21 Bản thân Đế Thích Thiên nói là sẽ làm ngay. Hắn cũng rất tò mò muốn biết liệu mình có thể hay không đập vỡ được bàn thạch kì dị này? “Ngao ô!” (DG: Trước đây ta hay dịch là “ngao” nhưng mà giờ nó lớn rồi, “ngao” nghe như mèo kêu nên đổi thành “ngao ô” cho nó thần vũ a ^^) Đế Thích Thiên khẽ gầm nhẹ rồi vận Hổ Khiếu Công tập trung yêu lực, một cỗ khí thế bá đạo nhất thời bao phủ toàn thân hắn, chữ “Vương” màu tím trên trán nhìn càng sống động, khí thế của bách thú chi vương thời điểm này toát ra tới cực điểm.
22 Lang vương đang nhìn về phía sâu trong sơn mạch, đột nhiên hai tai dựng đứng lên, quay ngoắt đầu, ngưng trọng nhìn về phía một đám cỏ dại không xa. Đôi mắt hắn bắn ra quang mang vô cùng sắc bén, hiển nhiên đã phát hiện ra việc không bình thường.
23 “Xuy!!” Một tiếng vang nhỏ vang lên, thạch bích vốn cứng rắn, cho dù là trường đao sắc bén cũng khó lòng chém vào, vậy mà hổ trảo vừa hạ xuống đã có thể dễ dàng cắm móng vuốt sắc bén vào trong thạch bích như đánh vào đậu hũ.
24 Một hơi hít vào này vô cùng hung mãnh, quanh thân Đế Thích Thiên lập tức xuất hiện cuồng phong. Vân tùng long, phong tùng hổ. (Mây theo rồng, gió theo hổ.
25 Triệu Bách Xuyên lớn lên tại tu tiên giới nhưng quả thật chưa từng nhìn thấy một con hổ lớn đến thế này, dù có được trải qua bồi dưỡng linh thú cũng không thể có được nét đặc dị của yêu tộc như thế này.
26 Bảo châu màu xanh này không biết là bảo bối gì, trên bề mặt tản mát ra thanh quang cùng với âm ba đối chọi ngay trên bề mặt. Sau sự va chạm này, toàn bộ thanh quang kịch liệt rung động trong tiếng gầm rú rung trời chuyển đất.
27 “Ngao ô!!” Đế Thích Thiên gầm nhẹ một tiếng, Bái Nguyệt lúc trước theo lệnh hắn trốn trong sơn động lúc này khẩn trương đi ra, hướng về phía hắn với một thái độ cung kính, thần phục.
28 Đế Thích Thiên rất muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, nhưng trong sơn mạch còn tồn tại nhiều vương giả thú tộc có linh tính trời ban, hắn tuyệt đối không thể bỏ lại.
29 Đánh!! Phải đánh cho đối phương phục thì thôi. Đế Thích Thiên không dài dòng, hai chân sau nhún xuống lấy đà rồi sau đó bật mạnh, cả thân hình nháy mắt bay lên.
30 “Đây là rượu gì?” Đế Thích Thiên mặc dù trong lòng đã sớm thầm đoán nhưng vẫn hướng hầu vương hỏi một câu. Quả nhiên, hầu vương hãnh diện cười, đưa tay lên gãi gãi đầu nói: “Đại vương, địa phương này là lão tổ tông của thuộc hạ đã từng sinh sống.
31 Nếu như ánh mắt của đả thương người khác thì nam tử tuẫn lãng kia sợ rằng đã bị xé thành trăm ngàn mảnh nhỏ. «Vân sư muội yên tâm, chuyện này nếu như không hỗ trợ được sư muội thì khi trở về Hàng Trần sẽ bị cha trách phạt.
32 Ở trong rừng rậm vốn không tồn tại lời dạo đầu trước khi chiến đấu, cũng không tồn tại quy tắc chính tà không cùng chung một chỗ hay chính luôn thắng tà.
33 Đế Thích Thiên lặng lẽ vận chuyển công pháp đem huyết thực trong bụng luyện hóa thành tinh khí rồi đem dung nhập vào trong kinh mạch, nhanh chóng trở thành yêu lực khiến cho yêu lực sẵn có trong cơ thể càng thêm cường đại.
34 Lần này, Lý Hàng Trần sở dĩ dám lấy ra la bàn này bở vì đây chính là chí bảo trấn tộc của Lý gia, trên mặt la bàn sớm đã có khắc gia huy của Lý gia, cho dù là người có tham niệm cũng không dám có ý đồ gì.
35 “Ngao ô!!” Thấy bạch mãng xuất hiện, lang vương cũng không lui bước, ngược lại tiếp tục tru lên một tiếng nữa, thân thể nhanh như thiểm điện tránh sang một bên tránh đòn tấn công của bạch mãng.
36 Nhìn đám người Xuất Vân công chúa xuất hiện, Đế Thích Thiên lập tức hiểu rằng nguy cơ mình luôn lo sợ đã bạo phát, quả thực đám người kia đánh không lại bèn chạy đi tìm hỗ trợ.
37 “Hô!!” Trong mắt Đế Thích Thiên chỉ có vô tận lãnh khốc, đối với người trước mắt khẽ hít vào một hơi, chỉ một thoáng cơ thể đã bành trướng lên hơn một vòng.
38 “Đại vương…” Ngay khi Đế Thích Thiên dùng quần áo bọc hai kiện pháp khí lại, Lang vương Bái Nguyệt vốn vẫn trốn ở một bên chạy ra, nhanh đến trước người hắn cung kính gọi, không khỏi lộ ra vẻ lo lắng.
39 Kiện đồ vật đầu tiên là một thước đo màu xanh dài ba tấc, kiện thứ hai là một phi kiếm màu hồng, cuối cùng, là một gói to bằng bàn tay mang đậm phong cách cổ xưa.
40 Tu yêu vốn bất đồng so với tu tiên. Tu yêu không chỉ chú trọng về yêu lực mà còn coi trọng cả sức mạnh của thân thể. Thông thường khi tu luyện, yêu lực sẽ phân thành hai bộ phận, một tiến vào trong thân thể dung hợp cùng kinh mạch, huyết nhục làm cho thân thể càng thêm cường hãn, một phần sẽ bao phủ toàn thân, chính là yêu khí hộ thể.