1
Thành phố C, viện an dưỡng ngoài thành.
Đang là đầu xuân, hoa trong viện nở rộ, nhàn nhạt điểm ở đầu cành, từng đám từng đám, hết sức mê người.
2 Lăng Hi hung hăng tạt nước lên mặt một lúc, cố gắng áp chế cảm xúc bạo ngược trong lòng, cầm lấy khăn mặt một bên lau khô nước. Hắn lau thực sự chậm, trong quá trình càng không ngừng tự mình điều chỉnh, đến khi lau mặt xong xuôi, cơn cuồng phong ở đáy mắt kia đã dần dần bình ổn.
3 Cho dù Lăng Hi chấn kinh không thôi, thế nhưng vẫn không thể không đối mặt sự thật – Hắn đưa em trai đi mua sách, trên đường gặp phải tai nạn giao thông, sau đó hắn xuyên việt, linh hồn nhập vào thân thể của em trai.
4 Viện an dưỡng được xây dựng trên sườn núi, phòng ở tinh tế lại thanh nhã, một vài tiểu viện hợp lại thành một đại viện, đình đài lầu các, giả sơn hồ bạc, không những cổ vận mười phần, còn hoà vào một chút hơi thở hiện đại, đúng là nơi thích hợp để an dưỡng.
5 Lời nói nóng bỏng tình tự phút chốc đánh thẳng vào tim tráng hán, làm cho người kia hoàn toàn quên mất chuyện đôi co với đứa nhỏ, gã theo bản năng bụm mặt che hai má đang đỏ lên, một lúc lâu sau mới ngượng ngùng nói, “Chàng, chàng như vậy… thật làm ta… khó.
6
Lăng Hi luôn luôn không phải kẻ dễ dàng từ bỏ, cho dù hiện giờ rơi vào tình trạng thế này.
“Gia ~ Ngài hôm nay thức dậy sớm quá nha ~ Moa moa taz” Y tá nói nhảm đến giờ làm liền thấy đứa bé đã ăn xong bữa sáng, đang rửa tay, cô mới mở ra cái túi, “Coi nè, đây là quần lót nhỏ hôm qua chị mới mua á, giặt rồi đó nha ~ thích không?”
Lăng Hi hiển nhiên không để ý tới cô, ngay cả mí mắt cũng không nâng một chút, lướt qua cô bỏ chạy lấy người.
7 Ông chủ của một công ty giải trí nọ cùng với ảnh đế xảy ra chuyện tại thành C, ngay sau đó được đưa vào bệnh viện Thần Ái…. Lăng Hi nhìn tin tức ở trên mạng, lại nhìn tư liệu ít đến gần như không có của Đặng Văn Hồng, càng cảm thấy mình không hề phỏng đoán sai.
8 Kiến trúc viện an dưỡng sử dụng rất nhiều gỗ, khiến cho thế lửa lan ra vô cùng nhanh, chỉ vài phút ngắn ngủi, vài phòng ở đã bị lửa lớn hừng hực nuốt lấy.
9 (Nhị Cáp là cách gọi con chó, mình có search baidu với gg để xem thử coi nó có ý nghĩa gì đặc biệt không, nhưng hình ảnh hiển thị thì… cũng là Husky luôn, còn văn bản… đọc không hiểu T.
10 Ý nghĩ vừa xẹt qua trong đầu Lăng Hi, ngay sau đó hắn lại nghĩ nếu như ‘hắn’ trong lời bọn họ là chỉ một người khác, lại cũng có quan hệ không tồi với Thẩm Huyền, vậy người đối diện nói như vậy cũng có thể hiểu được, bởi vậy không nhất định là nguyên thân của hắn.
11
Rạng sáng, cả căn biệt thự chìm vào tĩnh lặng, ngoài cửa trăng treo, hắt vào một mảnh màu bạc, mang lại chút ánh sáng cho căn phòng hôn ám.
Lăng Hi chậm rãi đi lên lầu ba, trầm mặc nhìn chằm chằm mấy cánh cửa, hơi hơi chần chờ.
12 ". . . . . . Gia, người không biết sau khi người mất tích chúng ta lo lắng cho người đến cỡ nào, tìm một ngày lại một ngày, biết được ngươi muốn trở về, xem sao, xem ánh trăng để canh giữ ở cổng, ruột gan dứt khoát đứt thành từng khúc, cơm nước không màng, không muốn sống, chỉ muốn chết.
13 Thẩm Huyền trước tiên đi trại an dưỡng điều tra quá trình tiểu hài tử mất tích, hỏi thăm qua tiểu hài tử có những hành động khác thường hay không, bởi vậy biết tiểu hài tử từng bỗng nhiên nổi điên đem một bệnh nhân đẩy xuống hồ, chính mình cũng theo sát sau đó cùng nhảy vào trong hồ.
14 Lăng Hi nhào vào phòng tắm hung hăng phun ra một lần, dùng nước lạnh rửa mặt, chậm rãi lau khô, một bên chà, một bên hồi tưởng sự việc vừa rồi, cảm giác mơ hồ là do Thẩm Huyền cố ý, bằng không vì cái gì muốn nhắc nhở chính mình có thể lên lầu xem, mà hắn đi lên sau hộ công vừa vặn ngay lúc.
15 Đêm thật sự trầm tĩnh, trại an dưỡng dần dần rút đi vẻ ngoài náo nhiệt vào ban ngày, ánh sáng chiếu vào bên trong bậc thềm của đình viện, đẹp đến mức khiến cho người ta cảm thấy có chút không chân thật.
16
"Đông, đông, đông!"
Tiết tấu âm nhạc cường liệt vang vọng trên không, hai đài âm nhạc tập thể một trái một phải đặt ở ngay phía trước, âm lượng lớn đến nỗi tất cả mọi người đều có thể nghe được.
17
Đoàn phim giờ phút này đang ở ngoài một tòa thành yên tĩnh trên tiểu trấn chụp ngoại cảnh. Lăng đại thiếu một bên dẫn bọn hắn đi qua, một bên đơn giản nói tình huống trước mắt
Lăng Hi hoàn toàn không rõ ràng mấy chuyện này lắm, nhưng thân phận y bây giờ là hài tử mắc chứng tự bế, bởi vậy tại thời điểm đường ca kéo hắn liền thuận theo mà đi, ngay sau đó cảm thấy không đúng: Đường ca không phải muốn đi đến trường quay sao, kéo hắn làm gì?
Hắn mơ hồ có loại dự cảm bất hảo, hơi chút đấu tranh một chút.
18
Vương ca chỉ rời đi một lát liền trở lại, bảo diễn viên quần chúng chuẩn bị sẵn sàng, cảnh tiếp theo là đến phiên bọn họ.
Lăng đại thiếu tạm thời đem tiểu hài tử giao cho Đặng Văn Hoằng, cùng mọi người đi quay phim, chờ hắn quay xong, gia gia vừa vặn điện thoại lại đây, sợ tới mức hắn vội vàng đi tìm đệ đệ.
19 Thạch An Yến diện mạo tuấn lãng, trời sinh khóe miệng kéo lên, như cười như không bộ dáng mơ hồ lộ ra một cỗ tà khí, cố tình ánh mắt sắt bén có thể đem khí chất ổn trọng của hắn kéo về, hai loại mâu thuẫn va chạm, khí chất kia làm người ta nhìn thấy mà sợ, không dám coi khinh.
20 Xe của Thẩm Huyền cùng Lăng đại thiếu đậu ở cùng một chỗ, Thẩm Huyền tuy biết rằng tiểu hài tử hẳn là lãnh tĩnh, nhưng không có gì lý do lại đi trại an dưỡng, liền chuẩn bị chính mình đi, nhưng đến khi hắn nhìn thấy chiếc xe của Lăng đại thiếu, không khỏi trầm mặc.
Thể loại: Khoa Huyễn, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 32