1 CHƯƠNG 0
Mới rạng sáng, LK đã chạy vòng vòng khắp cánh rừng rậm, băng qua một cái đầm lầy, như thường lệ tìm kiếm trong mấy chỗ tối, cái tên Im lặng là vàng, người của M quốc quả nhiên trốn trong góc rừng đánh quái.
2 CHƯƠNG 1 VUA ĐÁNH LÉN
Chơi game ai không từng bị đánh lén?
[Huyễn tích OL] Kỳ thật có một cái truyền thuyết như vầy, trong Hắc ám Sâm lâm có một tên U Linh thường ẩn nấp, chuyên môn tập kích những người chơi Lạc Đan, đến không thấy bóng đi chẳng để dấu, chỉ bằng một chiêu liền giết được đối phương.
3 CHƯƠNG 2 VẬN ĐEN BẮT ĐẦU
Đi đêm có ngày gặp ma.
Mục Dương chẳng phải muốn nếm mùi bị chơi lại sao, đêm nay, cậu cuối cùng đã đạt được ước nguyện.
4 CHƯƠNG 3 LẠI BỊ GIẾT
LK giết tiểu anh hùng nhiều lần như vậy, Mục Dương cũng không dám đem acc pháp sư ra phân chia cao thấp với đối phương. Theo lý thuyết mà nói, thuật sĩ nhất định đánh không lại pháp sư.
5 CHƯƠNG 4: HÀNG XÓM MỚI
Mục Dương đêm này chẳng cách nào ngủ được. Đầu tiên, cậu bị LK chọc cho tức chết. Cậu đã sớm biết LK vốn không phải kẻ quang minh lỗi lạc gì, vẫn không ngờ còn có thể dùng đến chiêu ngoan độc như vậy để chỉnh mình.
6 CHƯƠNG 5: PHỤC THÙ
Phùng Tinh nhàn rỗi không có chuyện gì làm bèn mò sang nhà Mục Dương la cà.
Vừa bước vào bên trong, anh chàng liền hoảng, “Tiểu Dương tử, cậu đến kì động dục à? Đi chỗ nào lêu lổng về đó? Trông thật kích tình! Còn bị cắn cả lên mặt nữa.
7 CHƯƠNG 6: VỚ ĐƯỢC MÓN HỜI
Mục Dương vui vẻ bởi với cậu xử lí được người khác vẫn là nhất. Đương nhiên, cậu sẽ không thèm đi giết người. Cái bao tay bị LK lấy mất, cậu sẽ mua lại một chiếc mới, muốn giết người thoải mái phải có đầy đủ trang bị, điều này bản thân biết rõ nhất.
8 CHƯƠNG 7: NÀY LÀ DUYÊN PHẬN
Về truyền thuyết trong Hắc ám Sâm lâm, LK cũng từng sớm nghe qua. Cái tên U Linh mờ ám gì đó, hành tung quỷ dị, căn bản đều vô căn cứ.
9 CHƯƠNG 8: CHỢT LÒNG CHUA XÓT
Cụ thể phải đối phó với ông chú kia thế nào, Mục Dương còn chưa nghĩ ra.
Mùa hè thật khiến cho người ta buồn bực, cho dù buổi tối trời vẫn nóng như vậy, nhà nhà đều mở điều hoà.
10 CHƯƠNG 9: MỘT THÂN PHẬN KHÁC
Lúc tỉnh lại, Mục Dương mới phát hiện mình đang nằm trên giường bệnh viện, trên tay còn cắm kim tiêm, Đánh mắt nhìn hết một lượt căn phòng, cậu lại bắt gặp ông chú kia đang ngồi trên sô pha đọc báo.
11 CHƯƠNG 10: TRỞ VÀO THÀNH
Chơi game lâu như vậy, Mục Dương chưa bao giờ oai phong được như hôm nay.
Trền đường trở về thành, hồng danh pháp sư nghênh ngang đi lại trước mặt mọi người, thuật sĩ toàn thân phát sáng đi phía sau cậu, giống như một thị vệ trung thành.
12 CHƯƠNG 11: NGÀY ĐẦU CHUNG SỐNG
Ngày hôm sau, Mục Dương còn đang trong mộng, Lê Khải đã dẫn theo một vị sư phó chuyên về trang trí phòng ốc tới trước nhà cậu.
13 CHƯƠNG 12: HIỂU LẦM NHO NHỎ
Lúc Lê Khải trở về, Mục Dương lén nhìn đồng hồ, phát hiện mới hơn ba giờ chiều một chút. Cậu liền hỏi: “Anh tan tầm rồi?”
Lê Khải ừ một tiếng, đi vào phòng ngủ, thuận tay đóng cửa lại.
14 CHƯƠNG 13: Ở CHUNG
Dùng cơm chiều xong, thấy thời gian vẫn còn sớm, Mục Dương quyết định ra ngoài dạo một chút, ở lỳ trong nhà này thật sự rất không thú vị.
15 CHƯƠNG 14: ÁP LỰC BẮT ĐẦU
Buổi sáng thức giấc, Mục Dương phát hiện chính mình đang nằm trên giường lớn trong phòng ngủ, đoạn trí nhớ mơ hồ dần trở nên rõ ràng hơn.
16 CHƯƠNG 15: NHỊP ĐẬP RỐI LOẠN
Mục Dương cảm thấy, cậu cùng Lê Khải nhất định bát tự không hợp nhau, mệnh lý xung khắc, từ sau khi quen biết đối phương luôn cảm thấy không tốt!
Mục Dương sau khi bước vào phòng, nương theo ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu sáng xung quang, loáng thoáng thấy được trong phòng khách có người đang đứng.
17 CHƯƠNG 16: PHẢN CÔNG
Hiện trường hiện có rất nhiều người vây quang, có Xà ma làm chỗ dựa vững chắc, bộ dạng Hồi hộp càng kiêu ngạo.
Vừa tối gần pháp sư hồng danh, tên kia bắt đầu hô to gọi nhỏ.
18 CHƯƠNG 17: HAI ĐOẠN CHUYỆN CŨ
Hình ảnh tin nhắn trong game chớp động cắt đứt suy nghĩ của Mục Dương, nhấp chuột vào liền thấy, là tin nhắn LK gửi sang.
19 CHƯƠNG 18: CON TIM CHẬM RÃI HÒA TAN
Bình thường, Mục Dương lúc ở nhà chỉ mặc độc một cái quần đùi nhỏ, lúc này thân trên để trần lại đang dán chặt trên người Lê Khải.
20 CHƯƠNG 19: THÚC THÚC MẤT MẶT
“Anh đem thư ký tiểu thư sa thải rồi sao?” Mục Dương vừa bước vào văn phòng, liền kinh ngạc hướng Lê Khải truy hỏi.
Nhớ tới thư ký tiểu thư khóc đến lê hoa đái vũ, bộ dạng thương tâm ủy khuất, Mục Dương trong lòng cực kỳ thắc mắc.
Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ
Số chương: 75