41 Thời điểm lúa nước trưởng thành, thời tiết bên ngoài đã rất lạnh. Mọi người đều tụ tập trong không gian thu hoạch lúc nước. Ở trong không gian gặt mấy ngày, bởi vì không có công cụ, vẫn là một bó một bó, nơi này không có máy tuốt lúa, cũng không có máy tách trấu.
42 Quả bí đỏ này, bọn họ phải ăn bốn bữa liền, hơn nữa còn ăn đến nỗi bụng đều căng tròn. Đối với loại bí đỏ này, mọi người càng ngày càng coi trọng. Viên Hạo nhìn thấy bí đỏ trong không gian cũng lớn không ít, tâm tình đặc biệt khoan khoái, không còn lo lắng nhiều nữa.
43 Không được mấy ngày, Viên Hạo liền không còn thoải mái với những ngày tháng ăn bí đỏ nữa, mấy ngày liền hết canh bí đỏ cũng chỉ có canh bí đỏ, Viên Hạo hoàn toàn không thể khơi nổi hứng thú.
44 Chương này đúng là chương 45 chứ không phải 44, nhưng các thím yên tâm là không thiếu chương nào đâu, cái này là do tác giả lúc có lúc ko đánh dấu số chương làm editor bị rối loạn, cho nên là ko có chương 44 nhé @@
45 Hai ngày sau Lý Ích đúng hẹn mà tới.
Viên Hạo đã sớm cùng An Bình và An Tâm thảo luận phương án tốt nhất, vẫn là như trước, trước tiên lấy bí đỏ cho Lý Ích ăn, để cho Lý Ích cảm thấy ngon, mua lại, dổi thành tiền hoặc lương thực.
46 Kết quả của cuộc thảo luận của Dương Phi cùng Lý Ích chính là ở phòng ăn của Dương Phi cho thêm món cao lương diện vào thực đơn, để cho Viên Hạo là người cung cấp số lượng lớn, nhưng có điều Viên Hạo chỉ chịu cung cấp đồ ăn chín, điều này không tốt lắm, bất quá hiện tại bây giờ thời tiết lạnh, đồ ăn chín cũng có thể bảo quản tươi trong thời gian dài, cũng không đáng kể.
47 Trận tuyết rơi đầu tiên của mùa đông rốt cuộc đúng giờ mà tới. Hầu như là trong một đêm, toàn bộ nông trường đều được phủ bởi tuyết trắng. Những bông tuyết lớn vẫn còn rơi không ngừng, Viên Hạo thở một hơi, tuy rằng đều đem y phục mùa đông lấy ra, mặc toàn bộ trên người, nhưng vẫn cảm thấy có chút lạnh.
48 An Bình phi thường bối rối mà nói, “Viên Hạo, thực xin lỗi, là chúng tôi không ngừng tăng thêm gánh nặng cho cậu. ” An Tâm cũng đặc biệt khó chịu, mặt đều đỏ, hắn cũng cảm thấy xấu hổ, tuy rằng mới đầu hai người quyết định chủ ý là muốn dựa vào Viên Hạo, nhưng làm như vậy, trong lòng hắn vẫn cảm thấy không thoải mái, dù sao người tốt bụng như Viên Hạo cũng thật sự rất ít.
49 “Lý Ích, Viên Hạo này có thể khiến cho nghiên cứu của chúng ta không ít lợi ích. Nếu như có thể, tôi muốn tiến hành nghiên cứu toàn diện đối với hắn. ” Chu Lực An thẳng thắn biểu đạt suy nghĩ của chính mình.
50 Nói đến bước này Dương Phi cùng Lý Ích cũng rõ ràng ý nghĩ của Viên Hạo, trong lúc nhất thời cả ba người đều có chút lúng túng, nhưng hai người có kinh nghiệm lâu năm trên thương trường, trên mặt một chút đều không lộ ra.
51 Dương Phi cùng Lý Ích vừa rời khỏi nông trường, liền trực tiếp tìm một nơi rồi hai người ngồi xuống trao đổi.
“Cậu có phát hiện hay không, Viên Hạo bây giờ đối với chúng ta có chút chống cự.
52 Hái xuống bí đỏ đã chín, bọn họ bắt đầu vào trong nông trường để bảo quản, bên kia rất lạnh, thích hợp để bảo quản, đồng thời Lý Ích cùng Dương Phi đã thấy qua bí đỏ, Viên Hạo cũng không muốn lại đem chúng giấu đi.
53 Hai ngày sau Lý Ích cùng Dương Phi mang tới vài thứ Viên Hạo muốn.
Mười một quả bí đỏ nặng khoảng 100 cân. Dựa theo giá thị trường 380 ngân tệ một cân, tổng giá trị khoảng chừng 460 ngàn ngân tệ.
54 Mừa đông rất lạnh, lạnh đến nỗi Viên Hạo không muốn động một chỗ nào. Trong phòng kỳ thực cũng còn ấm áp, nhưng đối với một người không quen khí hậu như vậy, cậu vẫn cảm thấy rất lạnh.
55 “Thân thể Viên Hạo rất tốt, chỉ có điều tâm tình có chút không tốt thôi, không có chuyện gì lớn. Sau này tôi sẽ thường đến xem, đảm bảo hắn sẽ nhảy nhót tưng bừng trở lại.
56
57 Cuối cùng Viên Hạo dưới sự đề nghị của An Tâm cùng An Bình, quyết định đến đô thị cách nơi đây hơn một ngàn dặm, nơi này là đô thị phồn hoa cách bọn họ gần nhất.
58 Tổ chức của á nhân đã hoạt động được một quãng thời gian, thông qua rất nhiều con đường, phát triển thành đội ngũ của chính mình, tiền đương nhiên là càng nhiều càng tốt, quan trọng nhất chính là, trải qua nhiều năm chống lại, thủ lĩnh của á nhân đã thâm nhập vào sâu trong lòng của mọi á nhân, bọn họ nghĩ tất cả mọi biện pháp để bảo vệ thủ lĩnh này, vì vậy mà đến tận bây giờ mọi người vẫn chưa biết vị thủ lĩnh này là ai? Vị thủ lĩnh này xuất quỷ nhập thần, không ai gặp được tướng mạo thật sự của hắn, nhưng lại được tất cả á nhân tôn sùng và chống đỡ, đương nhiên những chuyện hắn làm, cũng đều là vì đấu tranh cho sinh tồn của á nhân.
59
60 Ở đây bốn, năm ngày, mỗi ngày đều là làm việc, ăn cơm, ngủ, buổi tối còn có thể xem TV, nhưng tiết mục TV ở nơi này rất đặc biệt, ngoại trừ có thể tìm hiểu một chút thời tiết bên ngoài, cũng chỉ có một ít tiết mục giải trí.