81 Tuyết rơi nhanh xuống, giống như đang xả xuống, cứ thế lớn dần, trên mặt đất tích lại một tầng mỏng; vào đêm lại càng rơi nhiều hơn, một mãnh tuyết trắng mờ mịt, trên trời không âm u nổi lên một tầng ánh sáng màu xanh kì ảo.
82 Trong giấc mộng, một mảnh màu đỏ như máu khiến cho người ta sợ hãi cứ thế đánh úp về phía nàng, có tiếng nữ tử khóc la vang lên bên tai Cảnh Dạ Lan. Nàng bị nhốt ở bên trong, muốn đi ra mà không được, và cũng chẳng có một ai tới giúp đỡ nàng.
83 - Nhớ kỹ, trong thời gian này đừng cho nàng ăn những thức ăn mặn, việc này rất quan trọng. Vô Ngân dặn dò Tiểu Khả làm theo lời mình, uống dược cũng đã được một thời gian rồi.
84 Ánh mắt Hiên Viên Khanh Trần hướng tới Cảnh Dạ Lan đang nằm run lạnh trên giường đối diện với nàng, hắn thoáng thấy trong đó một tia cầu xin thì tim đau nhói lên một trận.
85 Vô Ngân kiểm tra cẩn thận cho Cảnh Dạ Lan phát hiện không có gì lạ thường thì trong lòng lại càng bất an hơn. Tô Tĩnh Uyển làm việc luôn luôn kiên quyết, nàng ta muốn làm gì với ai thì tuyệt đối không có thất bại.
86 Nàng làm mặt cười thật hiền lành rồi ngồi xuống bên cạnh Cảnh Dạ Lan: - Tỷ tỷ phải mau khỏe lên, vương gia thật sự rất quan tâm tỷ! – trong nụ cười không thể che dấu nổi sự ganh tỵ với Cảnh Dạ Lan.
87 Tuyết cuối cùng cũng ngừng rơi, cả một đêm Cảnh Dạ Lan không ngủ, nàng cứ nôn nóng bất an trong người, khi thì hoảng hốt, khi thì lo lắng, mãi tới khi bình minh thì mới chợp mắt được một chút.
88 Chương 88 Dùng sức kéo tay Cảnh Dạ Lan, Hiên Viên Khanh Trần không nói một lời mà nhanh chóng rời khỏi nơi này. - Ngươi mau buông ra! – Cảnh Dạ Lan giãy tay hắn ra, vuốt vuốt cổ tay đỏ ửng, căm tức nhìn hắn.
89 - Đồ vô dụng! – một tay Hiên Viên Khanh Trần đập mạnh xuống chén trà trên bàn, tiếng quát váng lên, vẻ mặt thì lạnh băng; sau đó hắn mới cao giọng phân phó.
90 Trán Cảnh Dạ Lan đổ đầy mồ hôi, tứ chi run lẩy bẩy, ngón tay mảnh khảng vô lực túm chặt lấy tấm nệm chăn dưới người, mỗi một lần thở ra hít vào dường như là chuyện vô cùng khó khăn.
91 Trong phòng u ám, Hiên Viên Khanh Trần vẫn im lặng ngồi bên cạnh Cảnh Dạ Lan đang hôn mê, ngón tay thon dài vẫn vuốt ve mái tóc của nàng. Hắc khí trên mặt hắn dường như tăng lên so với lúc trước: - Ngươi hãy chờ cô vương, cô vương đã tìm được cách cứu ngươi.
92 Tới khi Vô Ngân bôn ba mệt mỏi trở về thì Hiên Viên Khanh Trần đã ngồi trong cung chờ y, trên khuôn mặt tái nhợt kia chỉ có đôi mắt màu vàng yêu dị là còn sáng chói như trước.
93 - Không cần ngươi lo! Mỗi một chữ nói ra đều làm cho cơn đau của nàng tăng lên, nàng cố mím chặt miệng lại không quan tâm tới hắn. Hắn tới là để tra tấn nàng, nàng không còn ngu ngốc nữa! Nàng quay mặt đi chỗ khác, Hiên Viên Khanh Trần cường ngạnh nâng mặt nàng xoay lại thì phát hiện đôi môi của nàng sớm đã bị cắn nát, máu từ khóe miệng rỉ ra.
94 Máy nhíu chặt lại, Cảnh Dạ Lan lập tức rút tay về. Nàng giương mắt nhìn đại nha đầu này tuổi tác tầm với Tiểu Khả, đôi mắt long lanh đen nhánh cũng giống vài phần với nàng ấy.
95 Đối với sự chất vấn của Cảnh Dạ Lan thì Vô Ngân chỉ ngồi im không lên tiếng. Xem ra Hiên Viên Khanh Trần chưa lần nào chịu giải thích với nàng nên mới làm cho nàng hiểu lầm sâu sắc như vậy.
96 Cược một lần? Hiên Viên Khanh Trần nheo mắt, hình như đối với đề nghị của Cảnh Dạ Lan thì hắn có điểm bất khả tư nghị, đồng thời nó khơi mào sự hứng thú của hắn nữa.
97 Không cần con của ngươi! Nàng nói chắc như đinh đóng cột nhưng trong đó hàm chứa một tia đau lòng. Trước kia trả giá hết thảy vì những cố gắng của bản thân, dù có thỏa hiệp thì đứa nhỏ vẫn không giữ được, tất cả như nước chảy về biển đông.
98 - Ngươi cưỡi cùng cô vương! – đột nhiên hắn ôm nàng đi tới phía con ngựa. Hắn ôm rất nhanh, mỗi một bước ánh mắt hắn không hề rời khỏi khuôn mặt Cảnh Dạ Lan, thậm chí khóe miệng cong gợi lên ý cười thản nhiên.
99 Cảnh Dạ Lan được an bài tới Đông Chi uyển, nàng mới đi vào tới cửa uyển thì đã kinh ngạc vì khu vườn trồng đầy hoa mai, màu mai vàng chói mắt rực rỡ, cái này có lẽ vì Hoa Mị Nô mà chuẩn bị.
100 Trong lòng Cảnh Dạ Lan cả kinh, có thể bắn tên đả thương ở chỗ của Hiên Viên Khanh Trần hẳn là đã có chuẩn bị sớm. Theo thế tên bắn lao tới thì nàng có thể đoán phương hướng nhắm tới là chính nàng.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 40