81 Nguyên tố lực lượng trong không gian đột nhiên ba động dữ dội, lấy U Đế làm trung tâm lan ra xung quanh như thủy triều rồi lại rất nhanh rút xuống. Hiển nhiên là cường đại biên bức đã kiềm chế nộ hỏa.
82 Trên bầu trời u ám, một đạo kim quang như lưu tinh nhằm hướng bắc phóng tới. Thái Cực Đồ hóa thành kim kiều đưa mười một người phá không phi hành, kim quang diệu nhãn đánh tan mây mù, với ánh kim quang dưới chân chúng nhân trông như các vị thần tiên.
83 Lâm Phong trầm ngâm nói, “Tập trung tại sâm lâm của đọa lạc tinh linh, ta sau khi thu thập Minh Hoàng cũng tới Hắc Thủy Chiểu Trạch tìm cáp mô. Các ngươi sau khi xong việc với Hồng Đính Hạc vương thì tìm Xích Diễm Lĩnh Chủ.
84 Lâm Phong thầm cười nhạt,tà ác sinh vật chính là kẻ địch thần tộc,tên điểu nhân này lại triệu hồi không ít cốt vu yêu với bất tử vu yêu tham chiến, thực khiến tên tuổi quang minh thần rực rỡ biết bao.
85 Tại đọa lạc sâm lâm,bẩy ngày trôi qua vẫn không thấy đám người Tạp Lạp Kì quay lại,Lâm Phong chẳng thể ngồi yên. Lúc trước hạn định gặp nhau tại dọa lạc sâm lâm,giờ đã qua bẩy ngày không thấy bóng đám người Tạp Lạp Kì đâu,không chỉ mình Lâm Phong bất an,vị tinh linh nữ vương cũng nóng ruột,trong đám người đi truy sát Hồng Đính Hạc Vương cùng Xích Diễm Lĩnh Chủ có cả con trai ả,liền muốn đi tìm ngay.
86 Bạch Long Mã muốn chạy, nhưng dù làm thế nào đi nữa cũng không thể có nổi một chút sức lực. Tên tiểu tử đáng ghét ở trước mắt không biết tại sao lại có một sức mạnh như vậy, không những có thể dùng một đôi tay yếu đuối kéo chặt lấy phía sau của nó, lại có thể lấy cây gậy trúc cũng đáng ghét không kém ở trong tay đánh cho hồn phách bên trong người như sắp văng ra ngoài.
87 Tạp Lạp Kì trợn ngược mắt lên nói: “Ví dụ như ba la mật, chúng ta mặc dù có sinh mệnh chi nguyên cùng với sự giúp đỡ của Thụ Cự Nhân có thể thành công trong việc trồng cây ở Khố Khắc Sâm Đạt, nhưng đối với các loại hoa cỏ, mộc tinh linh còn lợi hại hơn cả Thụ Cự Nhân, và cũng không có chủng tộc nào có thể so sánh với mộc tinh linh về điểm này.
88 Kết quả rất nhanh chóng xuất hiện. Tối hôm đó đám người Lâm Phong cắm trại ở cửa cốc, nghỉ ngơi một tối. Sáng ngày hôm sau, Phù Lợi Á liền mang tới một tin tức tốt lành.
89 Thời gian ba tháng nhanh chóng trôi qua, Tạp Lạp cùng chúng nhân trong đoàn đã đi khắp lượt Thâm Uyên đại lục. Một vị Thánh giai pháp sư lại có hai băng sương cự hạc và sáu vị Đại lực chiến thần, vẫn còn có Cáp mô vốn là một trong những Thâm uyên vương giả, một lần nữa gột rửa sạch một lượt những thế lực mạnh ở Thâm uyên thế giới, không ít những ma thú cường đại đã trở thành vật săn của đám người này.
90 "Bạch Long Mã đúng là long mã trong truyền thuyết là tọa kì của Long thần!”Lâm Phong nhảy xuống ngựa bước lên phía trước mỉm cười nói: “Kha La Đa thân ái của ta, ngươi không phải là đang nằm mơ đâu.
91 (thời gian vùn vụt trôi qua chẳng khác chi nước chảy mây bay !)Thời gian mười năm trôi qua rất nhanh chóng, thời gian tựa như dòng lưu thuỷ, nhất khứ bất phục [đã trôi qua thì không bao giờ trở lại], bánh xe của lịch sử cũng không ngừng chuyển động.
92 Ánh kim quang thâu liễm, Lâm Phong thu lại Thái Cực Đồ, trên khoé miệng hiện ra một tia huyết hồng, khởi thân rời khỏi pháp đàn để gặp gỡ mọi người. Vừa rồi, hắn ta đã vượt qua thành công lần độ kiếp thứ nhất trong Cửu Thiên Lôi Kiếp.
93 Lâm Phong nhìn sang chổ đứng của mười hai vị mĩ nữ Chiến Thần, mười hại vị mĩ nữ hộ vệ này đều có bộ dạng không khác gì mười năm trước, vĩnh viễn vẫn có biểu tình như nhũng cổ băng sơn ngàn năm không tan, trong ngày nóng bức như hôm nay, không tưởng được là bọn họ vẫn khoác bộ Long Hồn Chiến Giáp lên người, chỉ có khác là tuy sắc mặt Ngải Lâm Uy Na băng lạnh nhưng trong nhãn thần lại lộ xuất một tia thần sắc dị dạng.
94 So với mười năm trước đây, một thiếu niên liều mạng để bảo vệ muội muội của mình ở bên ngoài thành Bố Đạt Luân đã không còn tồn tại nữa, Lâm Phong quả thực khó có thể nhận ra cầu nhiêm đại hán [đại hán có râu quai nón – gọi là râu hùm cho dễ gần] trước mặt chính là đại vương tử của Hô Lan bộ lạc lúc ở bên ngoài thành Bố Luân Đạt của mười năm trước, cũng giống như hắn, A Lỗ Thai mặc dù có cảm giác mơ hồ là Lâm Phong có cái gì đó rất giống với trước đây, nhưng chung quy trong một thời gian ngắn hắn ta cũng không thể nhận ra Khắc Khố Sâm Đạt lĩnh chủ Lâm Phong – vị quý tộc trẻ tuổi với khí độ bất phàm đã cứu tính mệnh của hắn ta bên ngoài Bố Đạt Luân thành mười năm trước, vì thế mới buuộc miệng hỏi một câu.
95 Lúc Lâm Phong đi vào khách viện(nơi ở của khách), thương thế của A Lỗ Thai đã bình phục hòan tòan, đang cùng với Hô Lan Na đàm luận. Nhìn thấy Lâm Phong tiến đến, A Lỗ Thai đứng dậy, tiến tới nghênh đón, hơi dùng sức ôm chầm lấy Lâm Phong nhấc lên, hào sảng nói:-Lĩnh chủ đại nhân, A Lỗ Thai này nhận của ngươi đại ân cứu mạng lần này.
96 Li biệt đích thị là chuyện đau lòng, cho dù xa cách ngắn ngủi cũng mang tư vị chờ đợi lâu dài như thiên trường địa cửu. Đêm buông xuống như một tấm màn, ngàn sao lấp lánh.
97 Ngoài cửa sổ đêm đen như mực, trong phòng sóng tình dào dạt, xuân sắc vô biên. Rất lâu, rất lâu!Không gian trở lại tĩnh lặng. Trên chiếc giường lớn, Lâm Phong xiết lấy thân hình mềm mại còn đẫm ướt mồ hôi của Khải Lâm Na, vẻ mặt thỏa mãn, thầm thì:- Ngày mốt ta muốn cầm quân xuất chinh, nàng ở nhà nhất định phải tự chăm sóc bản thân, chờ ta trở về sẽ cùng nàng thành thân!Khải Lâm Na ép sát khuôn mặt xinh đẹp vào lồng ngực rắn chắc, cánh tay trắng tựa ngó sen nhẹ nhàng vuốt ve trên gương mặt anh tuấn của hắn, dường như nhân lúc này mang khuôn mặt tuấn mĩ ấy in sâu vào lòng nàng.
98 Tiếng kèn lệnh du dương tạo nên sự hòa hợp của giai điệu chiến tranh, hai vạn quân thiết kỵ Thiểm Tộc trú thủ ở hai bờ sông Ốc Nhĩ Mã đã phát hiện ra có địch quân đột kích, liền vội vàng tập hợp đại quân.
99 Đương nhiên những người có đồng bạn chiến tử thì đều u uất, bất quá gia nhân của những người chiến tử đều được thưởng 100 kim tệ. Điều này khiến những người còn do dự lập tức đem sự chết chóc của bản thân quăng lên chín tần mây, dẫu cho chiến tử sa trường cũng không hề hối tiếcĐối với những người có thể từ chiến trường trở về thì sau này khả dĩ trở nên giàu có, vinh dự tầng tầng cũng đủ khiến cho những người bình dân trở nên phong cuồng, trên dưới đều quyết tử, ví thử kẻ nào khiếp nhược sẽ bị quân pháp xử tử, còn như theo chân những chiến binh Thiểm tộc mà liều mạng, nếu có chết thì cũng là cái chết quang vinh, nhược bằng còn sống trở về thì trở thành quý tộc cũng không phải không có khả năng.
100 Trong mục trường bên hồ Bối La Tây Á, Thiểm tộc mục dân của bộ lạc Mặc Cáp đang tổ chức buổi ăn mừng cho cả tộc, hoan hô vị a man vĩ đại của bộ tộc, hoan hô những dũng sĩ dũng cảm, nhưng trong quân doanh ở phía bắc mục trường là mười vạn tộc nhân của hô lan bộ lạc đang bàng hoàng lo lắng không ai giúp đỡ.