1 Một cô gái mặc bộ váy trắng toát từ đầu tới chân, đầu đội khăn voan trắng lấp ló mái tóc óng ánh rũ kim tuyến, nhìn thoáng qua cũng thấy tựa như nữ thần.
2 Mái tóc xõa dài, vì vừa được nó gội mà trở nên mềm mượt hơn. Khuôn mặt e lệ vẫn đang lấp ló sau mái tóc kia khiến nó có vẻ bí ẩn hơn. Thứ hắn chú ý nhất vẫn là cái cúc áo đầu không đóng, cổ áo nửa kín nửa hở một cách hững hờ làm cho bao nhiêu cảnh xuân ở bên trong không lộ hết thì cũng quá nửa.
3 “Này, thằng chồng mày cũng đẹp trai quá chứ! Mày kiếm ở đâu được một anh cực phẩm như vậy?” Quỳnh Chi bắt đầu trêu ghẹo. Nó ảo não, tuy chồng nó đẹp trai thật đấy nhưng người ta cũng đâu có yêu thương gì nó, nói gì thì nói, hắn cũng chỉ là một ông chồng bù nhìn, thấy được nhưng không ăn được thôi.
4 Hắn đưa nó trở lại nhà chính nhà họ Vương, nơi mà trước đâynó đã từng ở. Khi mà nó hiện diện trước căn biệt thự to lớn, trong lòng có chút khẩn trương mặc dù nó đã từng tiếp xúc với bọn họ.
5 Hắn dừng xe trước cổng biệt thự, thả nó xuống rồi phóng vụt đi. Hắn đi nó cũng không hỏi, nó quá rõ hắn rồi, chắc bây giờ lại đến quán bar nhậu nhẹt cùng với đám bạn hư hỏng.
6 Thời gian cứ thế thấm thoát trôi qua, cuộc sống của nó vẫn bình thường, cũng không còn cực khổ như trước nữa. Hắn đã thuê vài người giúp việc cho nó nhưng lại đều bị nó đuổi đi, bỏi lẽ cũng vì cái lý do ngớ ngẩn mà nó tự nghĩ ra: nó đã quen với việc ngày ngày làm việc rồi.
7 “ Nói gì thì nói nhưng anh ấy cũng là chồng em, anh không tán thành việc này đâu! Anh chỉ muốn mình em là chị-dâu-duy-nhất của anh thôi!” Khải rất thích người chị dâu này, quả thực cậu không muốn bất cứ một con hồ li nào khác thản nhiên bước vào nhà họ Vương ngoài nó.
8 Dạo này hắn càng ngày càng quá đáng, đi sớm về khuya không nói, lại còn rất hay làm khó nó. Đặc biệt là mấy cái việc ăn cơm thì khỏi nói. Thế nhưng nó lại cảm thấy rất vui, một niềm vui khó tả.
9 Nó với hắn lại tiếp tục đến thăm một trại trẻ mồ côi nơi đang nuôi hơn 50 em bé mồ côi. Vì nó ngày trước cũng từng có một thời gian sống ở đây. Đây là trại trẻ mồ côi do cha nó góp một phần xây dựng vì nó.
10 Tin tôi không?” Hẳn lại hỏi. Nó tự tin mà trả lời “Tin!” Sau câu trả lời của nó là “Bùm” một phát, tiếng súng nổ lên báo hiệu mệnh lệnh “bắt đầu”, tất cả nổ ga và hoàng loạt loại ô tô phóng trên đường lớn.
11 Nó vui vẻ ca hát, dù sao bây giờ mới có 8h sáng thôi, ai dè Chi lại là người chủ động gọi nó đi uống trà sữa ăn KFC a. Ngồi trong quán, Quỳnh Chi vui vẻ thông báo cho nó:
“Mày biết không? Vài hôm nữa là tới Valentina rồi đó?”
“Thì sao?” Nó thờ ơ như kiểu chuyện này thì chả có tí ảnh hưởng nào tới nó vậy.
12 Ánh chiều tà nhẹ nhàng buông xuống bao trùm không gian tĩnh lặng, khẽ ánh lên khuôn mặt xinh xắn của một cô gái. Nhưng đáng lo ngại thay, khuôn mặt đó mang một vẻ u buồn ủ dột đến đáng thương.
13 Đọc xong bức thư nó không khỏi rơi nước mắt. Mặc dù chưa nhớ kĩ lắm nhưng ngực nó vẫn âm ỉ, dấy lên cơn đau xâm nhập vào tận xương tủy. Những lời này, câu nói của anh, giọng nói của anh bỗng chốc ùa về trong tâm trí nó.
14 Hôm nay những gì thu hoạch được rất khá khiến tâm trạng nó vui lên rất nhiều, lần đầu tiên nó cảm thấy bầu trời rạng rỡ hơn hẳn chứ không còn ảm đạm như thường ngày.