21 Sau trận chiến với Phổ quốc, Chu quốc nhanh chóng trở thành một trong hai quốc gia hàng đầu trong tứ quốc, địa vị có thể nói là sánh ngang với Tần quốc, vì vậy tất cả những tướng lĩnh có công trong trận chiến này đều được trọng thưởng hậu hĩnh, tất nhiên người có công nhất chính là người đã phá tử hồn trận đánh bại quốc sư của Phổ quốc, và hiện giờ người đó đang ở tại hoàng cung của Chu quốc tận hưởng sự hầu hạ, iu chiều của hai đại nam nhân,một là giáo chủ ma giáo và một là thiên hạ tài tử, khiến cho rất nhiều thái giám cung nữ rợn mắt há mồm, nhưng cũng khiến cho nhiều trái tim tan nát.
22 “ Tề nhi, đã lâu không gặp, muội càng lớn càng xinh đẹp ra đó” Triệu Bân cười thân mật với hoàng y nữ tử.
“biểu ca, huynh chê cười Tề nhi rồi” hoàng y nữ tử tỏ ra thẹn thùng.
23 “a, cái này, thật sự phải nói sao” Phù Dung nhìn lại người mới xuất hiện, khẳng định lại lần nữa.
“nếu thích hắn thì nên cho hắn biết, đừng để sau này hắn phải từ người khác mới biết được, như vậy không công bằng đối với hắn” người kia ngữ điệu ôn nhu, nhìn nàng cười dịu dàng, hoàn toàn không hề có chút khẩu khí ghen tuông, người mới xất hiện không ai khác chính là Quân Hàn.
24 Đến khi Quân Hàn và Phù Dung quay về Triệu phủ đã là giữa đêm, vừa vào cửa đã nhìn thấy Triệu lão gia và cha con Tề gia ngồi chờ ngay đại sảnh.
“Ngọc công tử thế nào rồi, Bân nhi có đồng ý không” Triệu lão lập tức chạy lại hỏi Phù Dung vần đề trọng yếu.
25 Sáng sớm, ánh nắng mặt trời dịu dàng bao trùm khắp nơi, những tia sáng chen chút soi sáng khắp nơi, tại một căn phòng trong Triệu phủ, giờ phút này là hai bóng dáng đang ôm nhau, nam tử một tay làm gối đầu cho nữ tử, một tay nhẹ nhàng đặt lên tấm lưng bóng loáng của nữ tử nhẹ nhàng vuốt ve, trong mắt nam tử giờ phút này tràn ngập tình cảm ôn nhu, y vươn tay kéo nữ tử lại gần, ôm chặt nàng vào lòng, nhưng đôi mắt ấy vẫn thủy chung chưa từng rời khỏi dung nhan diễm lệ của nữ tử, nữ tử sau một đêm kích tình, cả người hồng hào, trên người lưu đầy ấn xanh tím, cho tối qua nam nhân kia cuồng nhiệt tới mức nào.
26 Trong thành dạo gần đây có hai tin tức vô cùng chấn động, tin đầu tiên Thiên hạ đệ nhất phú thương, Khương Tuấn Khương công tử chuẩn bị nạp con gái của Giang viên ngoại thành Đông làm tiểu thiếp, nói đến vị Giang tiểu thư này, quả thật là một tiểu mỹ nhân, dù chỉ mới 16 tuổi, nhưng đã được xem là mỹ nhân đẹp nhất Đông thành, hai nhà lại là thương nhân, có thể nói là môn đăng hộ đối, đây cũng xem như là lương duyên mỹ mãn.
27 “hắn là nhị sư huynh của nàng” Triệu Bân lên tiếng xác nhận lại lần nữa.
“đương nhiên a, chứ ngươi nghĩ ta là ai, tên của ta là Lưu Vân Tinh, trước đây không lâu, các người đã gặp đại ca của ta rồi, chính là người giúp các người phá tử hồn trận đó, chắc là các người còn nhớ chứ nhỉ” nam tử tươi cười giới thiệu, thái độ giận lẫy lúc nãy hoàn toàn không biết đã biến đi đâu.
28 “những gì hắn vừa nói có thật không” Lạc Minh phất tay bảo bọn nô tài lui ra ngoài, còn căn dặn không để chuyện này lộ ra, nếu không sẽ xử trảm, ở nơi này giờ đây chỉ còn lại những người trong cuộc mà thôi.
29 “khụ, ta có thể nói một câu không” Khương Tuấn hằng giọng lên tiếng đánh vỡ trầm mặc.
“cứ nói, đừng ngại” Phù Dung nhẹ nhàng đáp lại, dù trong lòng đã rõ hắn muốn nói gì.
30 “cái gì, rời khỏi Triệu phủ” Triệu Bân vừa nghe xong lời Phù Dung nói thì ngạc nhiên vô cùng.
“ân, ta đã sai người mua một căn nhà trong thành, ta có ý định dọn đến đó ở, dù sao ta ở đây cũng không được tiện cho lắm” Phù Dung nhẹ nhàng gật đầu đáp.
31 Đêm đó tại Tuyết Nguyệt trang viên vừa mới xây dựng lên tại Kinh thành, không khí vô cùng vui vẻ, mọi người cùng uống rượu cùng vui đùa, mãi cho đến tận khuya.
32 Sáng hôm sau, sau khi dùng bữa sáng, Phù Dung cùng Quân Hàn cùng nhau khởi hành đến Thiên Duyệt tửu lâu để gặp mặt sư mẫu cùng sư muội của Quân Hàn.
Nói ra cũng thật trùng hợp, bởi vì Thiên Duyệt tửu lâu lại là sản nghiệp của Khương Tuấn cho nên khi họ vừa đến nơi, thì đã có người báo cho y hay, dù sao chuyện Ngọc ‘công tử’ là nữ nhi mặc dù mấy ngày nay đã đồn khắp Tấn thành, không ai là không biết, dù chưa từng có ai thấy được dung mạo của nàng khi mặc nữ trang, nhưng với dung mạo xuất chúng, cộng thêm việc họ đã chứng kiến bộ dạng nam trang của nàng, thì mọi người chỉ cần là kẻ có đầu óc vừa nhìn vào là đã nhận ra nàng ngay, không có gì là lạ cả.
33 “không có gì a, chẳng qua ta nghe nói gần đây Quỷ Mị đang tìm một vài nữ nhân còn là xử nữ để luyện thuốc, trùng hợp ở đây ta có một người, muốn ngươi mang đến cho hắn thôi, xem như là quà ta tặng cho hắn vậy” Phù Dung nở nụ cười, một nụ cười nhẹ, nhưng đầy vẻ giảo hoạt.
34 “Hàn nhi, xin con hãy niệm tình sư phụ quá cố của con mà tha cho Huyên nhi lần này đi, ta xin đảm bảo với con, sau này chúng ta sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện hôn sự này nữa, con muốn làm gì thì cứ làm đi” nhìn thấy tình thế không ổn, Lâm Nhan Phượng lùi một bước, nhẹ giọng cầu xin.
35 Đêm tại vương phủ là một mảnh bình lặng, không có bất kỳ hoạt động nào. Dường như tất cả mọi người đều đã chìm sâu vào giấc ngủ.
Hai bóng đen nhẹ nhàng lướt qua dãy hành lang dài, tiến đến một căn phòng, một ống trúc nhỏ ngay lập tức được đưa vào phòng, chẳng mấy chốc cả căn phòng đã chìm vào im lặng do tác dụng của mê hương từ ống trúc kia thổi vào.
36 “Dung nhi” Khương Tuấn trong cơn mê man, cảm giác toàn thân mình rất nóng, bất giác y nhẹ nhàng gọi tên nữ nhân mà y thương yêu.
‘Dung nhi’ hai từ này làm cho Giang Thu Thiền biến sắc.
37 Địa lao, u tối, đầy ẩm ướt, khung gian xung quanh vô cùng trầm lặng, thậm chí có thể nghe được những tiếng côn trùng nhỏ nhất.
Trong phòng giam, một nữ tử vẻ mặt đầy sợ hãi, đang co chân ngồi đó, gương mặt nàng giờ đây đẩm lệ, hoàn toàn mất đi vẻ tự tin cao ngạo thường ngày.
38 “Giang tiểu thư, lão phu tự giới thiệu, lão phu Từ Sơn, là thương nhân buôn bán tại Tây Vực, đây là con trai ta, Từ Đạt, sau này chính là phu quân của cô nương, nếu cô nương ngoan ngoãn, thì bọn ta có thể khiến cho cô nương nửa đời sau an nhàn sung sướng… Còn bằng không, cô nương tốt nhất nên chuẩn bị mà gánh chịu hậu quả đi.
39 Sáng sớm, tại Tuyết Nguyệt trang viên.
Trải qua một đêm bị bốn nam nhân luân phiên nhau ép buộc, giờ đây Phù Dung xương cốt hoàn toàn mềm nhũn, để mặc cho bốn nam nhân tùy ý làm gì thì làm, thay nhau hầu hạ nàng từng chút một, nàng bây giờ nhìn vào cứ như một tiểu hài tử chưa trưởng thành.
40 “ Lâm Nhược Huyên, Lâm Nhan Phượng, ta đã niệm tình sư phụ mà tha cho hai ngươi một lần, nhưng hai ngươi vẫn không biết hối cãi, thì đừng trách ta vô tình, người tới ” Quân Hàn giọng nói lạnh băng ra lệnh.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Truyện Teen
Số chương: 11