41 Trải qua một đêm dày vò, Sở Tử Ngôn mệt mỏi trải qua giấc ngủ không mộng mị đến giữa trưa ngày hôm sau, cũng không hề biết đêm qua sau khi nàng thiếp đi Ngân Phách rời khỏi phòng khi nào.
42 Sáng sớm hôm sau, Sở Tử Ngôn vẫn tiếp tục đi đến Khai Dương bảo điện, bên trong chứa đựng kho tàng kiến thức rộng lớn kích thích sự học hỏi của nàng, lần này nàng đã có thể thông thuộc đường đi cho nên quyết định tự mình đến đây.
43 Trở về phòng mệt mỏi tựa vào thành giường, lúc này khi lực chú ý tập trung vào bả vai Sở Tử Ngôn chân chính cảm nhận sự đau nhức truyền đến, nàng cắn răng kéo vạt áo trên vai xuống một mảng xanh tím ghê rợn liền xuất hiện, hoàn toàn không có lấy một vết thương hay máu chảy đầm đìa nhưng chính bản thân nàng biết xương cốt nơi bả vai chắc chắn đã vỡ vụn.
44 Trải qua một đêm, vết thương trên bả vai Sở Tử Ngôn đã khá hơn nhiều không còn đau nhức như ban đầu, nàng thong thả dạo bước trong viện cũng không có ý định ra ngoài lại xui xẻo rước thêm phiền phức cho mình.