61 Tết âm lịch năm Thánh võ hai mươi bảy buông xuống, quan viên Lễ bộ sớm nghĩ nghi lễ điển chương tấu lên hoàng đế, tết âm lịch năm rồi trong cung ngoài cung là tất có một phen đại náo nhiệt.
62 Tuyết rơi đúng lúc báo hiệu năm tới được mùa, năm nay tuyết tựa hồ so với năm rồi nhiều hơn, thường thường mỗi sáng sớm mở mắt nhìn ra, đó là cảnh tượng “Hốt như một đêm xuân phong đến, ngàn thụ vạn thụ lê hoa khai”, ngân trang tố khỏa hỗn loạn vui sướng, làm người người đáy lòng đều thoải mái.
63 Hình bộ Thượng Thư Ngô Khởi Quân rời khỏi Trí Xa điện, nắng chiếu vào không rõ, đập vào mắt thượng là một mảnh lãnh liệt màu xanh, mang theo giá lạnh thấu xương của mùa đông, nhưng mà hắn cũng đã sửa sang lại quần áo, đứng ở trước điện ổn ổn tâm thần, mới chậm rãi hướng phía ngoài cung bước đi.
64 Qua giữa trưa, bầu trời liền ẩn ẩn u ám, Bắc phong đột nhiên mạnh lên, cửa sổ mạnh mẽ đập vào nhau, làm người ta run sợ. Khanh Trần nhìn trộm ra bên ngoài, bút lông sói nắm trong tay, lại không biết nên viết cái gì.
65 Canh hai vừa qua, kinh đô ban ngày huyên náo an tĩnh lại, phồn hoa chìm xuống. Thượng cửu phường trước Lăng vương phủ treo hai ngọn đèn lồng chiếu rõ hai con sư tử bằng đá trước cổng, ánh lên tuyết đọng ven đường một mảnh đỏ rực.
66 Khanh Trần nhìn đám người Đỗ Quân Thuật ra cửa, chưa kịp xoay người, liền bị một đôi tay kiên cường ôm vào trong ngực. Hơi thở trên người Dạ Thiên Lăng sạch sẽ ấm áp nháy mắt bao vây toàn thân, nàng chỉ cảm thấy tâm nhảy dựng lên, liên tục nổi lên gợn sóng, tâm thần khẽ động, nguyên bản hô hấp bình thường đều ngừng lại rồi, chỉ dịu ngoan tựa vào khuỷu tay hắn, động cũng không thể động.
67 Khí trời se lạnh, xuân ấm đã bắt đầu trở về, tuyết dần tan, thỉnh thoảng vẫn có những trận gió lạnh chiếu thẳng lạnh đến bức xương. Vài gốc tùng bách to lớn ôm hết một vòng tay, nghe nói là từ tiền triều đã có, tính ra sợ đã hơn trăm năm, bỏ đi sắc tuyết, vẫn xanh ngắt ướt át như trước, lồng lộng che Tùng Vũ đài, ngẫu nhiên có con chim đậu xuống, làm rơi ít tuyết đọng, lại không mất đi thanh tịch.
68 “Đế bệnh nhẹ, triệu cửu khanh nghị lấy trữ, chúng thần cử Trạm vương, sĩ tộc văn giả ba ngàn liên danh thư, cụ trạm vương hiền. Đế giận, không nghị nữa.
69 Xuôi dòng đi thuyền, mái chèo nhẹ lay động, gợn lên phá vỡ gợn sóng, có chút choáng váng, đến chỗ tĩnh sông Sở Yển, hai bờ sông một mảnh non sông tươi đẹp, làm như những xôn xao nhốn nháo ở bên ngoài sương mù xuân sắc, chỉ còn lại có yên ba mênh mông, đem thịnh thế Thiên triều xa xa kéo lại, hồng trần xa vạn trượng.
70 Cách nhau một đoạn, hai người lẳng lặng đứng ở nơi đó, ai đều không nói chuyện. Phong ý đã sớm mất mềm mại ngày xuân, trúc ô trong tay Khanh Trần chớp lên, sấm rền điếc tai, một đạo kinh điện xé rách mây đen, ở ám không họa xuất chước một dải dài.
71 “Tứ ca!” Thập Nhất kêu một tiếng, đột nhiên dừng lại, trong lòng có một chút giật mình. Phía sau Dạ Thiên Li đã hô:“Hôm nay thật trùng hợp, Thập Nhất ca đã ở đây rồi.
72 Tuyệt cốc vách đá, trên vách núi đen hoa sơn trà nở đỏ au làm đỉnh núi thêm chút linh khí, lâm uyên giận phóng, phấp phới nhiều vẻ. Khanh Trần ngồi trên vách đá, nhìn chăm chú vào kia núi cao xa, tay áo đón gió, phía trước truyền đến tiếng dòng nước chảy xiết.
73 Gió mát huân túy, trong ngự hoa viên nhiễm xuân phỉ, bách hoa tranh nhau nở rộ vô cùng náo nhiệt, phong điệp lưu vũ, nồng đậm mùi hoa phô điệp minh diễm, nhất tùng nhất đám, hoa mỹ mãn viện.
74 Thừa Thiên môn nghe báo cáo, chính khanh tế ti Khâm Thiên Giám Ô Tùy Chiêu dâng tấu biểu, nói thiên tượng đêm qua năm sao sai đi, quẻ có chấn mộc, tất địa chấn, lấy Hoài Loan làm rung tâm.
75 [ Thiên triều sử ]• Hoài Loan quận chí…Mùa xuân năm Thánh võ hai mươi tám, Hoài Loan địa chấn. Huỳnh thủy cao lãng (sóng lớn), thấy dị quang, nghe thấy có âm thanh như sấm.
76 Tháng năm xuân ấm hồng trần, hoa lan trong Lăng vương phủ sớm kiều tư hiển lộ, lẳng lặng nở rộ Xuân đình, băng cơ ngọc cốt, linh lung cao thượng, nhàn nhã lại lộ ra vài phần thanh ngạo, nhưng cũng lặng yên mang theo không khí vui mừng.
77 Đợi Lễ bộ nghi quan xướng đến: Nhập động phòng! Khanh Trần theo Dạ Thiên Lăng đi sang một bên, bên tai đột nhiên nghe được một tiếng thông báo: Thất gia đến!Liền dừng lại, một cái thanh âm ôn nhã từ xa đến gần truyền đến, lập tức liền đến đường: “Ngày mừng của Tứ ca, cũng không mời chúng ta nhìn xem tân nương tử xinh đẹp?”Thanh âm đạm lãng, vui vẻ cười khẽ, làm hôn điển tăng thêm một trận náo nhiệt.
78 Đợi cho trong phòng chỉ còn mình cùng Bích Dao, Khanh Trần nhẹ nhàng thở ra, nhờ Bích Dao giúp đỡ đem mũ Phượng hạ xuống, bỏ đi châu sai bảo kế cung một cây tử ngọc trình phượng vấn tóc lên.
79 “Tứ gia không phải ở tiền thính sao?” Sử Trọng Hầu mới từ điểm binh kì pháp hoàn hồn, thuận miệng hỏi. “Đã là giờ nào. ” Dạ Thiên Lăng giọng điệu như trách, nghe tới thanh âm túc trầm lại dấu không được tia tiếu ý.
80 Từ sau ngày đại hôn, cáo tế Thái Miếu, vào cung tạ ơn, lại mặt tướng phủ, không hề thiếu lễ sổ phải làm. Dạ Thiên Lăng cùng Khanh Trần đúng mực không kém, khắp nơi cẩn thận, hai người trước mặt mọi người tỏ vẻ xa cách, đúng là tương kính như tân.