21 Lãng vừa thoát ra khỏi bảng thuộc tính cá nhân, tiếng chuông cửa không báo trước bất ngờ vang lên. Đối với việc có người tìm tới hắn không bất ngờ cho lắm, hắn đoán chắc hẳn Khánh cũng đã đọc xong tin mới trên kênh khu vực nên đến tìm hắn.
22 Nghe xong câu chuyện về sự cố của ông, hai người trầm mặc. Cả hai không biết vào giờ phút này nên nói gì cho phải.
Khánh cảm thấy thật may mắn vì ba má của hắn không bị kéo đến cái nơi khủng bố này, hơn nữa hai người họ ngoài xem ti vi ra thì chẳng bao giờ động đến mấy thứ liên quan đến internet, đến cái điện thoại của hai người cũng là loại điện thoại đen trắng từ thời cổ mã la hi.
23 "Chú cũng không biết. " A Qua bất lực lắc đầu. "Do có quá nhiều lần đoàn diệt nên Bố Trẻ đã gợi ý rằng, bên trong những tất cả những vật phẩm được bày bán ở khu trung tâm thương mại đều có cách giải được lời nguyền, vấn đề là người chơi có tìm ra nó hay không, nếu tìm ra có thể ngay lập tức phá giải được lời nguyền kia.
24 Ngày 31 tháng 10, một giờ trước khi trò chơi bắt đầu, Lãng và Khánh đã có mặt đông đủ tại nhà của A Qua. Lúc này cả hai đang vô cùng căng thẳng và bất an, bởi sắp phải đối mặt với bọn quỷ hồn mà trong tay hai người chẳng có lấy một thứ vũ khí nào đủ mạnh để chống lại chúng.
25 "Hai đứa nghe cho kỹ những gì chú sắp nói đây. " Thấy thời gian không còn nhiều, A Qua lên tiếng dặn dò cả hai. "Trong trò chơi có kịch bản linh dị hay kịch bản viễn tưởng, phưu lưu, điều quan trọng nhất người chơi phải luôn chú ý đến đó chính là thu thập tin tức liên quan đến những sự kiện chính.
26 Dựa theo sự chỉ dẫn trong kịch bản, Lãng nhanh chóng tìm được chỗ ngồi của mình. Bàn học ở ngôi trường này là loại bàn ngắn dành cho một người ngồi, làm bằng gỗ ép công nghiệp, cho nên nỗi lo lắng chẳng may gặp phải đứa bạn ngồi cùng bàn nói nhiều của hắn không cánh mà bay.
27 "Qua vài ngày nữa cái vết bầm trên tay các cậu sẽ giống như thế này. " Một giọng nữ non nớt vô cùng trong trẻo từ phía sau truyền tới khiến cả bọn giật mình.
28 "Nhắc đến hôm qua, tớ lại nhớ đến cái lão già cổ quái kia. " Loan đưa bàn tay trái xoa xoa cánh tay phải. "Không hiểu vì sao mỗi lần tưởng tượng ra khuôn mặt của ông ta tớ lại rùng hết mình.
29 Đọc xong tin nhắn của Lãng, tay chân của Khánh lạnh toát như vừa nhúng vào nước đá. Hắn sợ sệt nhìn về phía cái máy tính ở trên bàn học, cơ thể không tự chủ được nhúc nhích tránh xa khỏi khu vực đó.
30 Sau khi kết thúc giờ học thêm buổi chiều, Lãng cùng đám bạn thân rồng rắn trở về khu chung cư thân thuộc. Vừa mở cửa bước vào phòng khách, mùi thức ăn thơm lừng từ phòng bếp xộc thẳng vào mũi, khiến cái bụng đang đói meo của hắn kêu réo liên tục.
31 Sáng ngày hôm sau, mới chín giờ hai mươi phút, bốn đứa bạn thân đã có mặt tại phòng khách của nhà Lãng. Mắt người nào người nấy thâm quầng như gấu trúc, miệng thì ngáp lên ngáp xuống như con nghiện lên cơn thèm thuốc.
32 Vì vừa sảy ra hiện tượng vô cùng ma quái, nên càng đi đến gần cánh cửa phòng của Hoà, cả năm người càng căng thẳng. Lãng xiết chặt hai tay lại, lớp mồ hôi lấm lấp phủ kín hai cánh mũi và vầng chán cao rộng của hắn.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50