41 Kỳ thật cũng không phải là chuyện gì lớn cả , bất quá là trên một cánh tay của bần đạo đeo thêm mấy cái ma pháp giới chỉ thôi. Cũng không nhiều lắm , do ta còn nhỏ , tay không lớn lắm , nên trên mỗi ngón tay chỉ đeo 3 cái giới chỉ.
42 Trong lúc Thạch Nguyên Nhị Lang đang lừ lừ xông tới, ta dùng mấy cái pháp thuật để thăm dò, ngay cả điện hệ phép thuật “Thiên lôi nộ kích” với tốc độ cực kỳ khủng khiếp cũng không thể đánh trúng hắn, tốc độ của tên khốn này đã nhanh tới mức có thể lưu lại tàn ảnh trên mặt đất.
43 Sau khi Quốc vương tuyên bố người thắng trận, bần đạo cưỡi Cái Thứ từ trên trời phi xuống khán đài. Mẫu thân đi tới hỏi: “Sao con đột nhiên đổi tính thế hả? Ta chưa từng thấy con nhân từ với đối thủ bao giờ mà?”“A… a…! Chẳng có cách nào khác, con đang vội!”“Vội cái gì?” Mẫu thân ngạc nhiên hỏi: “Con kiên trì thêm chút nữa là thắng rồi mà!”“ ‘Phi hành thuật’ sắp hết thời gian tác dụng, sương mù cũng sắp tan hết, con lại không có thêm pháp thuật nào như thế nữa!” Bần đạo cười cười nói.
44 Về đến sân ta chơi đùa với Tiên Nhã một hồi, nha đầu kia cũng đã 8 tuổi, gương mặt khả ái trang điểm lên một chút có thể làm mê người giống như thiên thần, hiện tại ở trong nhà này nàng là người mà mọi người quý nhất, được hoan nghênh còn hơn cả ta! Sau đó ta tu luyện một lúc rồi lăn quay ra ngủ.
45 Chiều hôm sau, vừa tan học thì bần đạo dẫn theo Tiên Nhã và hai hộ vệ đến khu buôn bán trong thành dạo chơi. Đã lâu không ra ngoài nên chúng ta chơi đến xẩm tối mới bắt đầu về nhà, trong tay hai hộ vệ cầm một đống đồ đi theo chúng ta còn ta và Tiên Nhã ngồi trên lưng Cái Thứ vừa ăn vặt vừa đùa giỡn.
46 Bần đạo đối với ‘long linh thảo’ là vì tình thế bắt buộc nên mới hỏi Khắc Lệ Ti Đề Na nhằm hiểu rõ thêm chi tiết, “Thứ này rốt cuộc là từ đâu mà có? Các ngươi đã xem nó là bảo bối thì hẳn là không nhiều lắm nhỉ?”“Đương nhiên không nhiều rồi!” Khắc Lệ Ti Đề Na nói: “ ‘Long linh thảo’ lai lịch rất là bất phàm.
47 Phong cảnh của trang viên vốn thơ mộng như tranh vẽ thì hiện tại đã bị khói lửa chiến tranh bao vây, bên tấn công là đông đảo quân chính quy được huấn luyện kỹ lưỡng, hơn nữa lại là đánh lén, còn bên phòng thủ thì bọn sát thủ mặc dù cũng đều có kinh nghiệm huấn luyện nhưng dù sao cũng không có ưu thế tác chiến tập thể như quân chính quy, hơn nữa là bị đánh lén nên rất nhiều tên chưa có cơ hội ra khỏi doanh trại đã bị cung nỏ bắn trúng tại phòng rồi bị ngọn lửa hừng hực ăn tươi nuốt sống.
48 Tướng phủ Thạch Nguyên gia nằm trên một con đường lớn cách Vương cung không xa lắm, mặt tiền chiếm gần một nửa con đường, tạp dịch bên trong có hơn 800 người.
49 Tâm tình hiện tại của Quốc vương rất là không tốt, vừa mới lột xong y phục của tiểu mỹ nhân, tiểu đệ đệ đang muốn xung phong liều chết thì bị thị vệ báo có chuyện khẩn cấp cần gặp, đụng chuyện như vậy thì có nam nhân nào cao hứng nổi.
50 Đêm khuya, trong Vương cung, Quốc vương đang gặp gỡ Đại ma đạo sư Tạp Lạp vừa đi điều tra chân tướng trở về. “Nói đi, đem tình hình cụ thể kể lại từ đầu đến cuối, phải kể rõ từng chi tiết đó!” Quốc vương uể oải nói.
51 Nói về bần đạo ngồi trên lưng tiểu thư Khắc Lệ Ti Đề Na bay thẳng ra Long đảo, mất đến mấy ngày đường, Khắc Lệ Ti Đề Na mệt mỏi gần xỉu mà còn bị ta thúc giục bay nhanh lên nữa.
52 Hiệu suất của Long tộc đúng là không thể chê được, sáng ngày hôm sau Tiên Nhã đã vui sướng đứng ở trước mặt ta, nàng vừa thấy ta đến liền nhào vào trong lòng ta mà khóc òa, bần đạo dù làm thần tiên mấy trăm năm cũng cực kỳ cảm động.
53 Bởi vì không có đan dược Quang hệ và Ám hệ cho nên đấu giá chỉ vài ngày là kết thúc, nhưng cự long đi tìm di thể của Long Hoàng vẫn còn chưa trở lại, ta nhất thời rảnh rỗi liền dẫn theo Tiên Nhã đi kết giao bằng hữu với các cự long ở xung quanh.
54 Bần đạo về nhà lần này tuy là buổi tối nhưng cực kỳ khí khái, binh lính thủ ở cửa thành cơ hồ đều xuất động toàn bộ, ước chừng vài ngàn người, đều rầm rầm rập rập chạy tới phủ Nguyên soái.
55 Giới thiệu một chút về đại lục: Một quốc gia có từ 50 tỉnh trở lên được gọi là Đế quốc, chủ nhân là Đế vương. Có từ 30 đến 50 tỉnh thì được gọi là Vương quốc, chủ nhân gọi là Quốc vương.
56 Quốc vương bệ hạ đối với mẫu thân rất là kiêng kỵ, sau khi tuyên bố xong liền vội vã cáo biệt, làm cho mẫu thân không kịp tính sổ. Đành phải đem nộ khí chuyển sang người phụ thân: “Chàng thật là vô dụng, cũng không mở lời dùm nhi tử, ngày mai chàng cùng đi với ta tìm hắn, nếu không cho ta một lời giải thích thích hợp, ta không làm cho Vương cung bay mất thì không phải là ta nữa!”“Được rồi, hài tử! Gọi hắn hãy đi đi.
57 Hai ngày sau chiếc đại xa siêu cấp cũng hoàn thành, chiếc đại xa siêu cấp này chỉ có bốn cái bánh xe, vốn nghĩ không cần nhưng mà ai nói nó có thể bay chi, có bánh xe thì khi hạ xuống đất tương đối đẹp mắt, hơn nữa lúc khẩn cấp còn có thể dựa vào bánh xe, vì vậy ta để cho công tượng thêm vào bốn cái bánh xe.
58 Đêm đó, sau khi an bài xong thì bần đạo trải qua một đêm mỹ mãn trên xe, sáng ngày hôm sau lên đường bình thường, lúc hạ trại ăn cơm trưa thì hồi báo mà bần đạo đang chờ quả nhiên đã đến.
59 Sau khi bần đạo tính toán thấy tốt rồi liền ra lệnh cho đại quân tăng tốc. Bất quá cẩn thận vẫn hơn, ta để Lôi Đạt ở trên trời không ngừng trinh sát, phòng ngừa trúng mai phục của đạo tặc.
60 Kỳ thật bần đạo đã sớm có kế hoạch trong đầu từ trước, nhờ vào Lôi Đạt trinh sát, bần đạo đã sớm biết ở không xa phía sau khe núi là căn cứ hậu cần của bọn chúng.