21 Thật nhanh gọn. Chỉ trong chớp mắt,cả ba con báo bị xé nát thân. "---Cái gì?"N qsr kêu lên sững sờ. Arcueid chỉ im lặng. Cô ấy lao thẳng về phía hắn.
22 "A----"Giống như trên đầu có một chiếc ô lớn màu đen. Và xung quanh, là đôi mắt đỏ rực của bầy thú dữ. Xé. Da tôi đang bị xé nát ra. ----Chết điXé. Thịt tôi đang bị xé ra.
23 "Mình---kiệt sức rồi. "Tôi rơi bịch xuống đất. Tiếp đất bằng một bên hông, tôi chống hai tay để đỡ thân mình. Con dao cuối cùng cũng rời khỏi bàn tay.
24 Nắng sớm chiếu vào mắt tôi. Cố ngủ tiếp, tôi nhắm mắt chặt hơn, nhưng ánh nắng dịu dàng tiếp tục thúc tôi tỉnh giấc. ---Chậm rãi, tôi mở mắt ra. Yên tĩnh.
25 Tiết 4 kết thúc, và học sinh ùa ra ngoài như ong vỡ tổ. Bọn con trai chạy ào xuống căng-tin, con gái lấy hộp cơm trong cặp ra, và Inui Arihiko thì đang cầm theo một cái bánh kẹp thịt và đi đến chỗ tôi.
26 Ngại gì nữa, ăn thôi. Tôi luôn tin rằng nếu được đối xử bằng lòng tốt thì phải đáp trả. "---Em đang đói lắm, nên nếu chị không phiền, em sẽ ăn nốt. "Đúng, cho dù có quá hạn sử dụng đi nữa, tôi cũng không ngại đâu.
27 . . . . ,. . . . . . . ,. . . . . . . . . "----Trời----sáng rồi?"Tôi mơ màng mở mắt ra. Nắng rọi qua cửa sổ, mang hơi ấm dịu dàng khắp căn phòng. ". .
28 . . . . Tôi đứng trước cửa câu lạc bộ trà đạo. Tất nhiên, tôi đã mua sẵn đồ ăn trước khi đến đây. Cốc-cốc. Tôi gõ cửa. Có tiếng sột soạt bên trong, và bước chân người đang đi lại.
29 "Chúc ngủ ngon, Shiki-sama. "". . . Ừ, chúc ngủ ngon, Hisui. "Cánh cửa khẽ đóng lại, còn lại một mình tôi trong phòng. ". . . . . . . "Lại có thêm nạn nhân mới.
30 ". . . "Tôi không biết đáp sao. Senpai---là một người trừ tà chuyên đi săn vampire---tôi không tin nổi tai mình nữa. Bởi vì Senpai thật quá ư tốt bụng.
31 Dù cho thế nào đi nữa. . . . tôi---vẫn không thể coi Senpai là kẻ thù của mình được. ". . . . Senpai là người bạn tốt của tôi. Tôi không thể gói gọn chị ấy trong hai chữ kẻ thù hay đồng bọn được.
32 "Cái---"Hơn một trăm---?Từng ấy người bị hút máu?Và rồi những người đó lại đi hút máu kẻ khác, biến họ thành quái vật giống như chúng, giống như sinh vật vô hồn, lang thang đó---".
33 Tôi đang mơ. Một giấc mơ mơ hồ, không có gì nổi bật. Tôi có thích cô ấy không?Tôi không rõ cảm xúc này là gì, nhưng không thể phủ nhận rằng tôi luôn lo lắng cho cô ấy.
34 "Thôi quay lại chủ đề chính nhé. Nghe kĩ càng, Tohno-kun. ""Vâng, chị nói ngắn thôi nhé. ""Chắc em đã biết về Chân Tổ và Tử Đồ rồi. Vậy thì đơn giản lắm.
35 "Em đã hiểu chưa hả Tohno-kun?Arcueid Brunestud chỉ truy lùng Mãng Xà nhằm lấy lại sức mạnh đã bị hắn đánh cắp. Cô ta không làm điều đó vì con người nào cả.
36 Senpai lướt nhanh vào trong công viên. Đúng như tôi nghĩ, chị ấy đi thẳng tới chỗ mà Arcueid đang đợi. "Đợi em đã. Tại sao chị lại phải giận dữ thế Senpai?""---Chị chẳng giận ai cả.
37 Ngày hè oi bức. Bầu trời xanh cao vời vợi, cùng những áng mây lớn. Gió nhẹ thoảng qua,và tiếng ve kêu rả rích. Tiếng ve kêu. Ve. Ve ve. Ve. Ve ve. Ve.
38 Tôi bị nhốt trong ngục tối. Tám năm kể từ khi thức dậy. Tôi đã chìm trong bóng đêm dài đằng đẵng. Tôi không hiểu tại sao. Tôi đã quên đi lí do từ lâu lắm rồi.
39 Tiết học cuối cùng đã kết thúc. Đám bạn tôi đứng dậy hết khỏi ghế. Bình thường tôi ngồi đây đợi đến khi tất cả đã ra về hết, nhưng hôm nay tôi cũng ra về luôn.
40 "----Tohno-kun----!". . . Nhưng, tôi vẫn còn nghe được giọng nói. Tiếng gọi đầy nước mắt. Tiếng kêu trong thống khổ, như thét gào lên. ----Là do mắt tôi đã nhìn quen trong bóng tối?Hay, ý chí đã ép đôi mắt tôi phải mở ra?Tôi đã nhận ra tên khốn đó nãy giờ ngồi lên cái gì.