1
Mơ mơ màng màng tỉnh dậy, phòng vẫn tối thui, Lý Dĩ Thành mở to mắt nhìn trần nhà, với tay mò điện thoại cạnh gối, 19:35, ánh đèn hắt từ màn hình khiến căn phòng sáng sủa hơn một chút, cậu nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ, nằm một hồi lâu nữa mới chật vật bò được xuống giường, lê bước ra khỏi phòng, thấy Khưu Thiên đang ngồi trên sofa, vẫy đuôi hân hoan: “Tình yêu~ dậy rồi a~”
“Ề.
2
Lý Dĩ Thành và Khưu Thiên là bạn học trung học, quen biết cũng chẳng có gì đặc biệt, đơn giản chỉ là láng giềng ngồi chung bàn lâu ngày thì quen. Tính tình Khưu Thiên vốn vui vẻ chủ động, ai ai cũng đối tốt được.
3
Ở cùng với Khưu Thiên rồi, cuộc sống của Lý Dĩ Thành cũng chẳng có gì thay đổi, vẫn bị quây kín giữa một vòng vây đồng tính. Khưu Thiên ưa ồn ào náo nhiệt, lại được cái nhân duyên không tệ, bạn ghé chơi và bạn đến ở nhờ thôi thì liên miên không ngớt, lâu lâu gặp kỳ nghỉ cuối tuần, Khưu Thiên lại tổ chức một bữa “Mỗi người mỗi món” hay “Thưởng thức phim u tình Nhật” tại gia, ngoài những lúc hẹn hò với bạn gái hoặc bận bịu công việc, thì hội hè lần nào Lý Dĩ Thành cũng ở nhà san sẻ một nửa chức gia chủ.
4
Cuối tháng 11, đau thương của Lý Dĩ Thành đã thuyên giảm chừng một phần mười, cậu uống thuốc chống trầm uất, post bài liên miên lên Mộng Cầu Vồng, bất quá văn phong từ chỗ u ám nặng nề đã dần chuyển sang lạnh lùng và thận trọng.
5
Bữa ăn trôi qua thật vui vẻ dễ chịu, hoàn toàn không thể nhận ra trên bàn này còn có hai kẻ thất tình bi đát, bốn người chuyện trò rôm rả quên cả dùng bữa, mì xào Lý Dĩ Thành gọi ăn chưa xong đã nguội ngơ, liền bị dẹp qua một bên.
6
Kể từ hôm đó, cuộc sống của Lý Dĩ Thành có một chút thay đổi.
Tiểu Đồng ở khá xa chỗ làm của Khưu Thiên, vậy là từ thứ hai đến thứ năm, Tiểu Đồng đến nhà bọn họ ở, thứ sáu đến chủ nhật, Khưu Thiên lại tót qua nhà Tiểu Đồng hưởng thụ thế giới lứa đôi~ Con người Tiểu Đồng chín chắn, lại được bản tính điềm đạm, lâu lâu xích mích với Khưu Thiên, anh ta liền tự giác chạy qua nhà Võ Đại Lang lánh nạn, đợi Khưu Thiên bình tĩnh mới mò về.
7
Lý Dĩ Thành dựng xe máy trên vỉa hè cạnh quán mì, con đường không lớn, bốn phía chỉ có mỗi chỗ này sáng đèn, tuy đã quá nửa đêm nhưng quán vẫn khá đông, bảy bàn thì kín sáu.
8
Thứ hai, Khưu Thiên về, nghe chuyện Lý Dĩ Thành đi chơi một mình với Dương Tiếu Văn, cậu chàng sừng sừng phản đối, “Võ Đại Lang là loại có tiếng trong giới đó, tôi không muốn có ngày phải hóng cả chuyện lùm xùm của bồ đâu.
9
Rời khỏi BF, Dương Tiếu Văn đi cùng Lý Dĩ Thành về tới dưới nhà cậu, đã quá 12 giờ đêm, “Lên nhà ngồi đi. ” Lý Dĩ Thành nói, cậu biết Dương Tiếu Văn cũng chẳng muốn về nhà ở một mình suốt ngày cuối tuần.
10
Sau hôm đó, hai người vẫn duy trì mối quan hệ không thân không sơ như trước, luôn là Dương Tiếu Văn chủ động gọi đến hỏi chuyện nhà cửa, sáng dậy mấy giờ, hồi trưa ăn món gì, đi làm có gặp chuyện gì xui xẻo không, có hôm thì hẹn Lý Dĩ Thành đi ăn, xem phim, mua áo phông, đến BF uống rượu, lượn siêu thị mua đồ linh tinh, rồi thì lên giường, lâu lâu Dương Tiếu Văn tới nhà bọn họ, bốn người vẫn ngồi tán gẫu bình thường, từ đầu đến cuối Khưu Thiên không hề phát hiện ra có gì khác lạ, mà nhiều khi anh ta biến mất liền mấy hôm, Lý Dĩ Thành cũng không buồn hỏi.
11
Lý Dĩ Thành ngủ chập chờn được một lát lại tỉnh, mới mười giờ hai mươi, đêm thật lạnh, và yên tĩnh, nghe được cả tiếng gió vỗ trên kính cửa sổ, giống như một giấc mơ thoáng buồn chưa kịp tiếc thương, phòng bệnh vẩn đầy mùi thuốc, cậu giơ bàn tay Dương Tiếu Văn đã nắm lên trước mắt phải, nhìn hồi lâu, thầm nhớ lại động tác chậm rãi tinh tế và vẻ dịu dàng của anh ta, mà những đường chỉ tay giữa lòng bàn tay vẫn đan xen phức tạp.
12
Thứ hai, Khưu Thiên lên xong lịch nghỉ đông, mắt trái Lý Dĩ Thành cũng không thấy dấu hiệu gì bất thường, che đậy cẩn thận bao nhiêu rối ren phức tạp trong lòng, cậu lên xe buýt cùng Khưu Thiên, điềm nhiên về Đài Trung.
13
Mọi chuyện không có gì thay đổi, ít ra bề ngoài là vậy, chuyện hôm lễ tình nhân giống như chưa hề xảy ra, Dương Tiếu Văn vẫn gọi điện chủ động hẹn Lý Dĩ Thành, ngày 19, hai người đi chen chúc xem triển lãm sách, cùng đứng xếp hàng trong gió lạnh chưa đến 10 độ C, cuối cùng cũng xin được chữ ký của Lawrence Block, lại dắt nhau vô quán lẩu ăn mừng, ăn xong về nhà Dương Tiếu Văn uống hết ráo bình rượu kê, rồi làm tình.
14
Sau đó Lý Dĩ Thành vẫn gặp lại Dương Tiếu Văn một lần, vào sáng sớm một ngày thứ năm đầu tháng 5, việc ở công ty bận lu bù đến nửa đêm mới hòm hòm, bò về gần nhà đã hai giờ sáng, Lý Dĩ Thành đi thẳng ra quán mỳ bí hiểm mua đồ ăn khuya, đứng trước quầy uể oải bảo chủ quán cho một phần bánh đa, đương lơ mơ chờ nấu thì nghe có người gọi mình.
15
Năm 2006, Lý Dĩ Thành được thăng chức lên thiết kế thâm niên, ngoài để tắm và ngủ, phần lớn thời gian còn lại cậu đều ở công ty, công việc thành cuộc sống của cậu, cậu không còn rảnh rỗi để lo cho tình cảm, Tiểu Mễ đồng sự của cậu là một cô bé tóc uốn lọn quăn bồng bềnh, tính tình cởi mở hướng ngoại, vậy là họ dần dần trở thành umfriend.
16
Chuyện gặp Dương Tiếu Văn trên mạng chẳng khác gì một hạt mè đen, nhanh chóng biến mất trong tâm trí Lý Dĩ Thành, giống như cậu nói với Khưu Thiên, chẳng qua Dương Tiếu Văn cũng bị xúc động nhất thời mà thôi, nói vài câu xong sẽ lại bặt vô âm tín.
17
Hai người gọi cà phê, Lý Dĩ Thành kêu thêm một cái bánh mỳ, quán kê toàn bàn tròn nhỏ nhỏ, ngồi xuống là hai người sát rạt cạnh nhau, nhờ ánh đèn lờ mờ trong quán Lý Dĩ Thành bắt đầu quan sát Dương Tiếu Văn, bề ngoài anh ta không mấy thay đổi, chỉ thêm chút chút ý nhị vốn có ở đàn ông trưởng thành, ăn mặc đàng hoàng hơn trước ít nhiều, nhưng phong cách thì vẫn vậy.
18
Lý Dĩ Thành dẫn đầu đi vào quán lẩu, xác nhận vài món Dương Tiếu Văn muốn ăn, rồi vẫy gọi chủ quán.
“Hai đĩa uyên ương dầu mè, một khay thịt dê, một khay thịt bò, đậu rán, phở lát, khoai tây, rau cúc, rau thơm, óc heo, hoàng hầu (*), phù trúc, sách bò, bầu dục, ngó sen, tôm viên, lòng vịt, cơm cháy, bánh bí đỏ, mười xiên thịt dê, hai bình Tuyết Hoa… ờ hình như gọi hơi bị nhiều, bỏ tôm viên đi chú ơi, rồi ngần đó thôi cứ mang ra đã.
19
Lý Dĩ Thành đông cứng tại trận, không phải vì cảm động, mà là xấu hổ. Bị một tên to xác như này ôm cổ khóc lóc ầm ĩ giữa đường, thật Lý Dĩ Thành chỉ muốn đập đầu xuống gối chết quách cho xong.
20
Lý Dĩ Thành vẫn nửa tỉnh nửa mê, cậu không biết mình vừa khóc, cũng chỉ mơ màng nói khi cảm thấy Dương Tiếu Văn ôm mình: “Làm… sao?” hỏi xong liền cựa mình, kéo chăn quay người ngủ tiếp.