21 Hắn, hắn, hắn… Kì Nhi giương đôi mắt đẹp, quá mức kinh hãi mà nhìn khuôn mặt tuấn tú kề sát trước mắt. Vốn chỉ muốn trừng phạt nàng, ai biết vừa đụng tới đôi môi đỏ mọng ấm áp của nàng, Thượng Quan Duệ Dịch liền quên mất lúc này là lúc nào, dịu dàng triền miên mà hôn nàng… Trước đây bị đôi môi đỏ mọng mê người này của nàng kích thích khiến cho nổi trận lôi đình, không biết nên làm sao để nàng ngậm miệng.
22 “Ừ…” Kì Nhi nhắm mắt lại, hưởng thụ sự dịu dàng ngọt ngào hiếm có của hắn. Nàng cảm thấy mình được hắn cẩn thận che chở thương yêu. Một dòng nước ấm lặng lẽ chảy qua trái tim khép kín… Aiz! Chờ chút!Nàng giãy giụa thoát khỏi môi hắn.
23 “Ách, ừm…” Nếu là bình thường, nàng sẽ gật đầu không chút do dự mà nói phải. Nhưng bây giờ hắn là lạ, vì tốt cho hắn, cũng vì bảo vệ chính mình, nàng cảm thấy không cần trực tiếp trả lời như vậy thì có vẻ tốt hơn.
24 Kì Nhi ra sức giãy giụa, nàng thật sự rất sợ “cái thứ này”. Bây giờ lại bị “nó” ôm vào trong ngực, có chết nàng cũng phải chạy trốn…“Đừng lộn xộn, là ta.
25 Chiều hôm sau, Thượng Quan Duệ Dịch cùng Lệ Tĩnh đến bái phỏng Phi Bộc sơn trang. “Thật xin lỗi, tiểu thư đã trở về. ” Dương tổng quản lễ độ mà nói. “Đã trở về? Nhanh như vậy sao?” Lệ Tĩnh nhướng mày, có chút bất ngờ.
26 Lặng lẽ đi vào từ cửa sau, đó chính là tòa nhà riêng của Kì Nhi. Đẩy cửa phòng khách, Kì Nhi đi thẳng vào phòng, lại có người gọi lại. “Kì Nhi, rốt cuộc Doanh Doanh cũng đợi được tỷ trở về.
27 Đương kim hoàng đế mất tích, đây chính là chuyện lớn, nhưng… vẫn không có người phát hiện ra. Giờ phút này hắn đang ngồi ngay ngắn trong một quán trọ nổi tiếng nhất.
28 Trong khu nhà riêng của chủ nhân Vân Uyển Uyển, một cô gái thanh tú hoạt bát đang nhàn nhã ngồi dựa vào gốc cây, làm bạn với ánh nắng ấm áp, gió thu nhẹ nhàng, tiếng chim hót êm tai cùng hoa cỏ đang đón gió, tạo thành một hình ảnh tuyệt mỹ như thơ như họa.
29 "Ta khuyên ngươi tốt nhất nhanh chóng rời khỏi đây, nếu không đừng trách ta không khách khí. ” Chỉ cần nàng kêu một tiếng, lập tức sẽ có hộ vệ qua đây, đến lúc đó hắn có mọc cánh cũng bay không thoát.
30 “Phu nhân. ” Tĩnh Nhi chậm rãi đi tới, mãi cho tới khi đến bên người Kì Nhi, nàng mới thấy một nam tử khác đang ngồi đó. “Ô, đây không phải Thượng Quan công tử sao? Sao ngài có thể ở chỗ này?” Vẻ mặt Tĩnh Nhi nghi hoặc.
31 “Phu nhân, có phải đã nghĩ ra cách gì hay?” Tĩnh Nhi vui mừng mà nhìn nàng. Phu nhân của các nàng lợi hại như vậy đấy. Nghĩ đại một chút cũng có cách hay đối phó với kẻ ác.
32 “Ngươi… thả ta ra!” Kì Nhi sửng sốt một chút, lập tức bất an đánh vào bờ vai của hắn. Thượng Quan Duệ Dịch như cơn lốc xoáy mà mang nàng tiến vào “Kì vương phủ”.
33 Đột nhiên, có một giọng nói truyền đến, phá tan ý loạn tình mê giữa hai người. “Duệ Nhi, nghe nói con dẫn một cô…” Một người đàn ông trung niên đột ngột xuất hiện, bên người hắn còn có một thiếu phụ trung niên xinh đẹp.
34 Hai tay hắn nắm lấy hai bờ vai nhỏ nhắn của nàng, đối mặt với nàng. “Ta cùng nàng ấy không có duyên, kiếp này ta chỉ muốn nàng. ”Vương gia và vương phi nhìn nhau.
35 “Tại sao không đi cửa trước hoặc cửa sau? Như vậy rất giống ăn trộm!” Nàng cố ý bỏ qua thắc mắc vừa rồi của hắn, chu miệng mà nhìn hắn. Lần đầu tiên nàng tỏ ra dáng vẻ đáng yêu lập tức khiến cho tim hắn đập loạn nhịp, nhịn không được mà cúi đầu trộm lấy một nụ hôn ngọt ngào.
36 Kì Nhi sửng sốt một chút, đúng vậy! Tên này nam nữ đều dùng được, nàng tự cho là đúng, để lại sơ hở khiến cho hắn tóm được, nhưng nàng cũng không dễ đối phó.
37 Nếu để cho bọn họ tay không đánh nhau với hắn thì quả thật có vẻ yếu thế, nhưng có thêm kiếm, tin rằng sức mạnh của bọn họ tăng lên không ít. Nàng muốn dồn hắn vào chỗ chết đến vậy sao? Ngay cả kiếm cũng dùng! Nhưng cho dù hai tay hắn xtrống trơn, không vũ khí gì thì hắn cũng không dễ đối phó.
38 Nhìn cây trâm trên tay nàng, Thượng Quan Duệ Dịch không có đưa tay nhận lấy. “Đưa cho Tinh Nhi đi! Ta nhất định làm được những gì ta đã nói. Nàng ấy, ta phải có được.
39 “Vương gia, không có gì đáng ngại, có cô nương xinh đẹp như vậy làm bạn, chúng ta cầu còn không được. ”“Đúng vậy! Cùng đến phòng khách tâm sự cũng tốt.
40 Phúc đại nhân mới vừa kéo Kì Nhi chạy đến sân sau thì Thượng Quan Duệ Dịch đã đuổi kịp, cản đường của hắn, nhưng cũng uy hiếp đến của sự an nguy của nàng.