1 Du Tiểu Mặc đứng trước gương, vừa chớp mắt vừa nhìn người xa lạ trong gương.
Hắn phải hao phí rất nhiều tế bào não mới chịu chấp nhận sự thật là linh hồn của mình đã nhập vào thân một người xa lạ.
2 Sau khi ra khỏi phòng, cuối cùng Du Tiểu Mặc cũng biết tên của thiếu niên sở hữu linh hồn xanh lam kia.
Hắn gọi là Giang Lưu, thực ra là người ở phòng bên cạnh, ngay từ đầu cũng không xuất chúng, nhưng từ sau khi kiểm tra linh hồn xong, hắn đã nổi tiếng rồi, bởi vì linh hồn của hắn có màu lam
Linh hồn xanh lam đã biểu trưng cho việc hắn có tiềm lực để trở thành đan sư cao cấp.
3 Tàng Thư Các là nơi bao quát kiến thức về vạn vật, bởi vì đây là nơi kết nối giữa Đan Hệ và Võ Hệ, cho nên diện tích của nó vô cùng lớn.
Tàng Thư Các được chia ra thành Đông Các và Tây Các, Đông Các trưng bày sách vở nói về các loại luyện đan, dược điển cùng thảo dược học, còn đặc sắc hơn là những bản chép tay quý giá của các tiền bối.
4 Tàng Thư Các của phái Thiên tâm giống như biển chứa trăm sông, chỉ nói tới sách vở trong tầng thứ nhất đều nhiều hơn vạn bản.
Nơi đặt sách không khác với tưởng tượng của Du Tiểu Mặc nhiều lắm, từ vài chục tới vài trăm cuốn trên giá sách, phân ra thành từng thể loại, trên mỗi giá sách còn có dấu hiệu riêng.
5 Sau khi trở lại phòng, mặt trời cũng đã xuống núi. Du Tiểu Mặc nhìn sang gian phòng cách vách, nghe nói đó là phòng của thiếu niên ban ngày đến thăm hắn, người gọi là Giang Lưu.
6 Một tiếng quát lớn vang lên, toàn độ Đan Đường đều yên tĩnh trở lại.
Du Tiểu Mặc định thần nhìn lại, mới phát hiện người vừa quát dĩ nhiên là thanh niên đã đưa bọn họ tới đây.
7 Phòng ngủ của Đô Phong có rất nhiều, hơn nữa còn lớn hơn chỗ ở lúc trước của Du Tiểu Mặc. Nhưng mà bài trí bên trong vẫn đơn giản như trước, chỉ có thêm một tấm bình phong, đằng sau còn có một thùng gỗ lớn, bình phong vừa khéo đối diện với cửa, có thể che khỏi ánh mắt của người đi bên ngoài.
8 Bõm!!!
Trên trời rớt xuống một bóng người rơi thẳng vào hồ nước xanh biếc.
Đỉnh đầu ngập trong nước lạnh thấu xương, Du Tiểu Mặc sợ tới mức hoảng hốt, hắn nghĩ mình đã rơi vào trong biển rồi, cố gắng vùng vẫy vô vọng trong làn nước.
9 Ngày hôm sau, Du Tiểu Mặc đi theo các sư huynh đệ tới đại điện Linh Thảo Đường. Linh Thảo Đường là nơi quan trọng nhất của Đô Phong, cũng là nơi các đệ tử phải tới mỗi ngày.
10 Phương Thần Nhạc dẫn hắn đến dược viên, thuận tiện dặn dò đệ tử trông coi, sau đó mới rời khỏi.
Biết được Du Tiểu Mặc là do đại sư huynh dẫn tới, đệ tử trông coi dược viên cũng không làm khó hắn, chỉ thuận miệng nói mấy việc cần chú ý, rồi mới để hắn đi vào.
11 Buổi sáng, Du Tiểu Mặc đã phát hiện ra linh thảo trồng trong dược viên phát triển có chút khác nhau. Ngay từ đầu hắn cũng không chắc chắn lí do vì sao, bây giờ suy nghĩ một chút, hẳn là vấn đề về chất lượng.
12 Sau khi trở lại phòng, đầu óc Du Tiểu Mặc mới dần dần minh mẫn.
Mấy câu cô nàng áo hồng đó nói cũng tiết lộ một lượng tin tức không nhỏ, cái người “đại sư huynh” đó rất có thể là đệ tử Võ Hệ, mà cô nàng thì hẳn là một đan sư.
13 Ngày hôm sau, lúc Du Tiểu Mặc ra khỏi cửa, mấy vị sư huynh đệ ở bên cạnh cũng đã tới Linh Thảo Đường rồi.
Quan hệ của Du Tiểu Mặc với bọn họ là dạng không mặn cũng không nhạt, bình thường nếu gặp được thì sẽ chào hỏi một câu, cho nên không thân thiết mấy.
14 Sau một hồi nghe ngóng xung quanh, Du Tiểu Mặc rốt cục đã biết cái gì gọi là điểm cống hiến.
Một cây linh thảo cấp hai cần năm điểm cống hiến để đổi, mà quét dọn phòng ăn hoặc Linh Thảo Đường, mỗi ngày chỉ có thể kiếm được tối đa hai mươi điểm, không nhiều lắm, nhưng cũng không ít, bởi vì không phải ai cũng có cơ hội quét dọn phòng ăn, bình thường đều thay phiên nhau.
15 Sau khi lấy một bộ quần áo mới, Du Tiểu Mặc mới sờ lên giọt nước mắt này, chỉ trong một cái chớp mắt, cả người hắn đã lọt vào trong không gian.
Lúc này, điểm tiếp đất không phải là trong hồ nước nữa, mà là ngay bên cạnh hồ, đây là kết luận hắn rút ra được sau khi vất vả thí nghiệm cả tối qua, hóa ra chỉ nghĩ thôi là có thể vào được.
16 Du Tiểu Mặc có chút lo lắng bất an, ngay lúc hắn đang do dự có nên nghe lén nữa không, thì hai người kia đã đi xa, tiếng rất nhỏ, hắn không nghe rõ được câu trả lời của ‘Đại sư huynh’, hoặc giả như y không trả lời, dù sao thì hắn không nghe được gì hết.
17 Du Tiểu Mặc bị nhìn tới mức khó xử, do dự một chút liền hỏi: “Xin hỏi, có vấn đề gì không?”
Mọi người trong chốc lát tỉnh táo lại, ngoại trừ Ngũ sư huynh, mấy vị sư huynh khác đều nhíu mày.
18 Luyện đan nói khó thì không khó, mà nói dễ cũng chẳng dễ.
Quá trình này cùng với bài luyện tập khống chế sức mạnh linh hồn vừa rồi có liên quan rất lớn, nếu như khả năng khống chế sức mạnh linh hồn tốt, như vậy có thể giảm bớt tỉ lệ luyện đan thất bại, trái lại, đương nhiên tỉ lệ thất bại càng cao.
19 Lúc Du Tiểu Mặc đưa linh đan, vị sư bá chuyên ghi chép rất kinh ngạc.
Bốn mươi viên linh đan cấp một, số lượng ấy đối với một người mới mà nói thì quả là đáng gờm, chỉ là bởi vì tất cả đều là linh đan hạ phẩm, cho nên chỉ cần nộp một nửa, còn dư lại một nửa thuộc quyền sở hữu của Du Tiểu Mặc.
20 Du Tiểu Mặc lấy ra bốn mươi lăm viên linh đan đưa cho Triệu sư bá.
Triệu sư bá kiểm tra ghi chép một lượt, số lượng chín mươi viên linh đan cấp một, đều thành công, lại một lần nữa phá vỡ kỷ lục, nhưng dù sao cũng chỉ hơi ngạc nhiên một chút mà thôi, xác xuất thành công luyện ra linh đan cấp một cũng không thể nói trước điều gì.