141 ==============“Ọe!”Đông Phương Lộ điên cuồng mửa vào thau rửa mặt, mặc dù nàng đã nôn vài lần nhưng trong bụng vốn trống rỗng nên cũng không có nôn ra thứ gì.
142 Trung bình cứ cách hai giờ là lại phải đối mặt với một đợt hải khiếu, thậm chí còn gặp phải vòi rồng kinh khủng, cái thứ xui xẻo đó tuyệt không phải là dễ chơi, nếu như bị nó cuống vào thì thần phong hào cho dù có tốn năm mươi vạn thủy tinh để nâng cấp cải tạo cũng sẽ chẳng khác nào môt tờ giấy.
143 “Mau, giúp ta lấy tinh hạch bỏ vào để nhanh chóng đây tốc độ đến cực hạn mà tiến về phía trước!”Nghe Hiên Viên Tam Quang hô tô những người khác có chút kinh ngạc, dùng tốc độ cao nhất đi tới, như thế thì chẳng phải là Thần Phong Hào sẽ trực tiếp va chạm với con sóng lớn đó sao?Nhưng ở giữa biển thì Hiên Viên Tam Quang dù sao cũng là người có quyền nhất, nếu hắn bảo làm thế thì hẳn nhiên là có lý do, mọi người đối với sự chỉ huy của lão không hề nghi ngờ, mặc dù rất là kinh ngạc nhưng mọi người vẫn đư đấu hi vào trong trận, Thần Phong Hào nhất thời như được thần lực trợ giúp, đạp gió rẽ sóng.
144 Linh Vân và Đông Phương Lộ lần này không thể giúp được gì. Nên chỉ có thể ở nguyên vị trí trên trận. Song trọng hải khiếu diễn ra gần nửa giờ, cự lãng cao nhất cũng hơn bốn mươi thước, nhưng rồi cũng dần dần hạ xuống, điều này chứng tỏ khảo nghiệm thứ nhất cũng sắp kết thúc.
145 Nước biển bao phủ toàn thân, trong nháy mắt Đông Phương Lộ cảm giác như là tiến vào một không gian khác. ở giữa không gian này nàng hoàn toàn bị cô lập, không nghe đượcm không nhìn thấy, bên cạnh chỉ có sự băng lãnh của hải dương, hoàn toàn đoạn tuyệt nàng với bên ngoài.
146 “Tại sao lại nhảy xuống biển, bộ muốn tự sát sao?”Cổ Diêu từ miệng linh vân mà biết được hành ‘động vĩ’ đại lúc nãy của Đông Phương Lộ, trong lòng có chút rung động, đối với nàng mà nói thì hành độgn này có thể gọi là ‘vĩ đại’.
147 Lần hải khiếu này xem ra thì kém hơn ác ma nhị trùng xướng nhưng bọn người cd lần này đụng phải là đợt sóng thần dài nhất, giằng có suốt sáu giờ, mà vẫn chưa có dấu hiệu nào cho thấy đợt hải khiếu sắp kết thúc, tựa như là vô cùng vô tận.
148 Chạy được một vòng thì quay lại ôm lấy Đông Phương Lộ cười nói:”Tỷ tỷ, chúng ta đến rồi, chúng ta đã đến rồi!”Cũng giống như Hiên Viên Tam Quang, máu cờ bạc đã thấm sâu trong còn người của nàng, ác ma đảo chính là nơi nàng luôn mơ ước được đến, ao ước đã lâu, hôm nay lại thắng cuộc, đã đặt chân lên được ác ma đảo, tam tình của nàng kích động nói không nên lời.
149 Lửa cháy hừng hực, gió biển thổi vào mặt, mùi thơm của thịt nước lan tỏa, khiến cho người khác phải thèm nhỏ dãi. ở một địa phương ngăn cách với thế giới bên ngoài, không có tranh chấp, đấu đá với nhau, tâm tình hoàn toàn thả lỏng, thong thả mà hưởng thụ cảnh đẹp của thiên nhiên, đây là một cuộc sống tuyệt vời.
150 Không cần biết người đến có phải là Đoan Mộc Tình hay không, ít ra là hắn có quyền hy vọng. Đông Phương Lộ cũng vội vàng đi đến:”Thật sao, lão không lầm chứ?”“Đúng vậy! Ta có thể khẳng định!”Hiên Viên Tam Quang giơ chiếc ống nhòm lên, đây chính là đạo cụ do luyện kim thuật sư làm ra, trong hàng hải vô cùng hữu dụng, có thể phát hiện được nguy hiểm như quái vật và đá ngầm.
151 Phong hệ chi phối giả nói:”Thủy lão quái, ngươi không thấy mình ngu sao? Ở đây là ác ma đảo, làm sao mà có người được?”“Ngươi mới ngu, ngươi nhìn bên kia xem!”Nhìn theo hướng chỉ của thủy hệ chi phối giả, phong hệ chi phối giả phát hiện thần phong hào ở gần bờ biển, cùng với ánh lửa ở trên bờ biển, ngạc nhiên:”Thật sự có người?”Dừng lại một chút, lão cười nói:”Hắc, thật là hay, chúng ta đến đó xem đi!”Nói xong thì thân thể của lão giống như một cơn gió bay đi, nhanh đến nỗi mắt thường không thể nhìn thấy được, tốc độ của chi phối giả quả nhiên là kinh người, thủy hệ chi chối giả cũng theo sát.
152 Mái tóc màu xanh biếc, đó chính là đặc trưng của Đoan Mộc gia tộc. Cổ Diêu liền lập tức hỏi đến cùng:”Cái gì, Thái Luân Tư tiền bối, ngài đã từng gặp nàng!?”Lam Đạo Phu cũng lập tức nói theo kế hoạch:”Ta cũng nhớ ra rồi, đó chính là người mà chúng ta vừa vào Ác Ma Hải Vực không lâu đã gặp phải!”Vừa vào Ác Ma Hải Vực? Nói thế thì cũng không đúng lắm, chẳng lẽ có việc gì khiến cho Đoan Mộc Tình ra biển trễ.
153 Ôm người ngọc vào trong lòng, tinh thần Cổ Diêu vô cùng thoải mái. Cổ Diêu cảm nhận mùi hương từ cơ thể nàng, thần hồn điên đảo, thì thào:”Nàng là tiểu bảo bối của ta, đừng đi, đừng rời khỏi ta!”Những lời này cũng chính là những lời mà hắn đã nói với Đoan Mộc Tình trước khi phân ly ở Lan Tư quận, nhưng khi đó Đoan Mộc Tình vẫn còn sống, còn có cơ hội gặp lại, nhưng hôm nay, hắn đã vĩnh viễn mất đi nàng.
154 Cổ Diêu đưa Đông Phương Lộ trở lại Linh Tiểu quận, trên đường đi nàng đã khôi phục lại bộ dáng lúc trước, sự việc ngày đó, tựa hồ như chỉ là một giấc mộng Nam Kha.
155 Phương Thiên trấn là một tiểu trấn ở nhạc tấn đô, Cổ Diêu dựa vào dấu hiệu nên dễ dàng tìm được đạo tặc cấp A kia. “Hắn ở trong tường vân khách điếm phòng số 303, mấy ngày nay không có ra khỏi trấn, lúc nãy vừa đi dùng cơm, nếu tính thời gian thì cũng đã đến lúc trở về phòng rồi!”Chỗ hẹn của song phương chính là một quán ăn đối diện với tường vân khách điếm, ở nơi này có thể quan sát được rõ ràng.
156 Trước tiên chính là câu nói liên quan đến tin tức của Đoan Mộc Tình:"Ác thủy thâm uyên, nội tàng ẩn mật; xuyên thấu hắc huyệt, thiên chi bỉ ngạn!""Ác thủy thâm uyên ", bốn chữ này tương đương với việc ám chỉ một địa phương nào đó rồi, đây cũng có thể chính là mấu chốt của cả câu.
157 "Đúng vậy, có lúc nhìn về nơi xa xăm mà ngẩn người, rồi có khi vô duyên vô cớ ngồi cười một mình, rồi lại nghiến răng nghiến lợi!""Ay da, không phải là bị trúng tà chứ?""Phi phi phi, đừng có ăn nói bậy bạ, ta đoán chắc là có liên quan đến chuẩn cô gia, từ sau khi hắn người khỏi thì tiểu thư cả ngày mất hồn, chắc chắn là đang nhớ đến chuẩn cô gia rồi!""Uh, đúng, nhất định là thế, ngươi xem chiếc vòng tay trên tay của tiểu thư kìa, trước đây chúng ta chưa từng thấy nó, nhưng từ sau khi trở về là đã có, đây nhất định là tín vật đính ước của tiểu thư và chuẩn cô gia rồi!""Hì hì, không sai, ta cũng nghĩ thế, đúng rồi, chuẩn cô gia làm gì? Hắn định lúc nào mới đến rước tiểu thư đây? Nếu hắn trở về thì hắn sẽ làm gì?"" Ta cũng không phải là chuẩn cô gia thì làm sao mà biết được! Nhưng theo tính cách của tiểu thư thì chỉ cần nàng thích ai thì sẽ không để ý đến chức nghiệp của người đó!"Ở trong mân côi tiểu tạ, hai tỳ nữ tiểu Thúy và lan tâm đang ngồi khua môi mua mép.
158 Hiên Viên Tam Quang đứng ở đầu thần phong hào, vẻ mặt cực kỳ vui vẻ. Linh vân cũng đắc ý chạy tới chạy lui trên boong tàu, trông giống như là một con chuột túi vậy.
159 Chưa từng có ai biết được là trên đường đến ác ma đảo mình sẽ bị mất tích, mà người muốn mất tích thì cũng không biết phải làm sao mới bị mất tích. Bởi vì thông đạo đến không gian kia không giống như của địa hạ thành, nó không phải là cố định, vị trí của nó luôn biến đổi, nếu không thì làm sao thời tiết của ác ma hải vực luôn biến đổi liên tục chứ.
160 Lòng bàn tay của Đông Phương Lộ đã đẫm mồ hôi, Cổ Diêu nhanh chóng cảm nhận được, bởi vì từ sau khi tiến vào không gian liệt phùng thì nàng liền nắm lấy tay của Cổ Diêu không buông.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 100