121 Kelly nhìn về phía cửa sổ, nếu như nói về ánh trăng có nghĩa là ngày 15 âm hằng tháng chính là lúc trăng sáng nhất. Chẳng phải ngày rằm đã qua vào vài ngày trước rồi sao, nghĩa là phải đợi đến gần một tháng sau thì bí ẩn kia mới có cơ hội giải đáp.
122 Khi ánh mắt trời đốt cháy màn đêm, khi mặt trăng nhường chỗ ặt trời soi sáng… nhịp sống của những con người giống như một quyền tiểu thuyết dài tập dằn cộm mà chính họ đang tự mình viết lên từng trang từng trang.
123 Một ngày cuối thu, khí hậu bắt đầu lạnh hơn để đón một mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió thổi những đám lá khô bay xào xạt trên con đường vắng người qua lại.
124 Anh và cô cùng nhau bước vào mật thất tại căn biệt thự nằm sâu trong rừng, nhìn những bức ảnh bị xé tan tành cả cô và anh đều có đôi chút kinh ngạc. Anh càng nắm chặt tay cô hơn, anh có cảm giác Hàn phu nhân đã lẫn trốn bên trong.
125 Cô dâu mặc một chiếc váy trắng, trên người rạng ngời tự tin bước về phía trước. Tay trong tay cùng Tú Anh bước đến lễ đài chuẩn bị thay đổi cuộc sống.
126 An Nhiên tươi tỉnh hơn mọi ngày, trên gương mặt được trang điểm xinh đẹp. . cô ca sĩ An Nhiên đã trở về đầy sức sống. Trên tay khoáy đều ly cafe trước mắt, đối diện là một cô gái với nét mặt ngây ngô như bao người nhìn thấy.
127 New York. . . Triệu Hải Yến đặt chân tại Sân bay quốc tế John F. Kennedy, nơi này cũng đã rất nhiều lần đặt chân đến nên cũng không có gì là lạ lẫm. Cô vẫy gọi một chiếc taxi thẳng tiến đến địa chỉ mà Hàn Thế Bảo đã đưa cho cô.
128 Trong một căn phòng tối mịt, không một ánh sáng nào có thể chen vào, màn đêm như dần che đi mọi thứ từ thù hận cho đến hạnh phúc. Phía trước mắt chỉ là bao phủ bởi màn đêm, toàn thân cô không hề bị trói nhưng không không thể cảm nhận được phía trước là gì nên toàn thân bất động không di chuyển.
129 - An Nhiên, hãy nói cho tôi biết Hạ Tuyết đang ở đâu, tôi chắc chắn cô biết cô ấy đi đâu. - Win tìm An Nhiên tại nhà riêng vào lúc sáng sớm, anh đã tìm kiếm cô rất lâu nhưng cô cứ như biến mất.
130 Một năm sau…- Xin hỏi quý khách dùng gì. - Một cô nhân viên vóc người nhỏ nhắn đặt một tờ quyển menu trước mặt Tú Anh và An Nhiên mỉm cười. - Cho tôi một capuchino.
131 - Hạ Tuyết, đám cưới của chị, em nhất định phải có mặt. - An Nhiên cầm điện thoại trên tay mà nói, trong lòng lại muốn Hạ Tuyết quay về mà gặp Win vì bao nhiêu lâu Win đều thương nhớ cô.