21 Sau khi Tử Mị và Tử Dạ chuồn êm lên trên đó chỉ để lại cục diện rối rắm cho hắn và cô xử lý. Ban đầu Dương Tuấn Minh không nghĩ là hai kẻ kia sẽ tấn công nên không bị mà bị dính đòn , chính là lúc lấy lại tinh thần hai kẻ kia đã biến mất tiêu.
22 Thần Ức Minh nhìn cô, ánh mắt nheo lại, môi thì treo nụ cười tà tà. Hắn khẽ vuốt cằm nhìn cô sau đó lại nhìn thằng bé Bảo Thiên " Với cặp mắt đó của các ngươi tốt nhất là nên theo ta, ta sẽ phát huy nó công dụng nhất, nào nào~ các ngươi nên ngoan ngoãn theo ta, ta tuyết đối sẽ đối xử tốt" nói xong hắn còn cười, một nụ cười rất chi là đểu.
23 Sau khi thay đồ xong, cô liền vội bước xuống lầu, thật sự cô vô cùng đói bụng nha, với lại thức ăn do Bạch Dật làm thật sự rất ngon. Đôi khi cô thấy kẻ ưu tú như hắn tại sao lại chịu làm quản gia như thế này, thực sự là hắn đã tốt nghiệp đại học với thành tích vô cùng tốt, có thể nói tương lai rộng mở vô cùng.
24 Nghe xong lời cảnh cáo của Tu La trong lớp học im lặng ing~ , Thần Ức Minh cười tà tà nhìn hai người, cô khe khẽ hài lòng , ân~ bầu không khí thật tốt.
25 Lạp Ảnh và Tu La vừa đi khỏi, cô nhìn thời gian cũng không sai biệt lắm liền thuấn thân về trường. Chỉ trong chớp nhoáng cô đã có mặt ở nhà kho bỏ hoang của trường, vừa định bước đi cô phát hiện xung quanh nhà kho có những hồn ma đi thang lang.
26 --------
Trên một vách núi dựng đứng, một cô gái đang từ từ bị ép sát ra mép, cô gái ấy quỳ xuống từng giọt nước mắt cứ lăn dài trên khuôn mặt " Làm ơn để tôi đi, tôi cầu xin cô ".
27 Ta có vài chuyện muốn hỏi các bạn:
1/ Truyện của ta ngày càng không hay sao?
2/ Có bạn nói muốn tạo vài tình tiết Bách hợp giữa nữ chính nhà ta với 'nữ chính' kia? Có bạn nào muốn nữa không? Hay để chị kia đơn phương thôi? Hay là không có?
Cho xin cái bình luận nha.
28 Ta quên chớ: TaGapNguoiOAmPhu có giới thiệu truyện Dạ Lam Ký cho ta, ta thấy truyện đọc được, miêu tả rất kĩ. Bạn nào cảm thấy hứng thú nhớ tới ủng hộ bạn đó nha.
29 "Ha ha ha, lần này các ngươi vẫn không thể bắt ta , Lâm đội trưởng à " gã điên cuồng cười , vẻ mặt vặn vẹo nhìn Sở An Lâm. Nói xong gã liền tóm lấy cổ cô rồi đặt súng ngay đầu cô, tuy gã uy hiếp cô như vậy nhưng cô nhận ra rằng gã đang sợ hãi, đơn giản tay gã đang run và lực đạo đặt trên cổ cô cũng không mạnh lắm.
30 Gã trợn tròn mắt nhìn cô miệng không ngừng lắp ba lắp bắp "Ngươi. . . Ngươi rốt cuộc là thứ gì vậy?" , nghe gã nói cô bật cười " Ta ư , bây giờ có thể tính là con người, nghe vậy gã khó hiểu " Bây giờ, ý ngươi nghĩa là sao?".
31 Cởi đi tất cả quần áo trên người cô, thân thể trắng trẻo mịn màng, khiến hô hấp hai người cứng lại, cũng âm thầm khẽ nuốt nước bọt. Lcazh cúi người xuống hôn lên bầu ngực đầy đặn của cô rồi sau đó ngặm rồi lại mút mạnh, bên ngực kia thì Lcazh cầm đầu nhũ xoa tròn bằng ngón trỏ và ngón cái.
32 Từ trong cơn ê ẩm tỉnh dậy, cô đau đâu không muốn động thân thể chút nào. Bây giờ là đã gần trưa nên cô cũng có 'chút' đói bụng, cô thầm phun tào ngày hôm qua đã không ăn uống cái gì đã như vậy còn bị hai tên kia lăn lộn trên giường, mà ngày hôm qua không biết cả hai ăn phải thuốc kích thích gì không mà cả đêm làm không ngừng nghỉ với cô, đến nỗi thân thể này đến cực hạn mà ngất xỉu.
33 Lcazh có thể chắc chắn rằng Bạch Dật là một trong bảy tướng công tương lai của cô, nên Lcazh kéo Bạch Dật ra sau biệt thự nói chuyện, hắn không ngần ngại mà cho Bạch Dật biết toàn bộ sự việc kể cả cô là ai , bọn hắn là ai và kể cả việc cô là chuyển kiếp của Thất tinh nguyệt.
34 Hoàng Linh nhìn nhỏ sau đó meo meo nói " Ngoao ô~ { Miệng ngươi đúng là miệng thần linh mà}", " Ahaha" nhỏ cười gượng mấy tiếng " Không ngờ miệng mình linh thật, có hay không ta chuyển sang nghê tiên tri luôn ta, ôi ta đúng là %#*$¥€•₫&@" thỉnh lượt bỏ hàng ngàn từ YY của nhỏ.
35 Vì biết Hoàng Linh có thể chạm vào mình mà mình lại không thể chạm vào Hoàng Linh nên Phong Lãng ' thức thời là trang tuấn kiệt' đã không dám dại dột mà chọc vào Hoàng Linh một lần nữa.
36 "Ngươi, ngươi đằng kia đằng này, cô gái ở giữa" , mọi người từ đằng xa đã thấy một cô bé đang chỉ huy ba người, tay chỉ liên tục trái phải, miệng thì nói liên tục, mặt đỏ lên vì nói quá nhiều (--_--|||).
37 "Con người, tha cho ta đi" trong lòng đang gào thét là thế nhưng bên ngoài cô vẫn tỏ vẻ không có gì cả. Từng câu hỏi cứ ập đến như bão táp ,mồ hôi lạnh từ sau lưng chảy ròng ròng, bây giờ cô đã hiểu cảm giác muốn giết người mà không thể giết của Mạnh Bà là gì?
Bỗng một bóng đen che khuất, cô ngước đầu nhìn lên hóa ra là hắn - Thần Ức Minh.
38 Để cô tựa cạnh gốc cây, ánh trăng lờ mờ cho hắn thấy khuôn mặt tái nhợt của cô. Người cô rất nóng tựa như lò nung vậy, đây là nhiệt độ người thường nên có sao? Thần Ức Minh nhìn cô không biết làm sao, lại nhìn quần áo ướt nhẹp của cô, mặc dù không phải những tên ngây thơ không biết gì nhưng hắn bỗng nhiên có cảm giác cô không giống với những cô gái khác, hắn sợ hắn sẽ làm ô uế cô.
39 Lúc Lcazh và Bạch Dật thoát khỏi ma trảo của đám sắc nữ kia đã không còn thấy bóng dáng của cô đâu. Tìm xung quanh rồi hỏi cả Nguyễn Ái đều cũng không biết cô nơi nào.
40 Sau khi tốt nghiệp xong với con mắt khó tin của mọi người, tuy Hàn Như Nhi học không kém lắm nhưng không đến mức thiên tài như vậy, điều này làm mọi người rất bất khả tư nghị, nhà trường tuy có mấy lần kiểm chứng nhưng cũng không thấy sự gian lận của cô cũng đành chấp nhận cho cô tốt nghiệp, lần này Dương Tuấn Minh cũng tốt nghiệp ra trường để tạm biệt các học trưởng nhà trường quyết định làm một tua du lịch ở đảo lung linh sẵn tiện giảm bớt căn thẳng cho những sự việc vừa qua.