21 Đang chuẩn bị quật ra một chiêu tối hậu nhằm lấy mạng Thạch Hạc, Cổ Tuyết, hai phản đồ, lão Quan chủ bỗng gọi giật giọng : - Ngươi là ai? Sao dám đường đột xuất hiện? Lại còn đến gần Thạch Bạch, đệ tử ta? Mau đứng lại?Một nhân vật vô danh, diện mạo đen sạm vì nắng gió dãi dầu, vẫn ngang nhiên đi thoăn thoắt về phía Thạch Bạch, một đạo nhân không hiểu sao cứ nằm im bất động.
22 - A Di Đà Phật! Tiếng niệm Phật được vang lên và vang tại một nơi hoàn toàn hoang vắng như thế này khiến một gã có diện mạo chất phác thành thật và có phần đần độn dù vội đến mấy cũng phải dừng lại.
23 Cao Phong cười gượng, nhìn lão tăng và Thánh Thủ Nữ Y vừa đột nhiên vây áp hai bên : - Tại hạ không phủ nhận tại hạ đang dùng giả diện, nhưng nhị vị làm như thế là có ý gì?Lão tăng nhanh miệng hơn Thánh Thủ Nữ Y :- Ngươi đã dùng giả diện, không loại trừ chính ngươi đã hãm hại, đã bắt giữ Thánh nữ.
24 Vừa mở mắt, với những gì đang nhìn thấy, là gương mặt khẩn trương lo lắng và nghi hoặc của ba nhân vật: lão tăng, Tạ Phương Yến và Thánh Thủ Nữ Y, nếu có phần nào tạo cho Cao Phong cảm giác vừa hoang mang vừa bồn chồn thì tất cả những cảm giác đó lập tức ngưng đọng, ẩn sâu vào chỗ tận cùng của tri giác vừa mới quay trở lại với Cao Phong, lúc nghe họ tranh nhau lên tiếng.
25 Lãnh khí thấm nhập vào người, vào các kinh mạch, Cầm Phong tỉnh lại đúng lúc Ngõa Nặc Lạt Ma lên tiếng nghi hoặc : - Ở Trung Nguyên, chỉ phương Bắc mới có tiết lạnh như thế này vào mùa Hạ tương tự ở Tây Vực! Đại Phúc sơn thì ở mãi phương Nam, tiết lạnh thế này quả là kỳ quái!Cầm Phong cựa mình, người đang đưa Cầm Phong đi chính là lão tăng.
26 - Chạy! Ngõa Nặc Lạt Ma quả hốt hoảng khi biết Lỗ Trung đã luyện Tu La công phu đến thập thành, lão vừa hô hoán vừa nắm tay Cầm Phong lôi bừa!Không thể xa rời tình lang, sống thì sống chung chết thì chết chung chỗ với tình lang, Tạ Phương Yến vậy là càng có cơ hội nắm chặt tay Cầm Phong và cũng bị Ngõa Nặc Lạt Ma lôi đi!Cũng lúc này, cũng với ý nghĩ phải chạy, Thánh Thủ Nữ Y lại chộp tay kia của Tạ Phương Yến, để lôi nàng chạy theo hướng khác!Hai nhân vật còn võ công do bất nhất, do chạy về hai phía nên vô tình tạo thế giằng co giữa Tạ Phương Yến và Cầm Phong!Mà Cầm Phong và Tạ Phương Yến nào còn có võ công?Lực giữa hai người chỉ là hai bàn tay vô lực đang nắm chặt, một lực không đáng kể nếu so với lực giằng co từ hai nhân vật kia!Do vậy.
27 - Không uổng công ta chờ đợi những hai mươi ngày! Lần này ngoài việc hai ngươi rơi vào tay ta, công phu Uy Phong cũng được ta thu nhập! Ha. . . ha! Hai ngươi cứ yên tâm, ta sẽ thay hai ngươi báo thù! Vì, hừ, Lỗ Trung lão ma cũng là thù nhân của Hứa Thuận ta! Gã Thiếu cung chủ Thần Bí cung, Hứa Thuận vừa xuýt xoa vừa ra vẻ đắc ý với kiệt tác gã vừa thực hiện.
28 Là người đang tuyệt vọng, đang mất dần nhận thức và chỉ còn lại cơn phẫn hận tột cùng, người như thế hoặc giả còn chút sức lực nào để thể hiện bằng hành vi thì hành vi đó cũng đang được Cầm Phong thể hiện! Chàng thực hiện bằng bản năng hơn là bằng lí trí, bằng nhận thức!Phải lôi Hứa Thuận xuống đáy nước cho bằng được đó là điều chàng đã làm.
29 Một cuộc chiến vô vọng, không cân sức, từ nơi ẩn nấp, đôi mục quang tinh anh nằm không cân xứng trên một gương mặt sạm đen, ngay cái nhìn đầu tiên từ đôi mục quang này, chủ nhân của gương mặt sạm đen đã lập tức có nhận định như vậy, đang diễn ra giữa hai nhóm người để che kín chân hiện! Một bên che diện mạo bằng túi vải đen trùm kín đầu, để lộ ra từ hai lỗ thủng là những ánh mắt tuy tuyệt vọng nhưng vẫn tràn đầy quyết tâm! Những nhân vật này có sắc phục.
30 Xóa bỏ lớp dị dung, gã Lệnh chủ Nhiếp Hồn lệnh tươi cười Nhìn lão Trung Nguyên Nhất Kiếm : - Lão nhận được ta?Lão Trung Nguyên Nhất Kiếm trợn to hai mắt :- Cầm Hải?Rồi tự lão lắp bắp :- Không phải! Ngươi không phải Cầm Hải! Ngươi là Cầm Phong thật ư?Cam Phong vẫn cười :- Nhận ra là tốt! Đỡ khỏi phí công, phí thời gian! Nào, hai mươi năm trước, ngoài lão và Lỗ Trung hoặc Đường Thanh hoặc Hứa Đạt gì gì đó, hay lão gọi thế nào cũng được, còn những ai dự phân và âm mưu sát hại phụ thân ta?Lão biết rõ mệnh lão vậy là định đoạt, lão cố chống chế phủ nhận :- Không phải ta! Ta không hề hại phụ thân ngươi! Cầm Hải và ta là bằng hữu! Tuy chưa phải thâm giao nhưng chí ít vẫn là bằng hữu!Cầm Phong thu bớt nụ cười về :- Lão có biết năm xưa gia phụ nhờ công phu gì đả bại kiếm pháp tuyệt luân của lão chăng?Lão bị Cầm Phong cho vào bẫy mà không nhận biết :- Là công phu gì?Cầm Phong nhấp nháy mắt :- Gia phụ tình cờ tiếp nhận tâm pháp thượng thừa của Uy Phong thượng tăng! Nhờ tâm pháp đó, chỉ pháp Càn Khôn của gia phụ mới có uy lực đáng kể.
31 - Tuy tất cả đều che kín chân diện nhưng qua dáng dấp, nhất là qua một vài sắc phục quá ư đặc trưng, đối với chúng ta, ai cũng có thể nhận ra nhau. Vậy thì cần gì phải làm ra vẻ thần bí, cứ lộ diện luôn chẳng phải hay hơn sao? Có chín nhân vật đang ngồi thành hai dãy, mỗi dãy bốn người, vị chi là tám, trừ một người đang ngồi ở thượng vị!Nhân vật ở thượng vị lập tức đưa mắt nhìn người vừa phát thoại, đó là người ngồi ở hàng cuối, dãy bên tả.
32 Trông thấy Cung chủ Thần Bí cung lao khuất qua chỗ ngoặt, nhắm đến chân núi cạnh đó, kẻ giả dạng Bang chủ Cái bang - Lệnh chủ Nhiếp Hồn lệnh - chợt hoang mang.
33 Thấy ngoài mấy người Xích Y tăng Lạt Ma đang từ lưng chừng núi tiến xuống, đi sau họ là gần cả trăm nhân vật vận y phục tuyền trắng, chính là người của Bạch Liên giáo.
34 - Lão Quỷ Cốt! Ta ở đây! Đỡ! Cầm Phong gieo người xuống, nhắm vào lão ma mà phát kình. Vù. . . Đang nhảy bật từng đoạn dài, lão ma nhảy bật ngược lên trên :- Ai?Cùng với tiếng quát hỏi chứng tỏ lão đã hết nhận ra ai với ai, song thủ lão vẫy kình.
35 Cầm Phong mỉm cười nhìn Tạ Phương Yến : - Sao muội không muốn làm Thánh nữ?Tạ Phương Yến hất mặt, nhìn Đường Hải Yến đứng phía bên kia Cầm Phong :- Làm Thánh nữ đâu thích bằng làm một nương tử như Hải Yến tỷ tỷ?Đường Hải Yến cười trêu :- Ta lại thích Phương Yến muội về Tây Vực làm Thánh nữ hơn! Khỏi phải sợ ai tranh giành phu quân với ta!Tạ Phương Yến vờ giận dữ :- Tỷ tỷ dám!Sau đó cả hai cùng cười! Đứng giữa Cầm Phong là người cười to nhất, sung sướng nhất.