41 Thượng Quan Duệ Dịch yêu thương mà hôn khẽ lên má nàng, môi nàng… Kì Nhi ngủ rất say, không có dấu hiệu tỉnh lại. Hắn biết nàng một ngày một đêm không ngủ, chắc là mệt chết được.
42 Lúc trở về phòng của Kì Nhi thì đã khuya, nhưng nàng vẫn là chìm vào mộng đẹp, dường như không có cảm giác gì với việc hắn rời khỏi và trở lại. Thượng Quan Duệ Dịch cởi quần áo, lên giường, thỏa mãn ôm nàng vào lòng, cùng nàng nằm mộng…… Hôm sau trời vừa sáng, rốt cuộc nàng có chút ý thức mà động đậy một chút, khó chịu mà vung tay đuổi cảm giác ngứa ngáy trên mặt ra, lại hướng đến gần nguồn nhiệt ấm áp kia.
43 “Ta sẽ dẫn nàng đi khắp nơi tha hồ du ngoạn, thưởng thức mòn ngon vật lạ của các nơi. Nàng nói được không?” Chuyện của Lộc vương gia qua một hồi, hắn có thể mang nàng mặc sức mà du ngoạn.
44 “Trân trọng cảnh cáo chàng, đừng chạm vào ta nữa. ”Kì Nhi xụi lơ nằm sấp trên người hắn, toàn thân đau nhức không thể đứng dậy nổi. Khi ý thức được dục vọng của hắn thì lập tức lên tiếng ngăn cản.
45 Đến ngày thứ tư hắn đã chịu không nổi, thừa dịp đêm khuya thanh vắng, hắn lại chạy đến biệt viện tìm nàng. Nhưng tìm khắp tất cả các nơi cũng không thấy bóng dáng xinh xắn của nàng, ngay cả hai người thuộc hạ trung thành của nàng cũng không thấy theo.
46 “Rốt cuộc ngài có chuyện gì?” Thượng Quan Duệ Dịch không kiên nhẫn mà nhìn cái tên đang mặc long bào kia. “Ngươi thất tình?” Mặc kệ hắn không vui, hoàng đế trực tiếp hỏi ra nghi vấn của mình.
47 Thượng Quan Duệ Dịch bước nhanh về phía nàng, vẻ tức giận trên mặt rất rõ ràng là nhằm vào nàng. Nàng không chút nghĩ ngợi bèn bỏ chạy, chưa được hai bước liền bị ôm lấy từ phía sau, lập tức ngã vào một lồng ngực cường tráng ấm áp.
48 “Doãn Ngôn Hy…” Đây không phải tên thật của Doanh Doanh sao? Một năm trước… Còn chưa dứt lời, đột nhiên bụng quặn đau, Kì Nhi bất giác xanh cả mặt, yếu ớt dựa vào hắn.