61
Edit: Mạc Thiên Y
Một ngày nọ khi cơn tuyết đầu đông đổ xuống, một cỗ xe ngựa tiến vào Vương Gia Ao, toàn thân đen như mực, đánh xe là một gã đại hán mặt đen mắt hổ trợn tròn, gã thân vận trang phục màu xanh, một tay vung roi vun vút, trông khí thế uy nghi lẫm liệt.
62
Edit: Mạc Thiên Y
“Về không?” Tô Tuệ Nương hỏi một cách nhẹ nhàng bâng quơ.
“Về!” Vương Thất Lang đồng dạng đáp một cách nhẹ nhàng bâng quơ.
63
Edit: Mạc Thiên Y
Cho dù đã hoàn toàn không nhìn thấy hình bóng nhớ thương kia, Vương Thất Lang vẫn gục trên cửa sổ xe rất lâu không muốn hoàn hồn.
64
Edit: Mạc Thiên Y
“Mẹ, con về rồi!” Vỗ Tiểu Hắc vẫy đuôi vây quanh nàng, Tô Tuệ Nương ôm một chồng đồ đi nào, ai ngờ vừa vén màn cửa, một cỗ sặc mùi thuốc lá liền xông vào mũi, khói thuốc vởn quanh, mấy đôi ánh mắt xoàn xoạt nhất tề nhìn sang nàng.
65
Edit: Mạc Thiên Y
“Tuệ Nương, con thấy chuyện này thế nào?” dưới ngọn đèn vàng, Lâm thị vẻ mặt lo âu nói.
Tô Tuệ Nương cắn đứt chỉ thêu trong tay, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Đây là chuyện tốt mà, thư viện của trấn Long Tuyền dù sao cũng quá nhỏ, nếu đệ đệ có thể đến thư viện Văn Xương, về mặt học nghiệp cũng có ích.
66
Edit: Mạc Thiên Y
Nha hoàn Mộc Hương rón rén đẩy cửa phòng ra, nhìn lên giường gỗ khắc hoa lê vàng, xuyên qua tấm mành tơ thêu hoa sen, có thể thấy rõ cô gái nằm trên giường đang say giấc nồng.
67
Edit: Mạc Thiên Y
Kiếp trước Tô Tuệ Nương đã từng làm hầu tước phu nhân, mà khi đó Đàm gia vì có một vị Hoàng hậu nương nương, nên trong kinh thành này, xem như một hào môn đỉnh cấp thật sự, mà rất hiển nhiên, phủ Uy Vũ Bá bây giờ còn xa lắm mới đạt được thịnh cảnh khi đó, tuy nhiên, đối với Mộc Hương lần đầu tiên bước lên ngưỡng cửa bá phủ mà nói, là chấn động đến thiếu chút nữa không nhích nổi bước chân rồi.
68
Edit: Mạc Thiên Y
“Ssss…” Mộc Hương đau hít một ngụm khí lạnh, chảy nước mắt nói: “Tỷ nhẹ chút a. ”
“Rồi, rồi, rồi. ” Hoắc Hương vội thả nhẹ lực trên tay: “Muội rốt cuộc phạm lỗi gì mà khiến tiểu thư phạt quỳ một đêm vậy?”
Mộc Hương nghe vậy, nước mắt chảy càng thêm mãnh liệt, không để ý tới đầu gối sưng như cái bánh bao, nằm vật trên giường khóc rống: “Cũng là muội nói sai, chọc tiểu thư giận, Hoắc Hương tỷ nói từ giờ tiểu thư liệu có ghét muội, bán muội đi không.
69 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mạc Thiên Y
“Tô cô nương, phu nhân nhà ta đang chờ cô đấy!” nơi cửa của một tòa thiện phòng, Dung ma ma thấy Tô Tuệ Nương tới, vội bước đến cười nói.
70
Edit: Mạc Thiên Y
Chùa Vân Nhạc, Trường Sinh Điện.
Vô số tấm vải vàng viết chữ Phạn từ khung cao buông xuống, lại thêm trên bàn Phật từng hàng từng dãy đèn trường minh không sao đếm xuể, trong ánh sáng chập chờn, càng trở nên thần bí khó lường.
71
Edit: Mạc Thiên Y
Đương lúc Tô Tuệ Nương âm thầm phiền muộn, cái người mà nàng nhớ tới kia, lại đang gặp phiền toái trong phủ Vĩnh Bình Hầu.
72
Edit: Mạc Thiên Y
“Mẫu thân, xin ngài mau cứu di nương đi!” Một bóng người gầy yếu chẳng biết từ đâu mãnh liệt xông tới, phịch một tiếng quỳ trên mặt đất đau khổ cầu khẩn.
73
Edit: Mạc Thiên Y
Tô Văn là được người dìu xuống xe ngựa, Tô Tuệ Nương cùng Lâm thị đã sớm nóng lòng chờ ở cửa lập tức nghênh đón. Không nói gì nhiều cả, Tô Tuệ Nương bảo người đem ra bát súp nàng tự tay nấu.
74 Tại thế giới này vô luận thời nào cũng có phân chia giai cấp, giữa giai cấp với giai cấp lại được phân minh bởi một hàng thành lũy sắc bén cao như núi, mà khoa cử không thể nghi ngờ là phương thức tốt nhất đánh vỡ thành lũy này.
75
Edit: Mạc Thiên Y
Trong Thường phủ, Thường phu nhân đang lôi kéo tay của nữ nhi, thao thao nói: “Cậu Tô Văn kia cha con cũng đã nhìn rồi, xem ra là rất hài lòng, sau khi trở về tán dương cậu ta không ít, là một đứa tuổi nhỏ tài cao.
76
Edit: Mạc Thiên Y
Đương lúc Vương Thất Lang của quá khứ là Yến Hoằng Chân của bây giờ, bị một đường kéo lên xe ngựa, lại xuống xe, bị đẩy vào một tòa phủ đệ, cuối cùng được đặt trên giường mềm của nữ tử hương khuê, hắn cũng hoàn toàn chưa tỉnh thần lại, chỉ mở to mắt lom lom nhìn cô gái trước mắt.
77
Edit: Mạc Thiên Y
Đuổi đi Tiểu Hắc hưng phấn đến sắp vẫy gãy cả đuôi, hai tỷ đệ dắt nhau vào phòng khách, không bao lâu Lâm thị cũng tới, hôm nay đầu bếp làm bữa sáng là cháo loãng và bánh bao, Yến Hoằng Chân nếm thử, nói thẳng ăn không ngon bằng Tô Tuệ Nương làm.
78
Edit: Mạc Thiên Y
Phủ Uy Vũ Bá, Trần phu nhân mời Tô Tuệ Nương ngồi xuống, thân thiết nói chuyện: “Thế mà đã nhiều ngày không gặp con rồi đấy, làm ta nhớ quá đi mất.
79
Edit: Mạc Thiên Y
Sáng hôm sau, Tô Tuệ Nương mở mắt ra, biết Yến Hoằng Chân đã đi rồi, bởi vì nàng không nghe thấy tiếng Tiểu Hắc sủa.
80
Edit: Mạc Thiên Y
Tô Tuệ Nương hiểu rõ Tiểu Thất, thằng nhóc kia tính tình nói dễ nghe chút gọi quật cường, nói khó nghe chút chính là tính tình kỳ quái, chẳng những hành sự tàn nhẫn, mà tư tưởng cực đoan.