1 Chương 1: Hòm thư maRõ ràng Tugumi là một con bé đáng ghét. Rời thị trấn quê hương yên bình với nghề đánh cá và du lịch ; tôi lên Tokyo học đại học. Mỗi ngày ở đây cũng rất vui.
2 Chương 2: Mùa xuân và chị em nhà YamamotoVào đầu xuân năm ấy; bố chính thức li dị với vợ cũ và gọi hai mẹ con tôi chuyển lên Tokyo. Lúc đó; tôi vừa dự kì thi vào một trường đại học ở Tokyo và đang chờ kết quả; lại thêm những liên lạc của bố nên cả tôi và mẹ đều trở nên cực kì mẫn cảm với tiếng chuông điện thoại.
3 Chương 3: Cuộc sốngKể từ khi bắt đầu cuộc sống ba người với tôi và mẹ, mỗi tối bố đều vui vẻ trở về nhà. Bộ dạng phấn khích đến hớn hở. Tối nào cũng vậy, khi nhìn thấy bố mở cửa với gương mặt tươi cười đã rũ bỏ sự mệt mỏi như muốn nói “Bố đã về rồi đây!” và ôm theo nào là sushi nào là bánh ngọt, tôi lại hơi lo lắng: “ Cái con người này ở công ty có làm việc chăm chỉ không nhỉ?”.
4 Chương 4: Người lạTại sao thế?Từ xưa, mỗi khi tàu tiến lại gần cảng, tôi luôn có thoáng chút tâm trạng của một người lạ. Tôi sống ở thị trấn này, lên tàu thủy, xa rời nơi đây một thời gian ngắn rồi lại quay về bằng tàu thủy, ngay cả những lúc như thế cũng vậy.
5 Chương 5: Bởi tại đêmThỉnh thoảng có những đêm lạ lùng. Đó là những đêm dường như có thể cùng một lúc nhìn thấy tất cả mọi thứ, như thể không gian hơi dịch chuyển.
6 Chương 6: Tự thúHôm đó, trời mưa từ sáng. Mưa mùa hè có mùi của biển. Buồn chán, tôi ở lì trong phòng đọc sách. Có lẽ vì buổi đi chơi đêm đó, mấy ngày hôm nay Tugumi ngủ li bì vì đau đầu và sốt.
7 Chương 7: Bơi với bốTình yêu bên bờ biển giữa Kyoichi và Tugumi đã thu hút sự chú ý của mọi người. Đúng thế, hai người nổi bật một cách kì lạ. Cho dù từ xưa mọi người đã quen thấy cảnh cặp kè giữa “Tugumi và con trai” và chắc chắn không có cảm giác khác biệt gì, nhưng không hiểu sao việc hai người dạo chơi trong cái thị trấn nhỏ bé này trông lóe sáng ngắn ngủi như đôi tình nhân thơ thẩn nơi xứ lạ.
8 Chương 8: Lễ hộiLễ hội mùa hè của thị trấn này được tổ chức khi lượng khách du lịch đi nghỉ hè lên đến đỉnh điểm. Đây là lễ hội mang lại niềm vui cho hầu hết người dân ở nơi đây.
9 Chương 9: Cơn giận dữKhi thực sự tức giận, Tugumi trông cực kì lạnh lùng. Đó chỉ là lúc nó thực sự nổi giận. Tugumi thường hay nổi nóng, mặt đỏ rực, quát tháo ầm ĩ nhưng đó không phải là khi nó nổi giận thực sự.
10 Chương 10: Cái hố- Hãy trở lại khi em vẫn còn ở đây nhé!Tugumi nhìn Kyoichi với ánh mắt đanh lại. Một vẻ mặt buồn bã nhất trên thế gian này, cố sao cho nước mắt không trào ra.
11 Chương 11: Bóng hình“Có lí gì mà tao lại muốn giết người chứ? Tao chỉ định làm cho nó khiếp sợ thôi, thế mà đã nhặng xị cả lên rồi. Đúng là một lũ nhát gan.
12 Chương cuối: Lá thư của Tugumi Sau khi trở về Tokyo, chẳng hiểu sao tôi lại đâm ra ngẩn ngơ. Trong trường cũng đầy đứa ngẩn ngơ vì kì nghỉ hè, lí sự cùng với bọn ỏ lớp rằng “Đi học mà cứ như là đi chơi ấy nhỉ!”.