1 Lúc ấy chưa có cái hồ nước lớn như bây giờ. Cả mặt hồ như hôm nay ta nhìn thấy, vào thời đó là một lèn đá vôi cao ngất như một tháp chùa khổng lồ. Một hang động khoan thẳng vào chính giữa ruột núi, tường đá phẳng lì, nhũ vôi muôn hình muôn vẻ long lanh như kho bạc.
2 Cuộc sống mới dễ thương làm sao ! Một túp lều lợp lá bên mép nước đầy rêu cỏ, đôi vợ chồng trẻ hí hú bên nhau, ngày xuống bàu xúc tép, đêm đặt đó đơm tôm.
3 Gần bốn chục năm trôi qua, có hai sự kiện cần được kể lại vì nó liên quan đến cuộc sống ở xóm Linh Linh. Trước hết là cuộc chiến tranh. Cái vùng đất pha cát này vốn là nơi bỏ quên của cuộc sống đời thường thì chiến tranh lại mò đến kết bạn.
4 Bây giờ tạm thời ra khỏi xóm cái Linh Linh đầy sôi động ấy để lần theo số phận của một con người mà cái chết của anh ta vốn đã làm cả gia đình ông Ngang kinh hoàng.
5 Sau khi chính thức ôm pho tượng vào người và bế nó đi chôn ở một nơi không ai biết đến, ông Ngang bỗng thấy bồi hồi, bồi hồi như kiểu lần đầu tiên được biết đến mùi vị của ái tình nơi xác thịt con gái.
6 Cũng vào thời điểm ấy Ngô đã tìm được chỗ làm việc mới của đoàn thợ xây Phú Đản. Đấy là ngôi nhà hai tầng của một vị cán bộ ngoại thương ở gần bến xe An Hoà.
7 Chuyện kết thúc quá đột ngột, chỉ sau đó vài ngày những người dân xã Hưng Thịnh, do tò mò muốn đến xem cái xóm Linh Linh mà bấy lâu nay vẫn nghe thiên hạ đồn đại, những kẻ muộn mằn ấy khi đặt chân đến chỗ này đã thấy hoang tàn một bãi đất, vắng bặt không có bóng người.
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 12