Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trương Tam Phong Dị Giới Du Chương 705 : Sinh Mệnh Thụ Khủng Bố (2).

Chương trước: Chương 705 : Sinh Mệnh Thụ Khủng Bố (1).



Lấy thực lực của chúng ta mà nói, tốc độ phi hành sớm đã là nhanh đến biến thái, chỉ là trong nháy mắt đã bay được vài ngàn dặm, đồng thời chúng ta cũng đã phát hiện cảnh sắc dị thường đồ sộ phía trước.

Đó là một cái hồ vô cùng rộng lớn, chu vi sợ là hơn trăm dặm, trung tâm hồ là một cái tiểu đảo có chu vi vài dặm, trên đảo có một gốc cây đại thụ cao ngút, cũng đã đem cả đảo hoàn toàn chiếm hết. Trọng lượng của gốc sinh mệnh thụ này, rõ ràng so với Phỉ Thúy còn lớn hơn nhiều, nếu nói nó là một người trưởng thành thì Phỉ Thúy kia chính là một đứa trẻ.

Đáng nhắc tới nhất chính là, trên thân cây không ngờ mọc ra khuôn mặt, nhìn thấy chúng ta bay tới, không ngờ cười rộ lên, đồng thời, một thanh âm ở trong lòng chúng ta vang lên, "Chào mừng ngài, Đại Địa mẫu thần tôn kính."

Lại nhìn cây kia, không ngờ còn biết rung động thân thể, hơn nữa, vòng ma lực của bắt đầu xoay tròn nhanh hơn, từng đạo ma lực cường đại, từ người hắn xông tới, nổi lên một trận gió xoáy. Lúc này, bần đạo và Cáp Mặc chấn động, bởi vì chúng ta ngạc nhiên phát giác, thực lực của gốc cây này tựa hồ so với Cáp Mặc thời kỳ toàn thịnh chỉ có mạnh hơn chứ không yếu.

"Ha ha, chào ngươi, Tiểu Lục!" Đại Địa mẫu thần cười chào hỏi.

Nghe được xưng hô của Đại Địa mẫu thần, bần đạo và Cáp Mặc có chút nhịn không được cười ra tiếng, trời ạ, gia hỏa cường hãn như thế, lại bị gọi là Tiểu Lục, rất là khôi hài a!

Bất quá, cái cây kia lại mảy may không thèm để ý, mà là ủy khuất nói :" Mẫu thần đã lâu không có tới gặp Tiểu Lục, nơi này thật nhàm chán quá đi!"

Lúc này, chúng ta cũng đi tới trước mặt của nó, Đại Địa mẫu thần cười giới thiệu với chúng ta :"Đông Lục là gốc sinh mệnh thụ đầu tiên ở nơi này sinh ra ý thức, tuổi của hắn so với Tự Nhiên nữ thần còn lớn hơn, chỉ tiếc thực lực của hắn tuy rằng so với ta cũng không kém, nhưng mà trí tuệ lại thấp một chút, lại đặc biệt thích chơi, luôn luôn không thể tăng lên cảnh giới chân chính thành thân, cho nên chức vị tự nhiên thần mới rơi xuống đầu người khác."

"Bất quá, các ngươi chớ xem thường hắn, thực lực của hắn thật sự khủng bố, bao gồm tinh thần lực cũng như vậy, nếu như luận sức chiến đấu, hắn có được ma lực vô cùng tuyệt đối là phi thường đáng sợ, chỉ sợ ta cũng không phải là đối thủ." Đại Địa mẫu thần cười khổ nói :" Không có biện pháp, ai bảo bản thể của người ta là sinh mệnh thụ thần kỳ nhất trong giới tự nhiên chứ?"

"Nguyên Tố tỷ tỷ, bọn họ là ai thế?" Tiểu Lục hỏi Nguyên Tố nữ thần.

" Hắn là bằng hữu của ta, cái linh hồn mà ta đưa ngươi bảo hộ kia là thê tử của hắn." Nguyên Tố nữ thần chỉ vào ta nói, sau đó chỉ vào Cáp Mặc nói :" Đây là người đến phục sinh lại linh hồn."

" Nguyên lai là phu quân của Vong Ưu muội muội a!" Tiểu Lục rất hữu hảo nói với ta :" Vong Ưu rất nhớ ngươi đó."

" Nàng ở đâu?" Bần đạo vội vàng hỏi.

"Ở trong thân thể của ta!" Tiểu Lục nói.

"Ân?" Bần đạo nghi hoặc nhìn Nguyên Tố nữ thần.

" Bên trong thân thể của hắn có một cái không gian, đặc biệt cất giữ nguyên tố tinh hoa hắn bài tiết ra, đay chính là thứ tốt so với nguyên tố chi thủy mạnh hơn trăm ngàn lần, linh hồn của Vong Ưu ngâm ở bên trong sẽ được bồi bổ tốt nhất." Nguyên Tố nữ thần hâm mộ nói :" Bình thường ta tìm hắn xin, hắn cũng tiếc cho ta. Vốn, ta chỉ muốn cho Vong Ưu ngâm ở hồ nước này, bởi vì có sự tồn tại của Tiểu lục, nồng độ nguyên tố ở nơi này là cao nhất, cao đến trình độ Tinh Linh bình thường cũng chịu không nổi. Nhưng không ngờ Vong Ưu nói mấy câu, liền dụ được Tiểu Lục, trực tiếp vào trong thân thể của Tiểu Lục."

"Ha ha, đa tạ!" Bần đạo nhẹ nhàng thở ra, vội vàng cười cười với Tiểu Lục, nói :"Đại ân của các hạ, suốt đời không quên, nếu có gì sai khiến, ta sẽ cố hết sức."

"Thực sự!" Tiểu Lục lập tức cười nói :" Vong Ưu muội muội nói, ngươi nhất định có biện pháp mang ta rời khỏi nơi này, đến những vị diện khác tùy ý chơi đùa, cho nên ta mới để cho nàng vào ngâm trong nguyên tố tinh hoa. Có phải thật hay không vậy?"

"A?" Bần đạo nhất thời thất thần, thầm nói, ai ya, cây lớn như vậy, như thế nào mang đi ra ngoài tùy ý chơi đùa chứ? Thân của Tiểu Lục to mấy dặm, cao vút xuyên mây, như thế nào mang đi a? Thực lực của hắn nếu biến thái như thế, căn bản không có khả năng bị Tự Nhiên nữ thần biến thành người cây, Vong Ưu đây không phải làm khó ta sao?

" Như thế nào, ngươi không thể?" Tiểu Lục lập tức nhìn ra vẻ khó khăn của ta, lập tức, một khí thế khổng lồ ép tới, ép ta thở không nổi.

"Đông Lục, mau dừng tay!" Đại Địa mẫu thần nhanh chóng khuyên bảo :"Không được hồ đồ, thân hình của ngươi lớn như vậy, ngay cả ta cũng không thể mang theo ngươi đi khắp nơi a? Ngươi đây không phải làm khó người ta sao?"

"Ta không quan tâm, hắn không nên gạt ta. Bảo hắn bồi thường nguyên tố tinh hoa cho ta, đây chính là ta một năm mới sinh ra một giọt, Vong Ưu muội muội một lần đã sử dụng hơn một trăm cân rồi." Tiểu Lục ủy khuất nói, bất quá, hắn vẫn là giảm áp lực xuống.

"Đợi một chút"! Bần đạo nhanh chóng nói :" Ngươi cho thời gian, ta hiện ở trên người có thương tích, phải điều dưỡng, thật sự không thể phân tâm làm chuyện khác. Chỉ cần thương thế hồi phục, cho ta thêm mười năm thời gian, ta nhất định giúp ngươi thực hiện được nguyện vọng này."

"Thật sự?" Tiểu Lục mừng rỡ nói :"Ngươi sẽ không gạt ta chứ?"

" Vong Ưu cho dù muốn sống lại cũng phải ở nơi này của ngươi không ít thời gian đúng không?" Bần đạo cười khổ nói :"Có phu nhân ta ở đây, ngươi còn sợ ta chạy sao? "

"Thật sao?" Tiểu Lục hỏi Đại Địa mẫu thần.

"Tất nhiên, thiên sứ chuyển sinh thuật của Cáp Mặc vẻn vẹn có thể làm cho Vong Ưu tạm thời có được thân thể, nhưng mà cần phải ngâm trong chất lỏng có năng lượng nồng đậm, mới có thể chậm rãi lớn dần lên, nếu ngâm trong nguyên tố chi thủy, ước chừng phải mất ngàn năm, nhưng mà ngâm trong nguyên tố tinh hoa của ngươi, mười năm là đủ rồi." Đại Địa mẫu thần giải thích nói.

" Ha, vậy ngươi trong mười năm, có thể dưỡng thương, cũng sẽ nghĩ ra biện pháp sao?" Tiểu Lục vội vàng hỏi ta.

"Chuyện này!" Bần đạo khó xử nói.

"Nếu không được, vậy cũng phải kêu Vong Ưu muội muội ngâm trong nguyên tố chi thủy thôi." Tiểu Lục lập tức nói.

"Được rồi!" Bần đạo cười khổ nói :" Mười năm thì mười năm, chúng ta một lời đã định."

"Ha ha, rất tốt, ta rốt cục có thể đi ra ngoài chơi rồi." Tiểu Lục hưng phấn nói.

"Được rồi, ta còn bận rất nhiều việc, có thể bắt đầu nhanh lên được không?" Cáp Mặc mất kiên nhẫn nói.

" Muốn làm như thế nào?" Tiểu Lục liền vội vàng hỏi.

" Đem linh hồn của nàng lấy ra, sau khi ta thi triển pháp thuật, nàng sẽ biến thành một quả trứng, ngươi ngâm thế nào cũng được, không liên quan đến ta." Cáp Mặc lạnh lùng nói.

"Ngao!" Tiểu Lục sau khi đáp ứng một tiếng, miệng hắn liền mở rộng ra, một quang điểm chậm rãi từ bên trong bay ra.

Ngất, Vong Ưu không ngờ là ra vào như vậy, gia hỏa này cũng đừng có ý nghĩ nông nỗi nhai hai phát. Bần đạo lo lắng thầm nghĩ.

Cáp Mặc cũng rất rõ ràng, sau khi nhìn thấy linh hồn của Vong Ưu đi ra, lập tức bắt đầu thi triển pháp thuật, có Đại Địa mẫu thần ở một bên giám thị, hắn cũng không dám có chút qua loa, thành thành thật thật ở một bên niệm chú, hiển nhiên, thiên sứ phục hoạt thuật này, tuyệt đối là rất hao phí ma lực của hắn.

Thừa cơ hội này, Đại Địa mẫu thần lặng lẽ nói với ta :" Ngươi rốt cuộc có biện pháp nào không a? Ngàn vạn lần đừng lừa gạt Tiểu Lục, tâm trí của hắn vẫn giống như tiểu hài tử, một khi biết ngươi lừa hắn, nhất định sẽ giận dữ, ta cũng không biết đến lúc đó hắn sẽ làm ra cái gì, tóm lại rất đáng sợ. Ngươi cho dù là chạy ra khỏi nguyên tố giới cũng sẽ xủi xẻo như vậy."

"Nga, hắn sẽ vị diện truyền tống?" Bần đạo thật cẩn thận hỏi, trên thực ta quả thật có tính toán quịt nợ.

" Thân thể hắn đương nhiên là truyền tống không được, thứ nhất là lớn quá, thứ hai và cũng là mấy chốt, hắn không có đất dưới chân tẩm bổ sẽ rất khó chịu." Đại Địa mẫu thần nói.

"Vậy không phải xong sao?" Bần đạo nhún nhún vai, vẻ mặt thoải mái nói.

"Xong cái gì mà xong?" Đại Địa mẫu thần cười khổ nói :"Hắn không thể di động, nhưng mà pháp thuật lại không bị hạn chế, trên người Vong Ưu đã lây dính khí tức của hắn, các ngươi cho dù là trốn trong địa ngục, cũng như thường không chạy khỏi sự đuổi giết của pháp thuật Tiểu Lục, nói cho ngươi biết, pháp thuật của hắn có thể dễ dàng phá hủy đại lục có chu vi vài ngàn dặm, hơn nữa hắn cũng tinh thông pháp thuật các hệ, thêm vào ma lực vô hạn, giết không chết được ngươi vĩnh viễn không ngừng, đến lúc đó ta cũng vô pháp giúp đỡ ngươi."

"Trời ạ, không phải chứ!" Bần đạo tuyệt vọng nói :"Đó không phải chẳng khác nào treo trên đầu ta có một cái thiên kiếp sao?" Ngẫm lại ngày tháng sau này chẳng khác nào ngày độ thiên kiếp, ta quả thật có lòng muốn tự sát.

Loading...

Xem tiếp: Chương 706 : Thiên Kiếp Điều Khiển Từ Xa (1).

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?




Giết Người App

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12