21 Chỉ lát sau, chiếc Volvo màu bạc có chuyển biến lớn, tốc độ xe bắt đầu giảm, đường đi khá xóc nảy.
Đã vào đến rừng rậm.
“Chúng ta đi đâu vậy?” Harry nắm chặt tay vịn phía trên, mở miệng hỏi, “Ý em muốn hỏi, nơi đó có thích hợp để nói chuyện hay không?”
“Nếu em muốn, thì nơi nào cũng đều có thể nói chuyện.
22 Edward hào hứng nhìn cậu, giống như nhìn thấy 1 việc rất đáng ngạc nhiên: “A, Harry, đúng là rất bất ngờ!”
“Đúng vậy, đương nhiên. ” Harry khẳng định nói.
23 Nếu trước mặt có một bức tường, Harry thật muốn đâm đầu chết cho rồi.
A, trời ạ, chết tiệt, chẳng lẽ mình đã thành 1 lão già thèm muốn sắc đẹp của người ta sao? Sao có thể dùng cách này để chứng minh mình cũng là một người đàn ông, mà không phải là cô gái yếu ớt cần anh ấy bảo vệ.
24 Ăn xong bữa trưa, Charles cùng Billy nói chuyện rất vui vẻ, đa số là về chủ đề giải thi đấu bóng chày.
Đề tài này Harry không hề hứng thú, cậu lơ đãng tựa vào ghế sô pha.
25 Thứ Hai lớp đầu tiên là toán học, còn cách giờ học khoảng mười mấy phút đồng hồ, Harry ngồi ở hàng cuối cùng, ghé vào trên bàn hăng say viết.
Cậu là phù thủy, nhưng cũng là con người, cần giấc ngủ bình thường, hơn nữa mỗi ngày còn phải hao phí sức lức để khống chế phép thuật bạo phát.
26 Khi ở một mình cùng nhau, nói chuyện phiếm, nắm tay, thỉnh thoảng thì ôm, lúc ở trường đều làm bộ như bạn bè bình thường. . .
Thì ra 1 “ông già” khi yêu cũng có thể ngây ngô như thế, Harry thở dài cảm thán.
27 Ngoài cửa sổ cơn mưa mùa đông đang tí tách rơi xuống, màn đêm bao phủ cái lạnh lẽo ẩm ướt đặc biệt của Forks, Harry thậm chí cảm thấy trong khoảng vài giờ nữa sẽ có tuyết rơi, chứ không phải là mưa đá.
28 “Anh nghĩ, em nên đi ngủ, Harry. ” Sau một hồi, Edward thấp giọng mở miệng nói, “Bởi vì anh, em luôn thiếu ngủ. Hôm nay anh đến sớm, là muốn để em đi ngủ sớm một chút.
29 Sáng hôm sau, khi Harry…tỉnh lại, Edward đã đi mất.
Mỗi khi đến lúc này, Harry đều có chút thất vọng, nhưng cậu biết loại hẹn hò bí mật này sẽ kéo dài thật lâu.
30 Chiếc xe tải Chevrolet màu đỏ dọc theo ven rừng đi vào, tới 1 con đường nhỏ trong rừng. Trên chặn đường xóc nảy đi được nửa giờ, Harry cũng tới nơi hẹn với Edward.
31 Không có lâu đài cổ kiểu Gothic, không có hành lang âm u. . . Ngôi biệt thự trên khu đất trống kia rất thoáng đãng rộng mở, gần như 1 nửa các bức tường đều là thủy tinh trong suốt, như 1 ngôi biệt thự nghỉ mát thông thường.
32 Mãi cho tới bưa trưa hôm nay, Harry mới biết ma cà rồng không cần ăn mỗi ngày.
Khi Alice dọn 1 bàn tiệc Giáng sinh phong phú, cậu lại kinh hãi vì nhóm ma cà rồng này dù không cần ăn cũng biết nấu thức ăn.
33 Đắm chìm trong cảm giác vui sướng khi một lần nữa lấy lạt được sức mạnh, Harry sau giây lát phép thuật bùng nổ lập tức ý thức được sai lầm của mình, cậu chưa từng nghe tiếng rít gào điên cuồng như vậy của Edward.
34 “Đừng lo lắng, Bella, em sẽ thích trung học Forks. ” Harry ngồi ở vị trí của chiếc Chevrolet màu đỏ, nói với cô gái ngồi bên cạnh.
Trên ngón giữa bàn tay phải đang cầm lái, có đeo 1 chiếc nhẫn bằng gỗ phong cách cổ xưa, nhưng không khiến mọi người chú ý.
35 Forks bỗng nhiên có tuyết rơi nhiều, điều này làm cho Harry có chút kinh ngạc.
Sau khi thức dậy vào sáng sớm, phản ứng đầu tiên của cậu là nghĩ trời đang nắng, sau đó mới biết là do phản chiếu ánh sáng từ lớp tuyết dầy ở khắp nơi.
36 “Cha, con không sao, thật mà. ” Harry nhịn không được ngồi dậy nói với cha của mình.
Cảnh sát trưởng Charles ngồi bên cạnh giường bệnh nhìn cậu, sau một lúc lâu không nói gì.
37 Khi những học sinh của trung học Forks đang nhỏ giọng thảo luận chuyện vũ hội sắp tới ngay trên lớp thì Harry lại vô cùng lo lắng bất an ngồi ở hàng cuối cùng đợi tan học.
38 Hơi thở lạnh lẽo của Edward chạm vào tai, thân thể Harry lại dần dần nóng lên.
“Harry. . . ” Giọng nói dịu dàng nhưng ái mụi của Edward vang lên trong đêm đen, khiến trong lòng cậu cảm thấy vô cùng ngứa ngáy.
39 Có thể là bởi vì vẻ mặt Harry mê mang, hoặc vì cậu hiếm khi trầm mặc, ánh mắt Edward dần dần sắc bén, dường như ở trong đó ẩn chứa cảm xúc khẩn trương.
40 Một lúc lâu sau, Edward thở dài: “Harry, anh xin lỗi. ”
“Cái gì?”
Edward đẩy cậu ra, chỉ ngoài cửa sổ: “Hiển nhiên là, chúng ta nói chuyện một đêm, trời sáng mau quá, em không có thời gian ngủ.