61 Chương 61: Giết! Cái giá của sự trưởng thànhHải công công do dự một chút, rồi cuối cùng gật đầu nói :- Thôi được, nếu các ngươi đã xác định nhà họ Vương đều là giặc Oa, vậy thì tiên hạ thủ vi cường, khám nhà hắn trước, muốn bắt trộm phải bắt vua trước, bắt tên Vương Đức Toàn lại đã rồi nói! Chúng ta là nhận lời mời của phủ Dương Châu, mọi người nên nhớ kỹ!Đông Xưởng ở hiện trường răm rắp nghe lời, Sử Vũ Phong cũng rống lên :- Đi bắt người, kệ con mẹ nó!Đám bộ khoái cầm gậy gộc, đao kiếm, xích sắt lên.
62 Chương 62: Lưới trời tuy thưaTiếng kêu thảm thiết của người nọ khiến người khác nghe mà sợ hãi. Hầu như tất cả những ai đang giao đấu đều phải liếc nhìn qua một cái.
63 Chương 63: Hợp bích! Cô độc kiếm!Những tia nắng ban mai đầu tiên đã ló dạng, mọi thứ dường như vẫn còn chìm trong hư ảo, chỉ nhìn thấy hai luồng điện xẹt sáng chói, một tả một hữu, xé toạc cái mịt mù buổi sớm, phóng thẳng đến trước mặt hai tên giặc Oa.
64 Tuần Thú Đại Minh Tác Giả: Thần Đăng Quyển 1: Lưu Manh Thần Bổ Chương 64: Liều mạng! Không thể lui! Nhóm dịch: Đọc Truyện Đêm Khuya Nguồn: Mê Truyện Liều mạng! Không sai.
65
66
67 Chương 67: Đường này không thông Đoạn Phi đi thẳng một mạch về nha sở trấn Hải An, chỉ thấy cổng nha môn sập mà vẫn không có ai đến thu dọn, thi thể và người bị thương đều đã được xử lí, chỉ còn vương lại đầy vết máu và máu thịt còn sót lại khiến người ta nhìn thấy ghê rợn.
68 Chương 68: Tạm thời nhẫn nại Tạ Chí Quân dừng lại một chút rồi trầm giọng nói: - Dưới sự thống trị của Dương Châu phủ sao có thể xuất hiện một tập đoàn giặc Oa ẩn nấp như vậy? Nếu thế Dương Châu phủ chúng ta không phải là làm ăn thất trách hay sao? Hơn nữa Vương gia ở Giang Nam kinh doang đã nhiều năm, có bao nhiêu quan lại đã từng nhận lợi lộc từ bọn họ ngươi có biết không? Vương gia cả nhà đều là giặc Oa, thân là mệnh quan triều đình, kết giao với tặc phỉ như vậy là phạm tội gì ngươi biết không? Cũng may cuốn hồ sơ vụ án đó trực tiếp đến tay ta, nếu không may bị người khác xem được thì ngươi chết không có chỗ chôn rồi! Đàon Phi không hề nghĩ sâu xa như vậy, sau khi được Tạ Chí Quân nhắc nhở hắn mới bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng không khỏi toát mồ hôi lạnh, Tạ Chí Quân thấy hắn đã tỉnh ngộ ra rồi mới hài lòng nói: - Ngươi chưa gia nhập chốn quan trường tự nhiên là không biết được những điều loằng ngoằng đó, có điều sau này phải chú ý một chút, quyết định việc gì cũng phải suy nghĩ thật cẩn thận! Hai huynh đệ kia giết hơn chục người cũng coi như có bản lĩnh, ngươi không cần vị bọn họ mà ra mặt nữa.
69 Chương 69: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ Hiện giờ đã qua mùa mưa xuân dai dẳng triền miên, nhưng trong đám người hối hả trên đường vẫn có không ít người đội nón rộng vành, tay cầm dù.
70
71 Chương 71: Giận dữ ngút trời Ta tốt với các ngươi? Đoàn Phi cười đau khổ nói: - Ngay từ ban đầu ngươi mượn cớ bảo vệ để tiếp cận ta, ta đã đề phòng các ngươi, càng toan tính để các ngươi lộ sơ hở.
72 Chương 72: Phượng Cầu Hoàng Tứ Hải Ban là một kỹ viện nhỏ, có điều tại cái huyện Bảo Ứng bé nhỏ này đã là một nơi tốt nhất rồi. Sau khi hoàng hôn buông xuống trên cửa Nam, trên cầu Quảng Huệ dòng người đi lại ngày một đông, bọn người Đoàn Phi và Bộ khoái bảy tám người liền thay thường phục đến trước cửa Tứ Hải Ban treo đầy đèn lồng đỏ.
73 Chương 73: Thiếu nữ tương tư Nhìn nụ cười đẹp hơn cả hoa mẫu đơn nở, Đoàn Phi không khỏi tâm thần rung động. Bọn Thạch Bân cũng bị sự xuất hiện của Thanh Thanh cô nương làm cho lặng người đi.
74 Chương 74: Dạo chơi chốn nhân gian Gương mặt Thanh Thanh hiện lên nụ cười đầy ẩn ý, nàng nhấc cây bút lên thảo thật nhanh vài chữ lên giấy viết thư. Đúng lúc chuẩn bị cho vào bì thư, nàng chợt do dự, ngẫm nghĩ một chút, rồi xé tan tờ giấy, nói: - Không được, không thể khinh suất như vậy được.
75 Chương 75: Nụ cười mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành Ngày hôm sau, Đoàn Phi thay một đồ mới. Sáng sớm đã đi đến bến thuyền bên ngoài thành Bắc của huyện Bảo Ứng.
76 Chương 76: Tà ngôn mê hoặc Bất luận nhân gian có hỗn loạn như thế nào, thời gian vẫn cứ ngày từng ngày trôi qua. Chớp mắt đã là trung tuần tháng tư rồi, tin tức tiền tuyến không ngừng theo miệng dân chạy nạn truyền tới.
77 Chương 77: Xảo ngôn lệnh sắc Ngày thứ hai, Đoàn Phi lại tới Dương Châu, lời nói của Hoàng mập khiến hắn tràn đầy xúc cảm, người đời có câu tục ngữ rất hay: Loạn thế hoàng kim, thịnh thế châu báu! Lúc thiên hạ đại loạn, không thể trực tiếp dùng châu báu giao dịch như tiền tệ.
78 Chương 78: Viễn vọng thông thiên Mau mời Chu sư phụ vào. Đoàn Phi nhấc người dậy tiếp đón. Chu Triết vừa cười ha ha vừa bước vào, nói: - Đoàn công tử đã lâu không gặp, ngài lại có kỳ vật gì mới muốn ta làm sao? - Kính hiển vi lần trước còn dùng tốt không? Đoàn phi cười hỏi Chu Triết.
79 Chương 79: Anh hùng cứu mỹ nhân Phủ Ứng Thiên (Nam Kinh) Quanh vùng núi Kê Minh là một nơi náo nhiệt, dưới chân núi đầy rẫy những miếu mạo mọc lên san sát.
80 Chương 80: Bệnh nghề nghiệpKhông còn trò hay để xem, đám người vây quanh dần dần tản ra. Một người thanh niên mặc hoa phục áo gấm ngẩng đầu lên nhìn cái biển nhà trọ Thiên Hạ tiện mồm nói:- Chỉ huy Ứng Thiên Bắc Thành Binh Mã Ty Vương Húc? Tên em vợ của hắn lợn không ra lợn, chó không ra chó, dám tự xưng là Hỗn Giang Long.