1 Vù vù. Một trận Bắc Phong (gió bắc) thổi qua. Tân Thuần đứng ở trước bảng thông báo của trường đã gần 10 phút. Chính là hắn còn chưa quyết định gia nhập câu lac bộ nào.
2
(Xã trưởng = trưởng câu lạc bộ)
Sáng sớm, Tân Thuần chờ ở cửa phòng học Năm 2 Ban A. Cho đến khi gần vào học, Phương Tiểu Vũ mới đến trường.
“Phương học trưởng (đàn anh, huynh trưởng, sempai), đây là đơn ghi danh của ta.
3
(xã trưởng = trưởng câu lạc bộ, vì ở TQ, câu lạc bộ còn được gọi là xã đoàn)
“Xã trưởng hảo!”
Trừ bỏ Tân Thuần trợn mắt há hốc mồm, toàn thể hội viên đều cúi chào Quý Anh Diễm.
4 Ngày hôm sau, buổi chiều khi bắt đầu thời gian sinh hoạt Câu Lạc Bộ, Tân Thuần liền vọt tới câu lạc bộ sắc lang. May quá, không muộn. Hắn cũng không muốn tái đắc tội Quý Anh Diễm.
5 Về đến nhà, Tân Thuần còn tự hỏi những thứ Quý Anh Diễm đã dạy cho hắn.
“Tiểu Thuần, chuẩn bị ăn cơm, mau xuống đây. ”
Lão mẹ của Tân Thuần hít sâu một hơi, dùng sức gọi, thanh âm từ phòng ăn xuyên qua vách tường, đi vào phòng Tân Thuần.
6 Đi vào phòng học, Tân Thuần thấy Lậm Dực vọt vào lớp, ngay cả cặp sách cũng chưa buông, liền thở hổn hển hỏi Tân Thuần.
“Tân Thuần, sao ngay cả Hội trưởng Hội học sinh mà ngươi cũng quen vậy?”
Ân, phải nói sao đây? Đúng rồi.
7 “Vậy có thể dạy ta cửa thứ hai không?”
Tân Thuần lần này trực tiếp dán trên người Quý Anh Diễm, áp dụng chân truyền, tay rất tự nhiên sờ tới sờ lui trên người Quý Anh Diễm.
8 Trên đường đưa Tân Thuần về nhà, bên trong xe riêng, Quý Anh Diễm cũng không quên dặn dò Tân Thuần mấu chốt của ‘Sắc’. Đương nhiên hắn lại thuận lợi đem Tân Thuần từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, từ trước ra sau đều ‘Sắc’ một lần.
9 “Tiểu Thuần, ngày hôm qua dạy ngươi điểm mấu chốt của ‘Sắc’, còn nhớ rõ không?”
Tân thuần vừa lên xe, đã bị Quý Anh Diễm ôm vào trong ngực.
“Nhớ rõ.
10 Bởi vì Tân Thuần cùng Quý Anh Diễm không cùng cấp lớp, nên bọn họ tách ra đi về hướng phòng học của chính mình.
“Tân Thuần năm nhất Ban A. ”
Một giọng nữ gọi Tân Thuần lại.
11 Đi vào phòng y tế, Tân Thuần sắc mặt khó xử. Hắn lo làm sao giải thích với giáo viên chuyện bị đánh thành đầu heo đây. Kỳ thật hắn đã quên việc trọng yếu hơn, đó là hắn phải giải thích sao với Quý Anh Diễm.
12 Bị Quý Anh Diễm hộ tống về lớp, Tân Thuần đã bị Lâm Dực hảo oanh tạc.
“Tân Thuần. ”
Lâm Dực nhỏ giọng tới gần Tân Thuần “Ngươi không phải bị Quý học trưởng đánh chứ?”
A! Tân Thuần không biết phải phản ứng ra sao.
13 Về đến nhà, Tân Thuần vạn phần cẩn thận không để người nhà nhìn thấy cái mặt đầu heo này, đáng tiếc phải xuống ăn cơm nữa, trốn cũng trốn không thoát.
14 Buổi chiều chưa tới thời gian tan học, Quý Anh Diễm lại lần thứ hai đại giá quang lâm nhà Tân Thuần.
“Bá mẫu hảo, đại ca hảo!” Quý Anh Diễm cười cúi đầu chào.
15 Quý Anh Diễm sáng sớm đúng giờ xuất hiện ngoài cửa lớn nhà họ Tân, Tân mẫu tiếp đón hắn tiến vào tọa, hắn cũng chỉ là đợi Tân Thuần chạy đến liền mang Tân Thuần đi học.
16 ! ! ! Một tiếng vang nặng nề, đại môn hội học sinh bị chân dùng mười phần công lực của ‘Phật Sơn Vô Ảnh’ đá văng ra.
Mọi người nhìn thấy người mới tới đều thở hốc vì kinh ngạc.
17 Sau cơm chiều, thời điểm sao đầy trời, Chuông cửa nhà Tân Thuần bị ấn vang.
Là ai lại đến vào thời điểm này chứ? Tân Đàm bực tức đầy bụng ra mở cửa.
18 Về đến nhà, Tân Thuần không hôm nay không có tiết học nên ở nhà (anh đang học ĐH), lại thấy tiểu đệ ủ rũ.
“Tử Di, Tiểu Thuần hắn xảy ra chuyện gì?” Tân Đàm không quấy rầy đệ đệ, để cho hắn được bình tĩnh lại.
19 Tân Thuần cùng Quý Anh Diễm từ sau lần thông báo lẫn nhau, hai người chính thức kết giao. Quý Anh Diễm nguyên bản tính tình lãnh đạm, đối nhân âm trầm lãnh mặt, người có thể cùng hắn thân cận không nhiều lắm, trừ bỏ thành viên câu lạc bộ sắc lang, người duy nhất cùng hắn quan hệ gần gũi chính là Vu Cảnh Hiên.
20 Thời gian khoái hoạt luôn trôi qua rất nhanh. Qua kỳ nghỉ xuân là tới lễ tình nhân. Đây là lễ tình nhân cuối cùng ở trường của Quý Anh Diễm, lễ tình nhân kế tiếp hắn đã tốt nghiệp.