41 KHI anh vừa ngất đi , cũng là lúc cô giật mình…nhìn xuống tay mình…Hai bàn tay dính máu đỏ tươi , mùi tanh ghê sợ. - Gì thế này ? Sao tay tôi lại nhiều máu thế này ? Phòng Phong tôi bị làm sao đây ? Huhuhu… Máu… Máu … - Phu nhân ! Người đừng sợ ! Đây chỉ là vô tình dính phải máu ai đó thôi !tý nữa vào trong nhà rửa sạch tay rồi chúng ta về.
42 Chương 42 SÁng hôm sau Thảo Quyết Minh giật mình tỉnh dậy , cô ngơ ngác nhìn xung quanh. ” anh đâu rồi ? Sao không thấy anh đâu nhỉ? Mình nhớ là hôm qua anh ấy bị thương ? Hay anh ấy đang ở bệnh viện” nghĩ đến đó cô vội vàng tốc chăn xuống giường để đến bệnh viện thăm anh.
43 KỶ LIÊN liếc mắt nhìn THẢO QUYẾT MINH đánh giá cô xem vì sao cô có thể câu dẫn được Anh hai. ” Nhìn cô ta bình thường chẳng có gì nổi bật. Không xinh đẹp và quyến rũ bằng mình.
44 Chương 44 KỶ LIÊN cười lớn rồi bỏ đi lên phòng, bọn đàn em thấy vậy cũng giải tán theo cô ta luôn luôn. Bỏ lại mình THẢO QUYẾT MINH ở nơi phòng khách.
45 Cô tỉnh dậy là vào sáng hôm sau. Tinh thần mệt mỏi sa sút một cách trầm trọng. Nằm dài trên giường chán nản mà không biết làm gì. Nghĩ về anh trái tim cô lại co thắt lại , đau đớn , nhói buốt vô cùng.
46 Chương 46 THẢO QUYẾT MINH đi thẳng một mạch lên phòng giám đốc , không thèm để ý hay nhòm ngó xung quanh nữa. Đến cửa phòng giám đốc cô lịch sự gõ cửa - Cốc… Cốc…cốc - Mời vào.
47 PHÒNG PHONG thấy Quyết Minh hỏi vậy thì mặt nghệt ra. Anh còn chưa kịp suy xét câu nói đó của cô , thì tiếng cười nói khúc khích bên ngoài cửa , làm mặt anh nhăn lại - hahaha nhìn giám đốc Phòng Phong kìa! trông tả tơi xơ xác qúa ! - Hahaha thì vào tay cô ta có ai toàn mạng đâu.
48 Chương 48 NGHE KỶ LIÊN nói vậy BẠCH BỐI PHONG không biết phải làm thế nào nữa. Dù sao cũng không thể trách cô được , vì chính anh đã ép cô lấy mình mà.
49 THẢO QUYẾT MINH ngơ ngác nhìn xung quanh. ” quái lạ rõ dàng anh ấy có đi đến đây với mình mà. Sao lại không thấy đâu rồi? Chẳng lẽ anh ấy cũng sợ làm mất lòng cô ta lên chuồn rồi! Đúng là cái đồ ngụy quân tử.
50 Chương 50 THẢO QUYẾT MINH được dìu đến bên giường anh. Anh không biết cảm xúc của mình lúc này là sao nữa? Vui buồn lẫn lộn , đau đớn vô cùng. Khẽ chạm lên gò má tái xanh , nhợt nhạt kia, vuốt nhẹ đôi mắt đang nhắm nghiền nhưng thâm quầng kia ! Khiến lòng anh xót xa , anh không biết mấy ngày nay cô làm gì mà để tiều tụy thế này , trông cô yếu đuối mỏng manh vô cùng.
51 THẢO QUYẾT MINH giật mình bật dậy , trong đêm tối cô ngơ ngác nhìn xung quanh với ánh mắt thất thần. Nghĩ đến sáng nay mà cô như phát điên , ” tức thật ! Sắp được nhìn thấy anh lại bị cô ta đẩy ngã , đến nỗi ngất xỉu tại chỗ.
52 Chương 52 THẢO QUYẾT MINH lưu luyến không rời, khó khăn lắm mới được gặp anh , vậy mà mới được gặp trong giây nát đã phải xa rồi. Cô thật sự không muốn một chút nào cả.
53 về đến phòng THẢO QUYẾT MINH tâm trạng vui vẻ hẳn lên. Dù sao cũng đã được gặp anh , như vậy là cô mãn nguyện lắm rồi. Rồi tối mai cô lại đến gặp anh tiếp , lại được ngắm nhìn anh , nói chuyện với anh… Nghĩ đến đây cô mới thấy lạ , không hiểu sao gần đây cô lại thấy mong nhớ muốn gặp anh nhiều như vậy.
54 Chương 54 Tiếng hét vang nhà của KỶ LIÊN đã khiến cho mọi người trong nhà đang ngủ cũng phải giật mình tỉnh giấc. Họ vội vàng chạy rầm rầm xuống phòng ăn xem có chuyện gì? Vừa đến nơi thì sững lại …khi nhìn thấy Kỷ Liên trên người vô cùng bẩn thỉu, mặt đỏ tía tai hầm hầm tức giận ,phóng ánh mắt giết người sang phu nhân đang nằm gục kế bên.
55 *ĐOÀNG* *CẠCH* tiếng hút nổ vang trong đêm khiến mọi người đều giật mình. ” CẠCH” một tiếng khô khốc , cây súng trên tay Kỷ Liên rơi xuống. Máu ở bàn tay cô không ngừng chạy ra đầm đìa.
56 Chương 56 tiếng súng khô khốc vang lên , và đích đến của viên đạn chính là đùi phòng phong. Máu một lần nữa lại bắn ra tung tóe , nhưng cũng may có thể Bối Phong chỉ muốn cảnh cáo lên viên đạn chỉ trú ngụ ở phần cơ mềm thôi.
57 CÔ ôm lấy cổ anh hạnh phúc , chỉ cần ở trong lòng anh là cô thấy an tâm vô cùng , vì cô biết chắc rằng anh đang bên cô , chăm sóc và bảo vệ cô. Lần này cô quyết phải bám lấy anh thật chặt , quyết không cho anh rời xa dù chỉ nửa bước.
58 Chương 58 HAI người đang trao nhau nụ hôn say đắm , thì … Bỗng nhiên… Anh gục luôn vào lòng cô hôn mê bất tỉnh tại chỗ… Đang chìm sâu vào nụ hôn ngọt ngào ,anh tự nhiên mất đà ngã vào người mình , cô ngạc nhiên vội mở mắt , định trách móc anh , nhưng khi nhìn anh mặt tái mét, nhợt nhạt ,hai mắt nhắm nghiền.
59 Sáng Hôm Sau THẢO QUYẾT MINH mệt mỏi tỉnh dậy. Nằm trên giường suy nghĩ khá lâu, vì sao khi tỉnh dậy cô lại nằm trên giường? Dõ dàng lúc đó cô đang ở chỗ anh? Vì sao thế nhỉ? Sau 30′ suy nghĩ cô mới nhớ ra nguyên nhân vì sao, thì một tiếng hết vang trời cất lên AAAAAAAAA BỐI PHONG! Bối Phong! Cô lập tức bật dậy , cuống cuồng ba chân bốn cẳng, quên không mang dép , chạy vội sang phòng anh.
60 Chương 60 THẢO QUYẾT MINH thẫn thờ nhìn anh. Chưa bao giờ cô thấy khuôn mặt anh xanh xao tái nhợt như lúc này. Chắc ôm qua khi bế cô lên anh mệt lắm , lúc đó cô còn cảm thấy người anh run run , nhưng cô không nghĩ anh mệt mỏi như vậy , vì anh luôn luôn nhìn cô mỉm cười … Cô cứ nghĩ khi người ta cười là khỏe mạnh , vui vẻ không có chuyện gì cả … Nhưng điều đó không đúng lắm với anh thì phải.