1 Túc Kỳ ngồi sắp xếp bài trước hội trường trường học, bên tai tràn ngập tiếng thét chói tai và tiếng ồn ào rất lớn, những tiếng ầm ĩ kia càng làm đầu óc cô đau hơn, cô uống một hớp nước, ngước nhìn ánh sáng lóa mắt bên ngoài, trong lòng thầm than khóc, loại thời tiết này dễ bị cảm cúm thật đúng là giày vò mà.
2 Không biết có phải ngày hôm qua vận động kịch liệt nên ra mồ hôi hay không, mà hôm sau khi Túc Kỳ. . . tỉnh lại, mũi cũng thông thoáng, đầu cũng nhẹ đi không ít, khi cô đang thở sâu để xem mũi đã thông hết chưa, Diệp Tử Nam mở nửa mắt nhìn cô một cái rồi từ từ nhắm lại, khóe miệng nhếch lên đáng ngờ.
3 Lúc tan tầm Túc Kỳ từ cửa sau của trường học đi ra ngoài, đi qua hai đèn xanh đèn đỏ, liền thấy xe Diệp Tử Nam dừng trước một quán cà phê, cách thật xa thì nhìn thấy ngón tay của anh để trên cửa kính xe mang theo điếu thuốc, tỏa ra màu trắng của sương khói.
4 Diệp Tử Nam và Túc Kỳ rất quen thuộc với mấy người này, lúc vừa mới quen Diệp Tử Nam, cô thường giết thời gian cùng với bọn họ, ở cùng nhau lâu, vẫn có chút tình cảm qua lại.
5 Trên đường trở về Diệp Tử Nam lái xe, hai người cũng chưa nói chuyện, bên trong xe rất yên tĩnh. Túc Kỳ tựa lưng vào ghế ngồi cảm thấy người rất mệt, trái tim cũng mệt.
6 Chờ lúc cô tỉnh lại, một bên giường đã trống không. Cô cảm thấy rất mệt, cô biết mình nằm mơ, nhưng lại không nhớ rõ là mơ thấy gì, chỉ cảm thấy cả người không còn sức lực.
7 Ngày hôm sau trong lòng Túc Kỳ rất khó chịu liền nói chuyện này với Trần Tư Giai, Trần Tư Giai nhìn chằm chằm Túc Kỳ, "Tớ nói này, cô giáo Túc, Thẩm Ngôn Lỗi người ta không khóc không kêu muốn cùng cậu gương vỡ lại lành, có khi người ta chỉ muốn cùng bạn cũ ôn lại chuyện xưa mà thôi, ngài phản ứng như vậy có phải hơi quá hay không?"Túc Kỳ chợt tỉnh ngộ, trong lòng không phải không biết, hình như là.
8 Chuẩn bị nước tắm xong Túc Kỳ bước ra ngoài, thấy Diệp Tử Nam đã ngủ thiếp đi. Hai tay ôm trước ngực, mặc bộ đồ ngủ có chút nhăn nhúm, hai chân gác trên thành ghế sô pha, đầu hơi nghẹo, có thể không dễ chịu, hơi nhíu mày.
9 Liên tiếp mấy ngày, Diệp Tử Nam cũng không đi làm, không phải cùng Túc Kỳ làm ổ ở nhà thì là kéo cô ra ngoại đi dạo, có văn kiện gì đều là cô trợ lý xinh đẹp kia đưa đến tận nhà.
10 Tối thứ sáu mưa cả đêm, sáng ngày hôm sau mặc dù mặt trời chiếu sáng rực rỡ, nhưng nhiệt độ đã xuống thấp, gió thổi nhè nhẹ, thời tiết mát mẻ cuối thu dường như đến sớm hơn.
11 Sáng sớm hôm sau, khi Túc Kỳ tỉnh lại, Diệp Tử Nam đã đi rồi. Túc Kỳ nằm trên giường nhìn trần nhà, chợt có chút thương cảm. Khi cô vừa tốt nghiệp nghiên cứu sinh không bao lâu, Diệp Tử Nam đề nghị kết hôn với cô, không giống như trong tưởng có hoa tươi, nhẫn kim cương và một chân quỳ gối.
12 Túc Kỳ lấy áo sơ mi giúp Diệp Tử Nam mặc vào, đưa tay giúp anh cài khuy áo. Diệp Tử Nam lẳng lặng nhìn, ngón tay cô trơn bóng trắng như ngọc, móng tay dài sáng long lanh, sơn màu hồng nhạt, cô dựa vào rất sát, có thể ngửi thấy được mùi hương thơm mát của sữa tắm giống trên người mình, đáy mắt anh ngày càng sâu thẳm.
13 Túc Kỳ chẳng biết tại sao vốn là áo sơ mi mặc trên người Diệp Tử Nam cuối cùng lại nằm dưới người cô, chờ đến lúc mọi thứ yên lặng tĩnh lại, cô chỉ thấy áo sơ mi bị vo thành một nắm.
14 Chuyện vui này xảy ra bất ngờ khiến cho Túc Kỳ hăng hái một thời gian, giáo sư Tần ở trong trường học là người cẩn thận nghiêm khắc và ông cũng nổi tiếng với câu 'thà thiếu không ẩu'.
15 Edit: hancoiKhông tới mấy ngày sau Túc Kỳ liền nhận được điện thoại của Diệp Tử Nam, hôm đó là Chủ nhật, Túc Kỳ ngủ đến giữa trưa, Trần Tư Giai ăn cơm trở về cô vẫn còn nằm ngáy o o, Trần Tư Giai cầm đồ chơi bằng vải nhung có lông cao khoảng 1 mét liên tục đập vào Túc Kỳ, miệng kêu to, "Túc Kỳ, dậy đi! Nếu không dậy thì nhà ăn đóng cửa mất!"Túc Kỳ lấy chăn bịt kín đầu, nằm trên giường giả chết, cám giác được điện thoại rung, vốn là không muốn để ý tới, ai ngờ người gọi lại cố chấp như vậy.
16 Edit: hancoiDiệp Tử Nam liếc nhìn thời gian, đã đến giờ đi đón Tần Tuyết Tùng, anh ấn cái nút dưới chỗ ngồi, cả phòng chiếu phim sáng rực lên trong nháy mắt, anh nghiêng người nhẹ nhàng vỗ vỗ Túc Kỳ, "Đừng ngủ nữa, mau dậy đi.
17 Edit: hancoi. Cuối cùng vẫn là Diệp Tử Nam trả tiền, lý do rất đơn giản, không xài tiền của con gái. Giằng co một đêm, Túc Kỳ đã sớm mang những thứ bi thương kia ném đi, vùi ở chỗ cạnh tài xế gió thổi mát rượi thoải mái híp mắt, "Ôi, Diệp Tử Nam, xe này của anh rất thoải mái.
18 Edit: hancoiDiệp Tử Nam không nghĩ tới ngày hôm sau Túc Kỳ lại chủ động gọi điện thoại cho anh. Lúc ấy Diệp Tử Nam đang họp, Bộ trưởng bộ tài chính đang hướng về phía màn hình trên bục phát biểu chỉ vào những đồ thị lên xuống báo cáo, tiếng rung ong ong vô cùng khác thường ở trong phòng họp yên tĩnh làm cho người ta chú ý.
19 Edit: hancoiNghĩ tới đây, Diệp Tử Nam nắm chặt cánh tay trong tay, trong ngực là 'ôn hương nhuyễn ngọc', bên tai hô hấp yên ổn kéo dài, tay anh vuốt vuốt đuôi tóc, cảm giác mềm mại hương thơm mát của kem dưỡng tóc quanh quẩn đầu ngón tay anh.
20 Túc Kỳ tới bệnh viện hỏi ý tá mới tìm được phòng bệnh. Khi cô gái nằm trên giường nhẹ giọng gọi cô một tiếng "Cô giáo", trái tim Túc Kỳ mới thả lỏng. Túc Kỳ đối với Dư Hiểu ấn tượng cũng không sâu sắc, chỉ nhớ em ấy là một cô gái yên lặng, thân thể yếu đuối, có thể là do ít tập luyện, nên cơ thể không tốt, quanh năm sắc mặt tái nhợt, ngược lại thành tích trong lớp luôn đứng đầu danh sách.