1 Bất chợt, tôi tỉnh giấc. Đêm tối như mực. Và, chẳng có ai ở trong phòng cùng tôi cả. Đơn độc trong đêm tối thật đáng sợ. Vì vậy, để tìm những người khác, tôi đi ra vườn.
2 Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trong bệnh viện. Tấm rèm cửa lắc lư nhè nhẹ. Thời tiết hôm nay thật là đẹp, làn gió hanh báo hiệu mùa hè sắp hết. “Chào cháu, Tohno Shiki-kun (1).
3 Tiết trời đã dần dần xóa đi những dấu hiệu cuối cùng của mùa hè. Mùa thu đến rồi. Hôm nay, tôi, Tohno Shiki, sẽ trở về nhà cũ. Đã 8 năm trôi qua kể từ khi tôi rời đi.
4 Tiết 1 kết thúc, bắt đầu giờ giải lao. Nhân lúc mọi người đang mải mê tán dóc, tôi lẻn vào lớp. Vị trí của tôi ở góc cuối lớp, bên cạnh cửa sổ nên tôi có thể lẻn vào lớp mà không thu hút sự chú ý.
5 Tiết học cuối cùng của hôm nay đã kết thúc. Tôi chưa muốn đi đến biệt thự ngay nên chỉ ngây ra rồi nhìn sân trường qua cửa sổ. Nắng chiều nhuộm vàng lớp học.
6 (Nhạc nền: Kagetsu Tohya - Track 10 - "Maiden")Hôm nay, tôi về nhà trên con đường hoàn toàn khác. Băng qua những dãy phố xa lạ, tôi càng lúc càng gần biệt thự Tohno.
7 "Oài. "Vẫn còn căng thẳng sau bữa ăn, tôi vươn vai. Tôi rướn hết cỡ rồi đổ người thịch xuống giường. "Mẹ ơi, ngay cả ăn tối cũng thành cực hình. "Đương nhiên không phải do dao và nĩa nặng nề mà là cái lườm của Akiha rất đáng sợ.
8 Sensei từng dặn tôi. Đôi mắt tôi có thể thấy được điểm yếu của vật chất. Và, nếu "vật" đó là con người thì những gì tôi thấy sẽ là điểm chết của họ. Những đường nét, nếu bị cắt nhẹ qua, cơ thể họ sẽ vỡ tan tành.
9 Giờ học buổi sáng đã chấm dứt. Giờ nghỉ trưa bắt đầu, Arihiko đã xuống căng-tin trước. Vậy thì, tôi nên ăn trưa ở đâu nhỉ?Tôi quyết định sẽ đến Câu lạc bộ Trà đạo.
10 Vô tình. Tất cả những gì tôi làm chỉ là vô tình nhìn về phía trước, nhưng tôi như bị hóa đá. -----Thịch. Mái tóc vàng óng và đôi mắt đỏ rực. Chiếc áo trắng toát, giống như biểu tượng của riêng cô ấy.
11 "Tohno. . . . kun?"Bất ngờ, ai đó gọi tên tôi. (Nhạc nền: Tsukihime - Track 09)"--------"Ngẩng đầu lên. Tôi nhìn thấy Senpai----giống như đã cả thập kỉ trôi qua kể từ lần cuối gặp nhau.
12 "--------"(Nhạc nền: Tsukihime - Track 02)Tôi bị đánh thức bởi ánh sáng chiếu xuyên qua cửa sổ. . . . . . Mưa dường như đã tạnh; tôi chẳng còn nghe thấy tiếng gì nữa.
13 "-----Hớ?"Câu trả lời của cô ấy trực tiếp đến nỗi không có cách nào để hiểu nhầm. Tôi không phải con người. Cô gái trước mặt tôi đã đáp vậy đó. ". . .
14 "Căn phòng này cũng tiện nghi đấy. Ngủ lại đêm nay ở đây chắc không vấn đề gì. "(Nhạc nền: Tsukihime - Track 03)Arcueid nhìn quanh phòng khách sạn. "-----"Tôi thì chẳng biết nói sao.
15 "Giờ đến lượt tôi nhé. Tại vì có một việc rất quan trọng mà lúc trước tôi quên hỏi anh. ""Hả? Tôi không có thông tin gì cho cô đâu. Tôi chỉ là một học sinh bình thường thôi, chẳng phải vampire hay gì gì hết.
16 (Nhạc nền: Tsukihime - Track 08)Đêm dần trôi. Arcuied ngồi trên giường. Cả hai chúng tôi nhìn vu vơ lên đồng hồ. Đã quá 4 giờ sáng. Chỉ còn một tiếng nữa là bình minh.
17 Không. Không được sợ hãi vì cái chết của những người khác. Không thể cứ thế bị giết bởi những thứ này. Không thể cứ chết đi như vậy. Không thể. ---Ngày hè oi bứcĐã từ lâu lắm rồi, tám năm về trước.
18 (Nhạc nền: Kagetsu Tohya - Track 04 - "Rest")Căn hộ của Arcueid trông không có vẻ gì là thuộc về một vampire cả. . . . . Nãy giờ, tôi chỉ lo cho sức khỏe của cô ấy nên chẳng chú ý lắm, nhưng giờ nhìn lại, phòng của cô ấy tuyệt đối bình thường.
19 "Arcueid----!?"Tôi lao đến đỡ cô ấy dậy. Mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, cô ấy thở khó nhọc. ". . . Ui chà, xem ra tôi vẫn chưa được khỏe lắm. "Tôi liếc mắt xuống dưới.
20 ----Tôi từ chối. Tôi biết mình không thể bị cuốn theo. Dù cho đã suy nghĩ trăm đường, tôi vẫn không tìm ra một cơ hội nào cả. "---Arcueid. Xin lỗi, nhưng tôi----"Tôi định bỏ mặc cô ấy sao?Lỗi thuộc về tôi.