21 Tiếng thanh dao găm đâm thẳng vào thanh kiếm nghe rợn cả người, không cần nhìn ra đằng sau, thanh kiếm của Vinh như có thêm một con mắt, chắn lại được thanh dao găm, đồng thời còn đâm thẳng vào cổ tay tên phi công kia.
22 “Thiếu gia, Hắc quản gia kêu tôi ở đây chờ người tỉnh dậy liền dẫn qua gặp. ”
Nguyễn Văn cực kỳ cung kính nói.
Ánh mắt Vinh lóe lên tia sáng lạnh, tay với lấy chiếc áo bông bên cạnh khoác lên người, chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu.
23 Từng đạo, từng đạo quang mang nhu hòa từ thanh tiểu hồn kiếm phát ra. Nó bao bọc lấy thanh tiểu kiếm, từ thanh tiểu kiếm, quang mang lại bao lấy cả Vinh.
24 Không ngờ Hồn Linh lại có thể tinh lọc linh khí.
Vinh cảm thấy cực kỳ bất ngờ, Linh khí tinh thuần thế này, từ lúc tu luyện tới giờ cậu chưa từng thấy qua bao giờ.
25
~~Trong một thời không xa xôi.
Bíp… Bíp… Bíp…
Thanh âm báo động nhẹ nhàng mà cực kỳ thúc giục chợt vang vọng khắp toàn bộ Cục Tình Báo VSS. Mấy gã nhân viên công vụ mặc âu phục màu đen nhất thời kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú về phía màn hình khổng lồ bên trong tòa nhà.
26 Ầm… Ầm… Ầm.
Một thanh âm vô cùng lớn từ vết nứt phát ra, như có một người khổng lồ đang gầm vang, mặt vết nứt đang là một mảnh đen kịt, bỗng nổi lên từng đợt sóng rồi tách ra, từ trong đó, một chiến thuyền cổ xưa cực to dần dần xuất hiện, tạo thành một luồng khí thế kinh người tỏa ra bốn phía.
27 Trên tinh không mênh mông của Đại Hòa giới vốn dĩ đang vô cùng tĩnh mịch, đột nhiên chấn động kịch liệt lên một trận. Vô số đám yêu vật hư không giống như sóng lóng thủy triều, phô thiên cái địa thổi quét khắp nơi, lan tràn đến mỗi góc của Đại Hòa giới.
28 Trong dòng xoáy ẩn chứa một thứ lực lượng không thể tưởng tượng. Thứ lực lượng này có thể trong nháy mắt giết chết tu sĩ Anh cấp. Cho dù là tu sĩ Hóa Thần ở bên trong cũng không thể chịu được lâu.
29 Tiếng kêu này có thể khiến cho tất cả những người nghe thấy chấn động tâm thần, sinh ra một loại run rẩy trong tận linh hồn!
Dưới tiếng kêu vinh quang này, cả trăm vạn tu sĩ dường như trở nên điên cuồng, không lui lại nữa mà đồng loạt lao lên, lấy ý chí tuyệt đối không khuất phục để bảo vệ vinh quang, bảo vệ quê hương, bảo vệ huyết mạch của bọn họ.
30 Ầm… Ầm… Ầm
Từng tiếng động cơ chiến hạm gầm rú trên không trung. Hơn mười nghìn chiếc chiến hạm chiến tranh cỡ lớn. Đây là lần tổng tiến công quy mô lớn nhất trong lịch sử Liên Bang, đặt một bước ngoặt lớn trong tương lai Liên Bang.
31 Hàn Băng trầm tư.
Dần dần, căn phòng trở nên im lặng, chỉ nghe thấy tiếng “tích tích” nho nhỏ từ chiếc đồng hồ điện tử.
Hắng giọng, Hàn Băng bắt đầu nói.
32 “Sắp chết? “
Hàn Băng hai mắt đen lại, ngồi phịch xuống ghế liền thất thần.
“Khi ngươi đánh quyền a, khí huyết toàn thân sẽ sôi trào, cảm giác lực lượng mười phần, nhưng tại sao lực đánh ra lại chỉ có chín trăm cân? “
“ Là chín trăm mười hai cân”
Hàn Băng vô thức phản bác.
33 Kaiju!
Một con chui ra khỏi cánh cổng.
Mười con chui ra khỏi cánh cổng.
Một trăm con chui ra khỏi cánh cổng.
…
Một trăm triệu con chui ra khỏi cánh cổng.
34 Hàn Băng chứng kiến cảnh này cũng há hốc mồm, đang yên đang lành, tự nhiên thấy trong người hơi lạnh, rồi tay của thiếu gia đang đặt trên bụng mình tự dưng đóng băng.
35 Bíp… bíp… bíp!
- Kết nối với Tổng hành dinh thành công.
Một thanh âm máy móc lạnh băng vang lên, sau đó, từ một thiết bị chiếu bốn chiều hoạt động, xuất hiện một cái thân ảnh.
36 - Có chuyện gì xảy ra?
Hắc quản gia chưa kịp lên tiếng, Nguyễn Thành hỏi.
- Nhiệt độ phòng thiếu gia đang ở đột nhiên hạ đột ngột, nhiệt độ đã đạt tới âm sáu độ và vẫn tiếp tục giảm.
37 - Không còn chuyện gì của ngươi ở đây nữa, đi ra đi.
Vinh ra lệnh cho Hắc quản gia, từ trên người lại tản ra một loại uy nghiêm khó nói lên lời.
- Vâng!
Không hiểu làm sao, Hắc quản gia lại không khống chế được, nghe lời liền đi ra ngoài.
38 Rầm rập!
Tiếng bước chân vội vã vang lên ngoài hành lang, một nhóm người đang cực kỳ khẩn trương, mang theo vũ khí tiến lại gần phòng của Vinh. Đi đầu chính là hqg, quả thật động tĩnh lớn vô cùng nên đám người mới không nhịn được đi tới.
39 Bụp!
Nước văng tung tóe ra khắp sàn nhà. Từng tiếng thở hồng hộc vang lên.
- Thiếu gia à! Tôi không chịu nổi được nữa.
Giọng Hàn Băng yếu ớt nói, tràn đầy vẻ mệt mỏi không chịu nổi.
40 Tuy bị Hàn Băng đánh cho thê thảm như vậy nhưng Hắc quản gia đôi mắt vẫn sáng ngời. Hắn liền hiểu ra được, Hàn Băng chính là do thiếu gia nhìn trúng cùng bồi dưỡng.