41 Đồng Hoa môn là một cái cửa cung có vẻ hẻo lánh trong hoàng cung, Khanh Trần từ nơi đó xuất cung, đã thấy Dạ Thiên Lăng một mình một người cưỡi Phong Trì chờ ở cách đó không xa, bởi vì đợi người nhàn rỗi, một bàn tay vuốt ve bờm Phong Trì, trong mắt lại có thần sắc ôn hòa khó gặp.
42 Khanh Trần muốn Dạ Thiên Lăng để nàng ở cửa sau, thỉnh hắn theo cửa chính mà vào Tiểu Lan đình uống trà, bản thân vụng trộm trở về căn phòng trước kia, thay đổi nam trang mới đi ra, đi trước tìm Mạc Vẫn Bình.
43 Sáng sớm, mặt trời vào đông mọc lên có vẻ chậm, Khanh Trần đã sớm tỉnh lại, tựa hồ đã chậm rãi có thói quen ngủ sớm dậy sớm, bản thân càng ngày càng giống người thời đại này đi.
44 Tôn Sĩ An thu hồi nghiêm túc khi tuyên chỉ, cười nói:“Chúc mừng quận chúa. ”“Đa tạ Tôn tổng quản. ” Khanh Trần thản nhiên nói, đem khóe miệng giơ lên cho hắn nhìn, nhưng hai tròng mắt vẫn buông xuống, sợ tiết lộ đáy lòng ba đào mãnh liệt cảm xúc.
45 Vào đông ngày ngắn, ánh mặt trời sớm chìm xuống dãy núi phía tây, cung điện kim bích huy hoàng ở trong bóng đêm đã thu liễm khí phái rộng lớn ban ngày, giống như hùng sư trầm ổn lẳng lặng nằm sấp.
46 Nắng sớm lên từ phía chân trời, Khanh Trần thay đổi cung trang nguyệt sắc cẩm điêu dành cho tu nghi, đầu đội trâm cài tử kim ngọc tượng trưng cho nữ lại cấp bậc cao nhất trong cung, cầm trong tay bạch hốt bằng ngà voi ( cái thẻ các quan cầm trong tay khi lên triều ý ) theo hoàng đế lần đầu tiên bước vào Đế Vũ cung.
47 Hoàng đế triệu Hứa Khắc Tông dùng ngọ thiện suốt một canh giờ, Khanh Trần cùng Tôn Sĩ An đều không tùy thị bên cạnh, không thể nào biết được hai người đã nói những gì.
48 Cách hai ngày, Khanh Trần mới có cơ hội mượn lý do thỉnh an Đoan Hiếu Thái Hậu đi Từ An cung, mặc dù đã dặn Bích Dao các nàng mấy ngày gần đây phải cẩn thận, vạn lần không thể một mình xuất cung, miễn cho bị bệnh dịch liên lụy, lại không biết vì sao, vẫn như cũ cảm thấy không an tâm.
49 Dạ Thiên Lăng đứng ở trong đình nhìn Liên Trì cung này trong trẻo nhưng lạnh lùng, trắng trong thuần khiết, hoa viên có một cái ao nhỏ gieo trồng hoa sen phồn thịnh quý báu, hiện tại sớm tàn lụi, chỉ để lại từng đám héo rũ dưới thiên không màu lam.
50 Khanh Trần lúc này ở Từ An cung tới Xuân các, bên ngoài làm ra vẻ là một chén gạo nếp ngọc bích cùng dược thiện, là nàng vừa mới từ phòng bếp Từ An cung làm ra.
51 Dọc theo con đường đá rộng rãi mà bằng phẳng, Khanh Trần bước nhanh hướng Noãn các mà đi. Qua tiền điện hậu cung là quảng trường liên tiếp, Tử Cấm thành có vẻ cực kỳ trống trải, tựa hồ chỉ có một người là nàng đi qua nơi này, vĩnh viễn cũng đi không đến đầu.
52 Trận tuyết đầu đông đón gió bay lả tả, như bạc vụn lạn ngọc bay đầy trời đầy đất, rất nhanh liền ở trên tầng tầng cành lá bám vào như ngân trang tố khỏa, mái cong lúc này xem ra phá lệ có chút thanh cao, hàn ý một mảnh.
53 Khanh Trần nhìn bóng dáng yêu dã của hắn dần dần đến gần, cảm giác nguy hiểm cũng càng ngày càng trầm trọngNàng lui về sau từng bước, phát hiện phía sau đã là tường trắng không thể lui nữa.
54 Trận tuyết đầu năm nay dần ngừng lại, nhưng cũng giằng co mấy ngày, đêm lạnh yên tĩnh đều nhốn nháo đều biến mất, ánh trăng càng nhiều thêm vài phần thanh bần.
55 Từ An cung phong cấm đối với bên ngoại chính là lấy lý do Thái Hậu bị bệnh cần tu dưỡng, cấm xuất nhập thăm hỏi, chủ nhân các cung cũng nhận ra không khí khẩn trương.
56 Tổng quản chủ sự Từ An cung Vương Triệu Thọ mang theo vài cung nữ thái giám đem thảo dược Khanh Trần muốn tới sương phòng phía đông Xuân các, mọi người cách ly ngoài phòng, Dạ Thiên Lăng cũng không ngoại lệ.
57 Liên tục mấy ngày, Khanh Trần vẫn ở đông sương Xuân các, cơ hồ không muốn ló mặt ra ngoài, dùng chuột bạch để thí nghiệm không ngừng chết, vì sợ lây bệnh khuếch tán, chỉ có thể dùng phương pháp hoả táng để xử lý, hôm nay đã đến con thứ mười.
58 Tuyết Chiến không biết từ nơi nào chui ra, đến bên người Khanh Trần, tìm vị trí thoải mái nằm úp sấp xuống, Khanh Trần đưa tay vỗ về chơi đùa nó, trong lòng lại nghĩ tới máu của nó có thể làm thuốc trị dịch chứng.
59 Khanh Trần cười nhẹ, tránh đi ánh mắt nhìn chăm chú của hắn trầm định thanh minh lại sức quyến rũ bức người: “Loại chuyện này, bỏ lỡ một lần, sao lại còn có lần thứ hai?”Dạ Thiên Lăng nói: “Đúng là bởi vì bỏ lỡ một lần, mới phải bắt được lần thứ hai.
60 Mấy ngày sau đại tuyết, trời đông lại khôi phục không khí lạnh lẽo và khô ráo, từng trận Bắc Phong hàn ý mười phần, bên ngoài Noãn các Trí Xa điện một màn phong liêm qua lại, Phượng Diễn cùng Hứa Khắc Tông hai người nhìn hoàng đế khoanh tay trầm tư, ai cũng không dám mở miệng trước.