thông tung tin nhảm …”Dạ Thiên Thiên lạnh lùng mỉm cười, cầm một cây son môi màu đỏ, nhẹ nhàng vẽ loạn lên kính xe …Tiểu Mễ nhìn Dạ Thiên Thiên nói “Tổng giám đốc … tối hôm qua rõ ràng hẹn cô … trâm Ngọc Hồ Điệp cũng đã chuẩn bị xong.
34 Edit: Moon“Không có người ái mộ nào …”, Hạ Tuyết cẩn thận nhìn khắp xung quanh, vừa nhìn vừa run …“Hạ Tuyết”, ai đó vỗ vào vai cô!“A ——–“, Hạ Tuyết bị dọa, giật mình xoay lại, lui mình về phía sau, người dính sát vào tường, hồn phi phách tán, la to “Tôi không phải là cô gái đó —- ”Lưu Tú Lan nắm tay một đứa bé ba tuổi – Hạ Hân, sửng sốt nhìn Hạ Tuyết …Sắc mặt Hạ Tuyết hốt hoảng, cô thở hổn hển nhìn Lưu Tú Lan rồi lại cúi đầu nhìn khuôn mặt đang bị giật mình của em trai, cô lại giật mình, khóe môi mấp máy, hơi thở dồn dập … cô cố gắng bình tĩnh, cười to … “Ai da, thiệt là … có phải tôi quá khẩn trương hay không …”“Hạ Tuyết…”, Lưu Tú Lan sốt ruột nhìn Hạ Tuyết, nói “Con không phải là … đi bệnh viện đã xảy ra chuyện gì chứ, sức khỏe con như thế nào, có gì khó khăn cứ nói cho dì biết … dì nhất định sẽ giúp con!”“Không sao nữa!”, Hạ Tuyết nhanh chóng cười, nói “Sao con có thể có chuyện gì được, không có … bác sĩ nói, sức khỏe con không có vấn đề gì, chỉ là bị viêm mũi, cho nên thường chảy máu mũi … cho nên hay bị kích động … hì hì …”Cô lại bật cười khúc khích, vừa cười vừa lo lắng nhìn khắp xung quanh mình, sợ mình sẽ trở thành heo, bị người ta nhốt vào lồng …Lưu Tú Lan vẫn sửng sốt nhìn cô …Đứa em trai ba tuổi, Hạ Hân, nhìn thấy chị mình cứ cười khúc khích như vậy … cũng cười khúc khích theo …Hạ Tuyết vỗ vỗ đầu em trai mình, lại khẩn trương nhìn dì Lưu hỏi “Dì à, hôm nay … có người nào đi tới đi lui ở tiểu khu chúng ta hay không … có xách theo trứng gà … hoặc xăng dầu linh tinh gì không … hả dì?”Lưu Tú Lan nghe cô hỏi thì suy nghĩ một chút, cười nói “Không có … hết thảy đều bình thường, trời mùa đông rét lạnh thế này, ai mang theo trứng gà, xăng … đi ra ngoài đường chứ … có việc gì sao?”Hạ Tuyết suy nghĩ một chút, cười gượng gạo, “Nhưng mà … làm sao có thể? Những người đó đều nói giỡn sao, không ai rảnh rỗi …”“Vào nhà thôi, vừa mới về à, cháu ăn cơm chưa, đến nhà dì ăn cơm!”, Lưu Tú Lan nhiệt tình nói.
35 Edit: MoonHạ Tuyết cầm khăn lông trắng, lau mái tóc ướt sủng của mình, cô sửng sốt, không nói lời nào, xoay người đi vào phòng nhìn em trai của mình đang ngủ, nhìn thấy dáng ngủ như một chú heo con của em mình, cô thỏa mãn bật cười, vừa mới ra khỏi phòng,...
36 Edit: MoonĐôi mắt Hạ Tuyết lúng liếng, vo tròn một vòng, cắn cắn môi dưới …Quách Dung nhìn cô một lúc thật lâu, hai chân cuộn tròn trên chiếc ghế salon, vươn vai đấm một cái vào vai Hạ Tuyết, hỏi “Nói cho mình biết, rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Sao bạn lại cùng Hàn Văn Hạo dính với nhau, còn bày ra một nụ hôn đắm đuối như thế trước mặt công chúng, tối hôm qua, không phải bạn và cô bạn thân nhất Cẩn Nhu đi chung với nhau sao, bạn còn nói rất hay là hai người sẽ cùng nhau trãi qua lễ giáng sinh này mà, suốt một đêm không về, không có chuyện gì xảy ra chứ …”“Không có”, Hạ Tuyết nhìn chằm chằm Quách Dung kêu lên, “Bạn không bị gì chớ, sao lại nói mình như thế! Mình … chỉ xảy ra một chút hiểu lầm … trùng hợp thôi … mình và Hàn Văn Hạo không có chút quan hệ nào …”“Không có quan hệ?”, Quách Dung đảo mắt nhìn chiếc áo khoát lông điêu trên người mình, rồi nhìn Hạ Tuyết tức giận nói “Một sợi lông trên chiếc áo khoát này đáng giá hơn cả bạn đó nha, còn nói không có quan hệ!”“Ai da, thật không có quan hê!Nếu như có quan hệ gì, sao mình lại giấu bạn chớ, huống chi, người đàn ông đó có gì đáng giá để cho mình thích?!”, Hạ Tuyết nói.
37 Edit by MoonHàn Văn Hạo mặc bộ tây phục màu trắng, bên trong là chiếc áo sơ mi màu lam đậm, cổ áo mở thoáng ra, bên ngoài còn khoát chiếc áo khoát dài màu đen, trắng đen đủ bộ, cùng các hộ vệ bước vào, xanh vàng rực rỡ cả đại sảnh của khách sạn, giám đốc và quản lý lập tức nghênh đón …“Tổng giám đốc … tiểu thư Dạ Thiên Thiên đang đợi ngài ở sảnh thức ăn Tây … “Giám đốc khách sạn khom người nói…“Ừ…”, Hàn Văn Hạo lạnh lùng đáp lại, đi thẳng qua đại sảnh bước vào thang máy … Tả An Na dẫn mọi người cùng nhau đứng ở thang máy, khẽ gật đầu chào.
38 Edit by Moon“Anh thật là tàn nhẫn … “, Dạ Thiên Thiên tức giận, trong lòng cảm thấy chua xót nói “Từ trước tới nay, em chưa bao giờ gặp một người đàn ông bá đạo giống như anh vậy, ác độc cùng tàn nhẫn … chỉ mới cự tuyệt một buổi tối, mà anh đã tìm người phụ nữ khác để trút giận em”Hàn Văn Hạo chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Dạ Thiên Thiên cười lạnh lùng “Em suy nghĩ quá nhiều, tôi không có thời gian để chơi trò chơi tình yêu với em … “Dạ Thiên Thiên tức giận, ném chiếc khăn ăn lên bàn, không nói hai lời, đứng dậy cầm túi bước qua Hàn Văn Hạo, định rời đi …Hàn Văn Hạo nhanh chóng cản lại, nắm chặt tay Dạ Thiên Thiên nói “Ăn xong bữa tối này …”“Em không đói bụng!”, từ trước đến nay, Dạ Thiên Thiên là người duy nhất dám phản kháng Hàn Văn Hạo!“Không đói bụng cũng phải ăn!”, Hàn Văn Hạo lại lạnh lùng nói.
39 Đêm mơ…Tuyết bay … từng bông tuyết … từng bông tuyết rơi xuống…Hạ Tuyết nằm ở trên giường, ôm chăn đệm, trằn trọc, những hình ảnh hồi ức trong giấc mơ như muốn đánh thức Hạ Tuyết, cô đổ mồ hôi đầm đìa, túm chặt chiếc chăn màu lam đậm, cánh tay run rẩy, nh...
40 “Không đâu, chị tuyệt đối sẽ không để ai đưa em đến đó”, Hạ Tuyết cắn răng nghĩ đến lúc cha mẹ qua đời, dì của họ vì sợ hai chị em sẽ gây phiền phức đến gia đình mình, nên liền nhẫn tâm gạt Hạ Tuyết, quyết tâm đem Hạ Hân đến cô nhi viện … Lúc ấy, Hạ Tuyết như muốn điên, khóc tìm em trai mình khắp nơi, cô khóc và quỳ xuống cầu xin dì mình …“Dì à … con van cầu dì, chúng con tuyệt đối sẽ không làm liên lụy đến dì … cho dù phát sinh chuyện gì, cho dù hai chị em phải đi ăn xin, cũng phải sống chung với nhau! Tuyệt đối sẽ không cầu xin các người, dù chỉ là một chút xíu … Con ở đây xin thề với trời đất, nếu có một ngày như thế, con sẽ chết không yên lành!”“Tao đưa nó đi, không phải vì suy nghĩ cho hai chị em mày sao, hai đứa tụi mày làm gì để sinh sống, mày mới 17 tuổi, nó mới đầy tháng, mày nuôi nó như thế nào?”, dì nhẫn tâm nói với Hạ Tuyết như vậy.