41 Thẩm Lương Thần đã ra mở cửa trước. Đường Trọng Kiêu vẫn là bộ dạng đó, một thân màu đen càng tôn lên màu da trắng của anh. Anh đứng ở ngoài cửa vẻ mặt đạm mạc, thấp giọng nói gì đó với anh ta.
42 Hứa Niệm đương nhiên biết anh không chết được, đều nói tai họa để lại ngàn năm, không phải anh giống như nhân vật trong phim lúc nào cũng có mấy cái mạng sao? Nhưng lúc này sắc mặt anh càng ngày càng khó coi, môi cũng dần dần trở nên xanh tím, cô rốt cuộc hoảng sợ, không trụ được mà hướng về phía cửa gọi to: “Thẩm Lương Thần!”Thẩm Lương Thần đẩy cửa tiến vào, đến khi thấy rõ tình hình bên trong sắc mặt cũng phút chốc biến đổi: “Lập tức đưa đến bệnh viện.
43 Hứa Niệm không nghĩ tới Nguyễn Tố Trân sẽ trở về vào lúc này; trước đó cũng không nghe được chút tin tức nào. Cô đứng tại chỗ, sửng sốt vài giây mới hồi phục lại tinh thần: “Ồ, cháu để quên đồ trong xe, hai người… Sao không gọi điện đề cập tới trước?”Má Lưu đã kéo hành lý vào phòng, có lẽ cực kỳ mệt mỏi nên lời nói cũng chỉ là bất đắc dĩ: “Chúng ta vốn còn định đi một chuyến Hàng Châu nữa, chơi rất vui cũng không có ý định quay về, do nhận điện thoại của Lục Chu —— “Những lời còn lại dần dần có chút mơ hồ nghe không rõ, Hứa Niệm quay người lại, nhìn người đàn ông trong chỗ tối nơi ngọn đèn.
44 Trong lòng Đường Trọng Kiêu lại cực kỳ rõ ràng, sở dĩ Hứa Niệm chùn bước sợ hãi, suy cho cùng là vì cô không yêu anh. Cô là cô gái dám yêu dám hận, nhưng đối mặt với anh, đã không chỉ một lần chạy trốn.
45 Hứa Niệm mới vừa đi, Đường Mạc Ninh lập tức bắt đầu nổi giận: “Thật đúng là anh định dây dưa lằng nhằng với cô ta? Lúc trước tưởng anh chẳng qua chỉ chơi đùa mà thôi, không nghĩ tới anh…”“Anh chưa bao giờ đùa giỡn với tình cảm.
46 Vốn ván đã đóng thuyền bỗng nhiên lại gặp sự cố, huống chi điều kiện ở quốc gia cô ứng tuyển khó khăn, không có khả năng xảy ra sự cố bất ngờ… Hứa Niệm suy trước tính sau, chỉ có thể nghĩ đến một người có khả năng, rõ ràng là có người cố ý muốn cô không đi được.
47 Qua hai ngày nữa là giao thừa; trước đó Lục Từ một mình bận trong bận ngoài thu xếp không ít, sáng sớm má Lưu ở ngay đại sảnh không ngừng khích lệ cô: “Tiểu Từ cuối cùng đã hiểu chuyện, có thể tìm người xem ngày kết hôn được rồi.
48 Cả một buổi chiều trong lòng Hứa Niệm đều không yên, không khí tết âm lịch càng ngày càng náo nhiệt, ngồi ở ban công có thể nghe rõ tiếng pháo đứt quãng.
49 Cuối cùng vẫn là anh chủ động đi tới chỗ cô, vẫn như cũ là một thân màu đen trang nghiêm kia, ánh đèn đường in trên đôi mắt anh, nhưng cái gì cũng nhìn không ra, ánh sáng thưa thớt cũng không rõ ràng.
50 Hứa Niệm đầu tiên là đầu óc trống rỗng một giây, nhưng rất nhanh liền bình thường trở lại, điều này tuy có chút ngoài dự đoán của cô, nhưng cuối cùng cô còn có thể bình tĩnh đối mặt: “Chào cô.
51 Tâm trạng không tốt, nhưng công việc vẫn phải cẩn thận tỉ mỉ. Hôm sau Hứa Niệm cùng Tưởng Nghị vào núi tiêm vacxin phòng bệnh cho người trong thôn, đường núi không dễ đi, bầu trời còn lất phất mưa phùn, mỗi một bước đều dễ tuột xuống, cô thật cẩn thận chống cành cây hướng lên trên.
52 Hứa Niệm cùng Đường Trọng Kiêu tiến lên lầu, tay hai người trước sau đều chưa từng tách ra. Cô tỉ mỉ nhìn anh chăm chú, lúc này mới phát hiện khí sắc của anh cũng không tốt, nghĩ đến đoạn thời gian cô đau lòng này, chỉ sợ anh cũng không dễ chịu hơn mình bao nhiêu, không khỏi có chút bận tâm: “Bệnh của anh…”“Không có việc gì.
53 Trong trí nhớ của Đường Mạc Ninh, dường như Hứa Niệm không phải là người mạnh mẽ như vậy, cho nên cô nhất thời có chút trố mắt, thậm chí không biết nên ứng phó với tình hình trước mắt thế nào.
54 “Mẹ biết con hận mẹ, nhưng con nhất định phải tra tấn mẹ như vậy mới vui vẻ sao?” Hứa Niệm vừa mới xuống lầu liền nghe thấy tiếng Đường phu nhân, rất kích động, chấn động đến mức đèn thủy tinh trong phòng dường như cũng đang run rẩy theo.
55 Hứa Niệm rón ra rón rén từ trong chăn đi ra, Đường Trọng Kiêu còn đang ngủ, người đàn ông ít ngủ ngày trước hiện tại lại càng ngày càng ham ngủ. Tình trạng cơ thể anh vẫn kém trước nhiều, ít nhất mỗi lần “Vận động” xong đều mỏi mệt rõ rệt, cô có lòng kiềm chế, nhưng người này luôn ngăn không được.
56 Hai người nhanh chóng lên đường về nước, đoạn đường này trong lòng Hứa Niệm lại càng khẩn trương. Người đàn ông bên cạnh liếc mắt nhìn liền nhìn ra, đưa tay ôm cô qua, trong giọng nói tràn đầy ý cười: “Mặc dù thoạt nhìn bà nội cứng nhắc, nhưng không giống với mẹ, bà nhất định sẽ thích em.
57 Chú Hoa vừa mở miệng quả nhiên ngữ khí ngưng trọng: “Phu nhân mới vừa điện thoại tới, Tam tiểu thư bên kia xảy ra chút vấn đề, có lẽ tạm thời bà không tới được …”Đường Trọng Kiêu vừa nghe lời này liền biết vấn đề nghiêm trọng, mẹ rất ít khi dám trái ý bà, huống chi Đường Mạc Ninh bên kia có Đường Khải Sâm đang phụ trách, thủ đoạn của anh cả thì anh biết, nếu như ngay cả anh ấy cũng không giải quyết được, chứng tỏ vụ việc nhất định khó xử lý.
58 Hứa Niệm đi đến tiệm thuốc tây mua que thử thai, kỳ thật trong lòng cô đại khái đã có kết luận, tuy rằng trước đây cũng từng có áp lực quá lớn dẫn đến chu kì lùi lại, nhưng lần này thế nhưng lại mất ba tháng! Cô thật sự là bận rộn đến hồ đồ.
59 Khi Đường Trọng Kiêu phẫu thuật, Hứa Niệm đã mang thai hơn năm tháng, cho dù lúc này cô cũng không béo lên bao nhiêu, lão phu nhân thỉnh thoảng cùng cô trò chuyện, mỗi lần gặp đều phải dặn đi dặn lại một phen: “Cháu cũng đừng suy nghĩ nhiều quá, cháu không khỏe Trọng Kiêu sẽ càng lo lắng, đến lúc đó tâm tình không tốt sẽ lại càng bất lợi cho việc phẫu thuật.
60 Tình trạng của Đường phu nhân khi tốt khi xấu, thỉnh thoảng cũng có thể nhận thức, nhưng lúc thanh tỉnh dường như càng tồi tệ, ngồi lâu ở chỗ kia ngẩn người, thỉnh thoảng còn có thể vô thanh vô tức rơi lệ.