Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trương Tam Phong Dị Giới Du Chương 536: Nộ Chi Điển Chương (1)

Chương trước: Chương 535: Cảnh Tượng Bên Trong Thành (2)



Chúng ta tại bên trong đại diện này tìm tòi một hồi, ngoại trừ một vài dụng cụ hiến tế tinh mỹ ra lại không hề thu hoạch được gì. Mà dụng cụ này mặc dù tinh mỹ, nhưng cũng đều là hiến tế chuyên dụng, ta cầm một vật đi ra ngoài bán ra cũng có thể tương đương với một tác phẩm nghệ thuật, thì không có giá trị thực dụng nào nữa cả.

Những da thú này dùng để làm bản ghi chép nhưng thật ra đối với bần đạo rất hữu dụng, đáng tiếc sớm bị phong hóa sạch sẽ rồi, chúng ta vẻn vẹn chỉ nhìn thấy một đống tro tàn mà thôi. Chỉ có bức tượng Phong Thần kia coi như là mặt hàng đáng giá thôi, mà cũng đáng tiếc là nó trực tiếp khảm vào trên vách tường, ta cuối cùng cũng ngượng ngùng nếu phá nó đi, kia chẳng phải là phá hủy nguyên trạng ở nơi này sao, cho nên đành phải tức giận mà thu tay lại.

Về phần bích họa trên vách tường, tuy rằng tinh mỹ tuyệt luân, đáng tiếc nội dung trên đó cũng là ở thời điểm Dực Nhân long trọng tổ chức hiến tế mà thôi, với chúng ta mà nói không có một chút trợ giúp nào. Chúng ta sau một hồi tìm tòi cũng không khỏi nhìn nhau cười khổ, lập tức, bần đạo đành phải nói: “Ài, tiếp theo phải đi thôi, nơi này tương đối gần với trung tâm, ít nhất thuyết minh rằng chúng ta không có đi sai phương hướng” Nói xong, ta liền dẫn dầu hướng cánh cửa bên hông đại điện đi đến.

Phía sau cánh cửa này cũng là một cái thông đạo, sau mấy chục thước là một gian phòng, nhưng gian phòng này lại không giống như ở bên ngoài, không chỉ có trang trí xa hoa, diện tích cũng lớn, còn thuộc loại bổn sự, vừa thấy cũng biết đây là nơi mà không thuộc phàm nhân dừng chân. Bần đạo cẩn thận dụng thần thức tìm tòi một lát, không ngờ hảo hảo phát hiện vài món trang sức gì gì đó phát ra ma pháp dao động.

Bởi vì vật ở trong phòng phần lớn đều đã bị phong hóa nghiêm trọng, tùy tiện đi vào là muốn ăn bụi bặm, cho nên bần đạo lập tức duỗi tay ra, dụng đạo pháp cách không thủ vật, đưa vài món nho nhỏ đó đem ra ngoài, phiêu phù ở trên bàn tay của ta, sau đó xoay người đối với các nàng nói: “Nhìn xem ta đã tìm được vật gì rồi nào?”

“A…! Ta nhìn xem một chút” Theo một tiếng kinh hô vang lên, mấy tiểu cô nương xúm lại đi tới, thậm chí Hắc Long cùng Lệ Nhược Nhã cũng không ngoại lệ, các nàng cùng nhau cẩn thận đánh giá vài món đồ vật kia.

Tại trên tay ta lúc này đang trôi nổi một đôi vòng tai gì đó, ba cái nhẫn, hai cái vòng cổ cùng một khối bảo thạch. Vài món ma pháp trang sức này ở góc độ nào đó cũng có thực dụng, cũng không phải cái gì rất rất khá, niêm phong cất vào kho bất quá chỉ là pháp thuật cấp ba cấp năm thôi, tăng bức ma lực cũng rất có hạn.

Nhưng vấn đề là chúng nó được chế tác ra cực kỳ tinh mỹ, hơn nữa đặc biệt đều là kiểu dáng Dực Nhân tộc, cùng với kiểu dáng nhân loại tuyệt đối không giống a. Điều này làm cho nhân loại mấy tiểu cô nương này đặc biệt cảm thấy rất tân kỳ, ánh mắt cả đám đều nhìn chằm chằm.

Thậm chí ngay cả khối bảo thạch kia qua hình thức gia công cũng không giống như với nhân loại, góc cạnh rõ ràng, tràn ngập cá tính, biểu đạt đầy đủ tính cách tự do phóng khoáng, thật không hỗ là đồ thờ phụng Phong Thần, ham tự do dân tộc. Bảo thạch này nên được vào trên ma trượng, bằng không sẽ không sài phí như vậy, đáng tiếc thân trượng được làm bằng vật liệu gỗ bị phong hóa rơi rụng cũng chỉ còn lại khối bảo thạch xanh nhạt Phong hệ này còn tồn tại.

Từ trong phòng tìm được ma pháp trang sức cùng với bảo thạch ở trên ma trượng mà phân tích, người sống ở trong phòng này chính là nữ pháp sư Dực Nhân. Mà từ phẩm chất của mấy thứ này nhìn lên, thực lực của nàng cũng chỉ là trung cấp hoặc cao cấp pháp sư thôi. Tuy rằng ta không rõ ràng lắm tình hình của Dực Nhân, nên không thể nào tìm được cái kết luận, nhưng từ trên thân thể to lớn mà phân tích, tuyệt đối sẽ không sai.

Mấy vị nữ hài tử này ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm một hồi, sau đó lập tức ríu ra ríu rít bắt đầu đánh giá, hoàn hảo a. Nhưng thật ra cũng không ai duỗi tay chém giết. Bần đạo bị các nàng làm cho đầu óc cũng hôn mê theo, tùy tay ném mấy thứ đó cho Vong Ưu, nói: “Các ngươi chia phần đi, khẳng định phía sau còn có nhiều hơn nữa, không cần sốt ruột a”

Nói xong, bần đạo nhanh chân chạy ra khỏi nơi thị phi này, mồ hôi đầm đìa a, mọi người đều nói hai nữ nhân chẳng khác nào một ngàn con vịt, hôm nay mới xem như lĩnh giáo a, như vậy một đám nữ nhân, lại nói như thế nào đây…, mà ngay cả Vong Ưu cũng không ngoại lệ, thậm chí là Lệ Nhược Nhã cùng Hắc Long Mỹ Địch Á cũng giống nhau. Trời ạ, nếu thật sự đi vào, ta ngay lập tức đeo bao nhiêu con vịt a?

Vì thế bần đạo bước hai bước ba đi khoảng mấy chục thước tới bên ngoài một cái phòng, nơi này so với phòng vừa rồi còn lớn hơn, còn xa hoa hơn, trang trí bảo thạch cũng không thiếu, thậm chí còn có cả ma pháp cung cũng không tệ. Không có nói, chỉ một mực thu hồi, sau đưa về, nhất thời lại kích khởi tiếng “Áp” một mảnh.

Phòng kế tiếp giống như phòng thứ nhất, chẳng qua thu hoạch so với phòng thứ nhất còn ít một chút. Lại đi về phía trước cũng đi vào một cái đại điện dùng để hiến tế, hình thức lớn nhỏ so với cái thứ nhất cũng giống nhau, bất quá không ngờ trong này bắt đầu xuất hiện thi thể, chẳng qua chỉ có mấy cổ mà thôi, hiển nhiên chiến đấu ngã xuống không phải kịch liệt lắm.

Bởi vậy, bần đạo cũng xem như thân thể to lớn kia để nghiền ngẫm ra phong cách kiến trúc ở nơi này, trong mỗi hai cái đại điện hoặc là đại sảnh ở nơi này đều có thông đến ba cái phòng, càng đến gần trung tâm, thân phận của chủ nhân phòng càng thêm tôn quý. Hiện tại chúng ta đang ở chỗ này, dường như là khu hiến tế, cũng là nơi sống của hiến tế hoặc là pháp sư trung cấp – cao cấp gì đó.

Bần đạo phỏng chừng, chỉ cần theo cửa hông đi thẳng đi xuống, khẳng định trở về sẽ đụng phải địa phương không đồng dạng như vậy. Nói cách khác, mấy cái thông đạo này chẳng khác là một mê cung trong tòa thành, không có ý nghĩa gì. Cho nên ta cảm giác ở trung tâm khẳng định có một địa phương đặc biệt khác, có thể thông với tối trung tâm của tòa thành này.

Vì thế bần đạo đẩy tốc độ nhanh hơn, một lòng một dạ dọc theo cửa hông mà đi, đi qua địa phương nào cũng đều lưu lại ký hiệu, như vậy, vạn nhất chúng ta đi một vòng quanh trở lại trong lòng thầm nói, ta cũng có cái để phát giác, không đến mức đi vòng tròn mà không biết. Đương nhiên, trên đường đi phải đi qua những phòng xa hoa đều bị ta cướp sạch hết thảy, thu hoạch trang sức khoảng vài trăm.

Phía sau, mỗi một nữ hài tử đều đeo thiệt là nhiều thứ a, ngay cả Lệ Nhược Nhã cùng Hắc Long Mỹ Địch Á cũng được chia cho một phần. Vong Ưu phân phối chiến lợi phẩm một cách công bằng, với trí tuệ của nàng đương nhiên hiểu được phân phối chiến lợi phẩm không công bằng sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.

Cũng không nhớ rõ đã xuyên qua bao nhiêu đại điện cùng thông đạo, tại thời điểm bần đạo cơ hồ hoài nghi phán đoán chính mình, chúng ta đã đi tới địa phương muốn tìm, tại một vị trí xem như rất bình thường, đã xuất hiện một tòa đại điện to lớn vô cùng, hiện ra đột ngột tại trước mắt chúng ta.

Tòa đại điện này vẫn là hình tròn, nhưng đường kính không ngờ đạt tới con số khủng bố - ba trăm thước, quả thực quá rộng làm cho kẻ khác khó có thể tin được. Chiều cao đại diện cũng đạt bốn năm mươi thước, trên vách tường có từng dãy cửa ra vào, mấy cửa ra vào này được sắp đặt một cách chỉnh tề và chia ra chín tầng thành hình bán nguyệt, chỗ mà chúng ta đang đứng là ở tầng thứ ba, tương đối gần sát với vị trí trung tâm.

Đối diện với mấy cửa ra vào tạo thành hình bán nguyệt kia là một bức tượng điêu khắc cự đại cao khoảng hai ba mươi thước, đứng vững tại trên vách tường, từ trên xuống dưới, mắt nhìn xuống toàn cả đại điện. Đây là bức tượng Phong Thần, trên mặt hắn nở nụ cười vô cùng hòa nhã, một tay nắm cung, còn tay kia nắm mâu, nhìn tổng thể trên làm cho người ta có cảm giác tự do không gì cản trở nổi.

Chẳng qua, hấp dẫn chúng ta nhất không phải là hắn, mà là những bạch cốt ở dưới chân hắn. Quả nhiên là một tầng đè nặng lên một tầng, chồng chất lên nhau ước chừng dày hơn một thước, cơ hồ toàn bộ đại điện cũng đều bị lấp đầy. Ở trên bề mặt đại điện dùng để hiến tế, chính giữa không có thông đạo cao thấp. Thi thể chồng chất như thế, sợ không có ngàn vạn chết đi không ai tin?

Chúng ta mặc dù thường ngày đã nhìn thương vong quen rồi, mà lúc này cũng không khỏi hít xuống một ngụm lãnh khí. Một địa phương có diện tích khoảng hơn ba trăm thước, không ngờ có trên vạn thi thể chồng chất lên nhau, tình cảnh kia thực sự rất rung động a! Thi cốt thực nhiều lắm, thế cho nên chúng ta muốn phân chia mà đứng cũng rất cố hết sức, bất quá chúng ta trải qua cẩn thận tìm kiếm, vẫn như cũ có điều phát hiện.

Thi thể ở trong này tuyệt đại đa số đều là Dực Nhân, Ải Nhân Cuồng bạo cũng có vài trăm, chiến đấu tập trung ở các góc ngách của đại điện, có rất nhiều cửa ra vào chính là tiêu điểm nơi song phương tranh đoạt, tử thương lang tịch, thi thể chồng chất như núi, thậm chí có những nơi như lối ra vào đều bị lấp kín hoàn toàn.

Trên vách tường đại điện cũng đều là vết thương chồng lên nhau, dấu vết có rất nhiều chỗ, mặc dù là bần đạo cũng không khỏi cứng lưỡi không thôi, âm thầm giật mình. Tỷ như một chỗ cách ta một đoạn không xa, có một hố lõm xuống sâu khoảng một thước, hiển nhiên là bị đấu khí đánh mà thành, phải biết rằng, độ cứng của vật liệu dùng để kiến tạo so với sắt thép cao hơn vài lần, mà hiện tại bị một kích đánh thành như vậy, có thể thấy được người thi triển ra đấu khí có bao nhiêu khủng bố.

May mắn là vật liệu kiến trúc nơi này thật sự bất phàm, độ cứng cao, nhưng còn có thể mang theo tính tương đối dai, cho nên lần đánh tạo ra dấu vết lõm xuống như thế này. Tựa như một quyền đánh vào đống bột mì, cho nên cũng không có đối với kết cấu chỉnh thể đại điện tạo thành tổn thương quá lớn. Nếu vật liệu ở trong này giống như đá tảng trong lời nói, nói vậy tòa đại điện dám chắc rằng sẽ bị chiến đấu kịch liệt như thế phá hủy hoàn toàn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 536: Nộ Chi Điển Chương (2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Một Đời Một Kiếp

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 41


Kế Hoạch Phá Hoại

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26


Hạ mạch 86 độ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 34


Cô Gái Trên Cây Sa Kê

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22


Lệ Ngọc

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 16