41 Sau nhiều ngày, tuyết liên tục rơi dầy đặc. Ðợt tuyết này vừa ngừng, tuyết trên đường chưa tan hết, trời đã đổ đợt tuyết mới. Bên ngoài trời đông giá rét, Thẩm Trại Hoa mỗi ngày đều vui vẻ làm ổ trong viện nhỏ của Khâu Giản không bước chân ra khỏi nhà, suốt ngày trùm chăn ngắm tuyết.
42 Trong lòng nhớ cuộc hẹn với Bạch Hoa hôm qua, Thẩm Trại Hoa sáng nay dậy rất sớm. Từ trong chăn, ngóc đầu dậy nhìn cửa sổ thì thấy trời còn tối mò, chắc là chưa nhìn rõ đường.
43 Đảo mắt đã đến đêm đưa ông táo về trời. Mấy ngày nữa là giao thừa, mặc kệ bão tuyết cả kinh đô vẫn bắt đầu nhộn nhịp lên.
Nhưng Khâu Giản lại cảm thấy khác thường.
44
45
< id="divcontent">Sau khi phủ tướngquân bị bao vây hai ngày, sáng sớm tiếng trống vẫn cứ vang lên nhưthường, trăm quan vào triều. Đêm qua bên trong phủ Tả tướng đèn sángsuốt đêm, người đến người đi cả đêm không ngớt.
46
< id="divcontent">Bạch Hoa không thể tin chỉ vào cái hang bên chân, hỏi: "Đây chính là đường ngươi nói ?"
Thanh Phong rất nghiêm túc : "Đúng vậy Bạch cô nương.
47
< id="divcontent">Sau ngày, Tiểu Thụ vào cung, nhà nhỏ của Khâu Giản lại có khách không mời mà đến.
Người đến là Cố Bắc Hà, huynh trưởng Cố Nam Châu, Cố Gia gia chủ hiệnnay.
48
< id="divcontent">Ăn hơn nửa bụng bánhngọt nguội lạnh, Cố mẫu lại lặng lẽ lên giường nằm lại. Nhưng lăn qualăn lại, tinh thần phấn chấn lên, một chút buồn ngủ biến mất, trong lòng tính toán ngày mai làm như thế nào trị Thẩm Trại Hoa, để cho nàng sớmbiết khó mà lui, thành toàn Kỳ Lam cùng Cố Nam Châu trai tài gái sắc.