21 Vừa ra khỏi hang động, Trần Phi cũng không bỏ chạy mà chọn một vùng đất đá khá bằng phẳng thủ thế đề phòng. Thiên Vũ Điểu đang ngon giấc bị Trần Phi phá đám thì vô cùng tức giận.
22 Khi Trần Phi về đến Linh Thú đảo, đã thấy một đệ tử nội môn đứng trước động phủ của nó. Thái độ tên này vô cùng nôn nóng khó chịu, cứ đi qua đi lại bên ngoài.
23 Ánh mắt Trần Phi sáng lên. "Nơi có khá nhiều lợi ích? Sư huynh mau nói rõ!""Là thế này. . . "Cao Thủ lim dim mắt, sắp xếp lại ngôn từ một chút rồi nói.
24 Vẻ mặt có phần lo âu hồi hộp của Cao Thủ khi chạm tay vào chỗ Trần Phi vừa điềm chỉ dần giãn ra, ngờ vực hỏi. "Sư đệ có nhầm lẫn gì không đấy? Sao ta không cảm thấy gì lạ?"Trần Phi bước lại gần hơn, khó hiểu nói.
25 Càn Hư đảo quanh năm yên tĩnh, nhưng gần đây trải qua một trận oanh động dữ dội. Liên tục có đệ tử mất tích. Thoạt đầu, số lượng mất tích rất nhỏ không gây bao nhiêu sự chú ý, nhưng càng về sau lại càng nhiều.
26 Trần Phi trầm tư thật lâu, nói. "Sư huynh có cách gì hay không?"Cao Thủ thở dài. "Chẳng có cách gì. Trước thực lực tuyệt đối thì mọi âm mưu quỷ kế đều vô nghĩa.
27 Lâm Ngọc trao một ngọc giản cho Trần Phi. "Thuật pháp này có tên là Thiết Lung. Tu luyện thành công có thể hóa ra một cái lồng, giam cầm kẻ địch trong một thời gian ngắn không cách nào thoát ra, trừ khi đối phương có tu vi cao hơn ngươi không ít.
28 Phục Giao đảo. Mấy chục bộ y phục nằm loạn khắp nơi, đây đều là trang phục đệ tử Càn Hư đảo, chốc chốc lại bị cơn gió thổi qua nhẹ bay lên. Khung cảnh ngổn ngang hoang tàn.
29 Ở nơi nào đó trên Càn Khôn giới, trong một thư phòng xa hoa rộng rãi. Một nam nhân trung niên mặt chữ điền, phong độ oai nghiêm ngồi dựa vào chiếc ghế chạm trỗ tinh xảo, đang nghe thủ hạ là một lão nhân vận trang phục giống như quản gia kính cẩn bẩm báo.
30 Đang cắm đầu chạy như điên, chợt nghe âm thanh rú rít đuổi theo phía sau, Hồ Khôn hơi ngoái lại nhìn thì thấy một hỏa cầu đang ập tới, vội vàng chuyển hướng né tránh.
31 Đối diện thế công như bão táp của Độc Giác Xà, Trần Phi vội vã trầm người xuống nhưng không làm sao tránh kịp, do đã rơi vào thế bị động. Cái miệng đỏ lòm như chậu máu của quái xà đã tới sát bên, sắp sửa nuốt gọn thân hình nhỏ bé của Trần Phi thì hai tay nó tụ lực, hất mạnh tới trước.
32 - Đứng lại!Một gã đệ tử nội môn vừa trong rừng rậm chui ra bên ngoài đảo Vạn Yêu liền bị ba bốn đệ tử khác chặn lại. Gã ngơ ngác:- Có chuyện gì, sao tự dưng các ngươi chặn đường ta?Một tên râu rậm, có vẻ dẫn đầu đám đệ tử hất hàm ra lệnh:- Mau bỏ tất cả mọi thứ trong người ngươi ra ngoài cho bọn ta kiểm tra!Gã kia càng thêm ngẩn ngơ, chẳng hiểu gì, chỉ hơi lùi lại hỏi:- Các ngươi muốn cướp?- Cướp con mẹ ngươi! Liêu Sùng sư huynh kêu ngươi bỏ đồ ra thì cứ làm theo, nói nhiều làm cái gì?Một đệ tử khác nạt ngang, vẻ mặt nịnh bợ lấy lòng tên râu rậm Liêu Sùng.
33 Hai tuần chậm chạp qua đi. Sáng hôm nay, Trần Phi đi khỏi động phủ của Cao Thủ, truyền tống sang đảo Vạn Yêu, mục đích quay lại lấy nhẫn trữ vật của Đường Khuyết lần trước đã cất giấu.
34 Trước đó, đã nghe Lâm Ngọc nói sơ qua về giá cả cho nên Trần Phi cũng không hề bất ngờ, gật đầu nói:- Sư tỷ lấy cho tiểu đệ loại hạ phẩm được rồi. Thiếu nữ kia có phần thất vọng nhưng không tỏ thái độ ra mặt.
35 Chớp mắt đã qua nửa năm. Ngày hôm nay, Trần Phi ngồi trong động phủ, mồ hôi đổ ướt hết y phục, gương mặt không ngừng méo mó vì đau đớn. Thời gian qua, Trần Phi ngày đêm tu luyện đã khai thông được 364 huyệt đạo, chỉ còn huyệt cuối cùng cũng chính là đại huyệt Đan Điền.
36 Cực Linh đảo. Hòn đảo này có hình dạng tương tự con số tám, phần tâm đảo hơi thu hẹp lại tạo thành nút thắt, gần như chia đảo làm hai bên. Tuy vậy, kích cỡ đảo Cực Linh không hề nhỏ, trên dưới một vạn dặm.
37 Mấy người Trần Phi thận trọng từng bước, từng bước chân len lỏi vào phiến rừng núi nằm ở phía Bắc đảo Phục Giao. Hòn đảo này quá lớn, chu vi tận năm mươi vạn dặm nên đi một lúc mà bọn họ vẫn còn lòng vòng ở ngoài rìa, nhưng đây là mục đích của nhóm Trần Phi.
38 Mãnh Kích buồn bực kêu than:- Một con còn lo chưa xong, giờ lại bò ra thêm con khác, dù ta không muốn nhưng cũng đành buông bỏ thôi!Trần Phi trầm ngâm nhìn về phía trước.
39 Giữa vùng rừng núi trùng điệp, một chiếc thuyền đen kịt có hơi ảm đạm phá không lướt đi cực nhanh, bên trong là ba người Trần Phi đang ngồi tựa lưng vào ghế.
40 Tay Trần Phi cầm trường kiếm Hắc Nê xoay lại chặn hướng lao tới của gã đầu trọc, không cho gã cứu viện đồng bọn. - Cỡ ngươi cũng dám đấu với ta sao? Nực cười!Gã đầu trọc cười lên một tràng dài, hai tay cùng lúc súc lực bắn ra một hỏa cầu và một đạo phong nhận chia làm hai phương trên dưới tấn công Trần Phi, thủ pháp nhanh như chớp giật.