221 Thủ đoạn của Mục Khoáng Đạt phần nhiều là lôi kéo dụ dỗ, rất ít sử dụng những phương thức kịch liệt để diệt trừ phe đối lập —— ngoại trừ người của Lý gia và tên xui xẻo Biên Lệnh Bạch kia.
222
“Làm gì! Các ngươi làm gì!”
“Làm đám thái giám này, ngươi quản được sao?” Bạt Đô đáp.
Binh sỹ Chinh bắc quân đẩy cửa tiến vào đã thấy trong điện thập phần hỗn loạn, bọn thái giám sống sung sướng trường kỳ trong cung, nào gặp qua bực xúc phạm này? Trong lúc nhất thời khóc lóc gọi cha gọi mẹ toàn bộ chạy ra ngoài, đám cung nữ thấy thế cũng sợ đến lạnh run, đều núp vào.
223
Tờ giấy chứng sinh này đối với Đoạn Lĩnh mà nói vô cùng trọng yếu y thậm chí còn không rảnh ngẫm nghĩ xem thứ kia làm sao có thể rơi vào trong tay Hàn Tân nhưng cũng biết, đây là tín vật duy nhất chứng minh thân phận của y!
Mà Hàn Tân chính là đang chờ đợi thời khắc này, hoàn toàn không chút do dự xuất thủ muốn kết liễu Đoạn Lĩnh ngay tại chỗ, chỉ là mũi kiếm kia vừa đâm vào ngực Đoạn Lĩnh đã trượt qua một bên, ngược lại Đoạn Lĩnh một tay lật ngược án kỷ, tay kia vươn ra đoạt lấy mảnh giấy!
Hàn Tân không ngờ trong người Đoạn Lĩnh lại mặc bảo giáp đao thương bất nhập, trong khoảnh khắc thất thần chủy thủ trong tay Đoạn Lĩnh đã huơ ra, Hàn Tân mạnh mẽ né tránh, thủ hạ của hắn xông tới, quát: “Làm càn!”
Phía sau là hai thanh kiếm đâm thẳng về phía gáy của Đoạn Lĩnh, Đoạn Lĩnh chợt nghiêng người, chủy thủ vẽ thành vòng cung, trên lưỡi chủy thủ này có kịch động, kiến huyết phong hầu!
Bất quá cứ trì hoãn như vậy, giấy chứng sinh liền bị lửa thiêu thành tro tàn, cửa Ngự thư phòng bị phá mở, gió thu dũng mãnh tràn vào, tro xám theo gió phiêu tán.
224 “Các đại thần cũng sắp thượng triều rồi. ” Thái Diêm run giọng nói, “Giấy không gói được lửa, ta cũng đã nói, luôn sẽ có lúc chúng ta phải chết.
225
“Ta có chứng cứ. ” Tằng Vĩnh Nặc đột nhiên mở miệng.
Thái Diêm ngỡ ngàng kinh hoảng, Tằng Vĩnh Nặc lấy ra hai phần bài thi vừa rồi Đoạn Lĩnh giao cho, ngay cả Mục Khoáng Đạt cũng hơi lảo đảo đứng dậy.
226 Trong điện thoáng cái một mảnh hỗn loạn, Lang Tuấn Hiệp lậ tức xoay người, Mục Khoáng Đạt nhào đến bảo hộ Mục Cẩm Chi. Thương Lưu Quân đầu tiên là ngắn ngủi ngạc nhiên, thuận tay đẩy Mục Cẩm Chi, cầm kiếm tiến đến bảo hộ Đoạn Lĩnh.
227 Đoạn Lĩnh quay về phòng, phân phó thị vệ mang tấu chương đến xử lý, nhưng y lại cứ ngồi đối diện với cả chồng tấu chương ngẩn người suốt một buổi chiều.
228
Hai năm sau.
Hai mươi vạn quân Trần quốc mênh mông cuồn cuộn tập kết dưới tướng quân lĩnh, đối diện chính là Nguyên quân như núi cao biển rộng.
229 Editor: Vện
Gió thu hiu hắt lùa qua thềm điện vắng, Đoàn Lĩnh băng qua hàng lang, vạt áo đen tung bay, tóc cột đơn giản, môi khẽ nhếch.
Hắn đi qua tán cây rộn rã tiếng ve cuối hè, đi qua vườn hoa phất phơ lá rụng, đi qua ánh đèn lồng chớp tắt đan xen nắng chiều, tà dương đỏ tía khuất trong đêm.