101 Cung Vô Khuyết bước lên một bước mở miệng: “Nhạc phụ đại nhân. . . ”
Lời còn chưa dút Mã Phi Yến hất tay Mã Tuấn Vĩnh ra ôm lấy Tề thị khóc lóc: “Mẫu thân, phụ thân khi nào có nữ nhân khác, lại còn cùng nữ nhân đó có nhi nữ nữ tế nữa.
102 Mã Phi Yến đối với thượng thư phủ cứ y hệt như là một nơi xa lạ vậy. Nàng đảo mắt nhìn trái nhìn phải, đám hạ nhân trong phủ thấy nàng hành lễ gọi một tiếng ‘Cung phu nhân’ liền bị nàng mắng đến không ngóc nỗi đầu.
103 Vài ngày sau, Bạch Chỉ Ngân Chỉ đưa ra đề nghị bảo Mã Phi Yến đi dạo ở cánh rừng nhỏ ở ngoại thành với lý do phong cảnh tốt, không khí trong lành thuận tiện cho việc phục hồi trí nhớ.
104 Đúng lúc Cung Vô Khuyết cũng bước vào chào hỏi mọi người xong hắn giả vờ hỏi: “Mọi người là đang nói chuyện gì?”
Hắn đến đúng vào lúc câu nói của Mã Viễn Luật bắt đầu nên nghe được một đoạn cũng hiểu.
105 Sau khi Cung Vô Khuyết rời khỏi kinh thành, mỗi ngày Mã Phi Yến vẫn một thân nữ trang thước tha quang minh chính đại bước ra Bách Hoa Mộng làm chủ. Từ khi biết được lão bảo của Bách Hoa Mộng là thừa tướng phu nhân mọi người tranh nhau đến ủng hộ tiện đà làm quen.
106 Hôm nay là ngày thứ mười tám kể từ ngày Cung Vô Khuyết rời đi. Mã Phi Yến vẫn vui vẻ bước đến Bách Hoa Mộng như mọi ngày. Chỉ là hôm nay Đặc Mộc Nhĩ cùng A Trác không đến.
107 Lát sau hoàng thượng cho hoạt động tự do, Mã Phi Yến không muốn ngồi xem cảnh mỹ lệ giả dối kia nữa liền bước ra ngoài hít thở không khí của ngự hoa viên.
108 Lúc này Cung Vô khuyết không ngồi yên được nữa. Hắn bước ra khỏi xe ngựa dùng kinh công nhảy sang xe của Mã Tuấn Vĩnh rồi bước vào trong xe ngựa.
“Nhạc phụ, nhạc mẫu đại nhân.
109 Lát sau Bách Hoa Mộng dần dần đông khách, Mã Phi Yến cũng là bận rộn chạy tới chạy lui. Lúc này Thác Mộc Nhĩ cùng A Trác đến, Mã Phi Yến thấy được định đến hành lễ thì hắn ra hiểu bảo không muốn tiết lộ thân phận.
110 Ngày hôm sau, Mã Phi Yến vẫn là thuận lợi cùng Thác Mộc Nhĩ đi chơi vì Cung Vô khuyết phải lo lắng cho tiểu hài tử sốt cao nên không đến quấy rối được.
111 Tối qua, Chuyết Trữ Viên ngủ trên nôi đặt bên giường của Mã Phi Yến. Cung Vô khuyết đương nhiên không bỏ qua cơ hội tốt này rồi. Hắn viện cớ ở lại trở giúp để nằm bên nàng.
112 Sáu năm sau.
Mã Phi Yến ngồi ở trên nhuyễn tháp của thính tử trong Vọng Nguyệt uyển kể cho đám hài tử nghe chuyện (Luna: Cô bé lọ lem). Sau khi kể xong xong nàng hỏi.