21 Tô Tiểu Bồi dán tư liệu về La Bình bên dưới phần thông tin về Đông Phong, dựa theo tuyến thời gian mà nói, đây là đầu mối xuất hiện sớm nhất, hy vọng có thể tra ra được điều gì đó từ chỗ hắn ta.
22 Đêm nay, Nhiễm Phi Trạch phải đến hầm đúc ở trong núi sau nhà rèn binh khí cho Tô Tiểu Bồi. Chàng muốn tìm bọn Tiêu Kỳ đến ngồi ở phòng ngoài, trông chừng Tô Tiểu Bồi, nhưng Tô Tiểu Bồi lại cảm thấy hơi bất tiện.
23 Hai ngày sau, Nhiễm Phi Trạch theo đúng kế hoạch cáo từ các phái và Đỗ Thành Minh, nói muốn đưa Tô Tiểu Bồi quay lại thành Ninh An dưỡng bệnh. Đỗ Thành Minh quả nhiên đã đến thăm Tô Tiểu Bồi.
24 Khi Nhiễm Phi Trạch và Bạch Ngọc Lang đang cẩn thận lên kế hoạch hành sự trên nóc phòng, Lưu Hưởng cũng đang nghiêm túc ứng đối với Tô Tiểu Bồi trong thư phòng sư gia.
25 Vào lúc này, trong đại lao của phủ nha, Lưu Hưởng đang đi tuần, sau khi quan tâm hỏi han, động viên các lao sai phải chịu vất vả một lượt. Khi đi qua buồng giam đang nhốt La Bình, y liếc mắt nhìn.
26 Đêm hôm nay trôi qua trong yên ả. Hồi tối muộn Tiêu Kỳ đến, nhìn vết thương của Nhiễm Phi Trạch và Lâu Lập Đông, nói Cố Khang đã tức đến tái xanh mặt, lần trước khi Cửu Linh Đạo chưởng bị oan, cũng không thấy ông ta mất bình tĩnh như vậy.
27 Tư Mã Uyển Như vừa mua mấy miếng vải từ tiệm vải đi ra. Nàng ta đi rất chậm, cảm giác như có người đang theo dõi mình. Đỗ Thành Minh tự rót ình một cốc trà, hắn mỉm cười, ngửi hương trà, ngắm những hạt cát li to đang chảy trong chiếc đồng hồ cát bên cạnh, tâm trạng vô cùng sảng khoái.
28 Nhiễm Phi Trạch quay lại, lúc này trong am mọi người đang rất bấn loạn. Các quan sai thu dọn thi thể của bọn cướp, kiểm tra tướng mạo, chạy đi tìm các hương trưởng ở gần đó đến nhận xác, điều tra thân phận.
29 Lần này Nguyệt Lão ấn chuông, tìm đến tận cửa. Anh ta cúi đầu ủ rũ, trông chẳng còn chút tinh thần. Tô Tiểu Bồi vốn ôm một bụng thắc mắc muốn hỏi anh ta, còn lên kế hoạch phải giải thích thế nào về vấn đề khó khăn gặp phải và trải nghiệm ở thế giới bên kia, kết quả nhìn thấy bộ dạng này của anh ta, mọi điều thắc mắc đều tiêu tan quá nửa.
30 Đêm đó, Tô Tiểu Bồi trùm chăn nằm khóc trên giường, cô nói với bản thân sẽ chỉ khóc nốt lần này và khóc ở đây thôi, khi gặp lại Nhiễm Phi Trạch, cô nhất định phải vui vẻ, hạnh phúc đối diện với chàng.
31 Ngày tháng trôi qua rất nhanh, Tô Tiểu Bồi quay lại thời hiện đại đã được hơn bốn tháng, cô làm rất hăng say, nghiêm túc, dòng sách cô phụ trách đã biên tập xong hai cuốn.
32 Trong cuộc đời này, Nhiễm Phi Trạch đã trải qua rất nhiều lần biệt ly. Có gặp gỡ đương nhiên sẽ có biệt ly, điểm này chàng vẫn luôn hiểu rõ. Thực ra cũng chẳng phải là chàng hiểu, nói một cách chính xác, nên gọi là bất lực, mà chàng có thể chấp nhận sự bất lực này.
33 Tô Tiểu Bồi đi gặp bác sĩ của Trình Giang Dực, tìm hiểu một chút về bệnh tình của anh. Cứ liên tục ra vào bệnh viện như thế này, lần trước xảy tai nạn, không phải đã lưu lại bệnh nặng gì đấy chứ? Bác sĩ nói thực ra không có chuyện gì lớn, có điều anh bị hôn mê lâu, tình trạng sức khoẻ cần thời gian hồi phục.
34 Trình Giang Dực và Tô Tiểu Bồi mau chóng chìm đắm trong mật ngọt tình yêu. Tuy Tô Tiểu Bồi biết tình cảm của bọn họ đã trải qua vô vàn sóng gió và khảo nghiệm của thời gian, nhưng trong mắt người ngoài, đó hoàn toàn là tốc độ của chớp điện, kỳ lạ như thể tuyết rơi giữa trời tháng Sáu.
35 Cuốn sách tự truyện của Trình Giang Dực bán rất chạy, thêm vào đó sự kiện anh tỉnh lại giống như kỳ tích khá gây chấn động, tiếng tăm của công ty No. C lại vang dội, vì thế, như một lẽ đương nhiên, một hãng truyền thông đã mời Trình Giang Dực tham gia buổi phỏng vấn đặc biệt.
36 Tô Tiểu Bồi kiểm điểm lại cuộc đời mình, cô thực sự không phải người dễ dàng có cuộc sống chung tốt đẹp. Nhưng Trình Giang Dực đã thay đổi cô. Anh quan tâm đến cô, không phải kiểu ở bên nhau nhân nhượng và nhẫn nhịn, mà thuộc típ quan tâm và thay đổi cuộc sống của cô.
37 Trình Giang Dực vẫn luôn tự nhận mình là người thực tế và sáng tạo. Việc kinh doanh và kiếm tiền của anh đều dựa vào sự sáng tạo cộng với kỹ thuật. Cho nên liên quan đến chuyện cầu hôn này, anh cảm thấy nhất định không thể làm theo kiểu thông thường.
38 Quý Thập Bát đi đã mệt, liền ngồi xuống một gốc cây lớn. Mặt trời chói chang, bóng râm dưới cây mới mẻ, sảng khoái khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Quý Thập Bát thở dốc, mở túi nước ra uống mấy ngụm.
39 Tác phẩm Vạn dặm tìm chồng này là cuốn sách tôi viết vất vả nhất trong bốn năm cầm bút. Tổng số hơn năm mươi vạn chữ(1), tôi đã viết trong tám tháng trời.