21 “Diệp Anh…” Trong âm thanh đó có chút khác thường. Cô nỉ non, muốn tỉnh lại trả lời anh, nhưng cả cơ thể mệt mỏi đến mức cả đầu ngón chân cũng không nhúc nhích nổi.
22 Từng tia chớp rạch ngang bầu trời!Chớp sáng trắng!Sáng đến mức kinh người, khiến người khác hoa mắt, tựa như muốn đem cả bầu trời xé rách! Kèm theo đó là tiếng ầm ầm điên cuồng liên tiếp! Mà ánh sáng chói mắt tuyệt vọng kia chỉ có thể duy trì vài giây, màn đêm đen đặc lại tiếp tục bao trùm thế giới.
23 Cửa sổ đang mở. Những hạt mưa bị gió thổi vào lạnh lẽo đến thấu xương, cây tường vi ngoài cửa sổ chao đảo điên cuồng trong mưa, tấm chăn phủ trên gối đã bị nước mưa ngấm ướt lạnh.
24 Trên đường quốc lộ đêm khuya. Cửa xe hé mở, mái tóc dài của Sâm Minh Mỹ rối loạn vì bị gió đêm vù vù thổi vào trong xe. Cô lập tức đóng cửa xe, chỉnh lại từng lọn tóc.
25 Đêm khuya, trong phòng làm việc tầng thứ hai mươi sáu của tập đoàn Tạ thị. Chồng văn kiện chất cao như núi cơ bản được xử lý xong. Cà phê đã lạnh, Việt Tuyên ngồi trong chiếc xe lăn, nhìn tài liệu Tạ Phố vừa đưa tới, mấy số liệu trong đó khiến anh nhíu mày, trầm giọng hỏi: “41%?”“Đúng vậy.
26 Hậu trường náo nhiệt bận rộn. Thứ tự xuất hiện đã được bốc thăm sắp xếp trước đó. Không biết có phải do sắp xếp đặc biệt, hai vị ứng cử viên nặng ký của cuộc thi – Sâm Minh Mỹ và Diệp Anh lại vừa vặn được sắp xếp xuất hiện thứ chín và thứ mười.
27 Bục chữ T hoa lệ lộng lẫy. Từng chùm ánh sáng loang loáng trên dáng hình những người mẫu, tâm điểm của sự chú ý là những bộ quần áo trên cơ thể người mẫu.