61 Viên Hạo đi lung tung không có mục đích dưới ánh trăng, A Vượng vẫn đi theo bên cạnh cậu. Đêm rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe được âm thanh gió thổi qua lá cây, thỉnh thoảng có âm thanh mấy con vật khẽ kêu.
62 “Lý Ích,tìm được Viên Hạo chưa?” Đã không biết là lần thứ mấy, Dương Phi cũng hỏi qua nhiều lần, bọn họ đều vô cùng lo lắng, thời kì chiến loạn chết một người hoàn toàn có khả năng đến thi thể cũng không tìm thấy.
63 Cuộc sống mới có rất nhiều chuyện muốn làm. Hai người Dương Phi cùng Lý Ích so với trước đây càng bận bịu, hận đến nỗi không có cả thời gian ăn cơm. Mỗi ngày bận bịu đến chân không chạm đất, Viên Hạo như trước cùng An Tâm và An Bình trở lại tiểu nông trường của mình, A Vượng cùng A Phúc vẫn bảo vệ bọn họ, tất cả mọi chuyện đều tốt như không có gì thay đổi.
64 Mấy ngày liên tiếp Viên Hạo cùng An Tâm và An Bình đều bận bịu công việc trong nông trường cùng không gian, bởi vì thời tiết có thể trồng dưa chuột, hạt giống dưa chuột đều là một mình Viên Hạo làm, vì vậy mà cậu vô cùng bận bịu, đặc biệt hai tiểu nông trường liền nhau, dĩ nhiên lại đăng kí dưới danh nghĩa An Tâm cùng An Bình, nói cách khác tất cả đều là công nhân của An gia, cuộc sống sau nay đều phải dựa vào An Tâm cùng An Bình, trên thực tế chính là dựa vào Viên Hạo.
65 Viên Hạo cùng Lý Ích cười nói nửa ngày, kì thực cũng chỉ là vây quanh đề tài hạt giống, lương thực, nhưng vô hình chung hai người vẫn cảm thấy hài lòng.
66 “Viên Hạo, các anh như vậy mà cũng nói là đang yêu sao? Thực sự là quá không lãng mạn a. ” Lý Ích đi rồi, An Tâm không nhịn được oán giận.
“Thế nào mới coi là lãng mạn đây?” Viên Hạo hờ hững hỏi ngược lại.
67 Viên Hạo một bụng tâm sự nghĩ muốn gieo nhiều lúa nước hơn một chút, nhưng trong không gian lại chỉ có mấy mảnh ruộng nước, đem phần lớn lúa nước thu hoạch được năm ngoái làm giống, chỉ là mạ liền được một khối lớn.
68 Tia sáng mặt trời đầu tiên xuất hiện, Lý Ích theo bản năng liền liền lập tức mở mắt ra, một đêm ngủ ngon, hắn mỹ mỹ chậm rãi xoay người, vừa mới rời giường, lập tức phát hiện trên giường mình lại có một người khác đang ngủ.
69 Hai người trở lại trong khách sạn tắm rửa thay quần áo. Sau khi ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi hai giờ, Viên Hạo một chút cũng không cần quan tâm làm gì tiếp theo, hoàn toàn nghe Lý Ích sắp xếp.
70 “Ha ha, cuối cùng cũng coi như có tiến bộ. ” An Tâm thở dài nhẹ nhóm, thật sự hắn rất sợ bọn họ sẽ nhàn nhạt ở chung như vậy cả đời, một chút cũng không giống tình nhân đang yêu đương, người ta lão phu phu kết hôn mấy chục năm đều thân thiết hơn hai người họ.
71 “Chu Lực An, phòng nghiên cứu sinh hoạt, khi nào có thể hoàn thành hả?” Đây đã là lần thứ n Viên Hạo hỏi Chu Lực An vấn đề này. Cậu đã sắp chán chết rồi.
72 Lý Ích từ lần trước du lịch trở về, vẫn chưa gặp lại Viên Hạo lần nào, hai người đều rất bận, chỉ gọi điện thoại thực sự không giải quyết được vấn đề tương tư.
73 Lý Ích nói một tràng, chỉ sợ từ nhỏ đến lớn vẫn là đầu tiên nói nhiều như vậy, nhưng Viên Hạo vẫn không đáp ứng cùng hắn đi gặp gia trưởng.
“Được rồi, em đến cùng là dự định như thế nào? Nói nghe một chút.
74 “Anh là nói, Viên Hạo muốn trên anh?” Chu Lực An kêu to lên. Dương Phi càng khoa trương hơn phun hết ngụm trà đang uống ra ngoài, không nghĩ tới hóa ra là nhân vì là nguyên nhân này, khiến cho họ không hài hòa.
75 Người như Viên Hạo tâm tư khá đơn giản, thấy lão gia tử đã tiếp nhận mình cũng không lo lắng đến những vấn đề khác. Ngược lại thời gian cậu cùng Lý Ích và lão gia tử ở chung khá ít, quản những người khác làm gì.
76 Lấy Dương Phi cùng Chu Lực An phụ trách đoàn tổ chức hôn lễ, trải qua nhiều lần thương nghị, cuối cũng cũng quyết định làm hôn lễ này như thế nào, Lý Ích khi biết hôn lễ của mình được cử hành theo nghi lễ quốc lễ, tương đối bất mãn, nhưng toàn bộ thành viên chính phủ đã nhất trí thông qua, hắn cũng không có cách nào phản đối.
77 Mắt thấy lúa nước trổ bông, trong không gian mấy mảnh đất căn bản là không cần quản, chỉ cần thỉnh thoảng tưới nước là được, nhưng mấy mảnh ruộng trong nông trường làm Viên Hạo mệt muốn chết rồi.
78 Viên Hạo dẫn Lý Ích đi loanh quanh ruộng lúa nước nửa ngày, nơi này ít nhất một tuần nữa mới có thể thu hoạch. So với lúa nước trong không gian, lúa nước chậm nửa tháng mới chín.
79 Lúa nước trong nông trường rốt cuộc cũng đã chín, ba người Viên Hạo mệt mỏi mấy ngày, thừa thế xông lên thu gặt, nơi này thu hoạch coi như không tệ, hai mẫu ruộng sản lượng cũng được đến năm trăm cân thóc, so với gạo trong không gian thì nhỏ gần một nửa, Viên Hạo nhìn gạo như vậy, trong lòng loạn tung tùng phèo, trức tiếp cầm một bát gạo nấu, ngửi vô cùng thơm, nhưng thời gian bỏ ra rất dài, đừng xem hạt gạo này nhỏ, nhưng vô cùng ương ngạnh, mùi vị cháo tuy rằng không sánh được với cháo trong không gian, nhưng khi ăn vào cũng không tồi.
80 Mấy năm sau đó, thông qua nỗ lực của Viên Hạo, lúa nước tiểu mạch đều được trồng ra, có thể mở rộng trên diện rộng, vẫn đề lương thực của nhân loại cuối cùng cũng có thể coi như là được giải quyết, đồng thời bởi vì Viên Hạo không ngừng vận chuyển đất, phân trong không gian, thậm chí cả cỏ, nông trường của cậu, bao gồm cả vùng xung quanh, chất đất cùng được chậm rãi cải thiện, hiện tại đều biến thành một đám ruộng tốt.