21 Bỗng “soạt” một tiếng, trước mắt chợt ảm đạm, chất dịch nóng phun trên mặt, theo gương mặt chảy xuống, thân rắn đang quấn quanh mình buông ra, Sở Mộ Nhiễm không chút sức lực ngã trên mặt đất.
22
Trở lại lần nữa, Sở Mộ Nhiễm đã biết trước kết quả của Tiên Linh Đại Hội, duy nhất bất đồng chính là con số trên ngọc bài đại biểu cho Minh Trạm từ “Một trăm hai mươi bốn” biến thành “Một trăm hai mươi lăm” ——
“Sở sư huynh thế mà săn được một trăm hai mươi mốt con!”
“Hổ thẹn hổ thẹn, ta chỉ đủ số lẻ của Sở sư huynh.
23 Chất độc của chuột bay thấm vào miệng vết thương kịp thời được Minh Trạm hút ra, không có thấm qua da, hơn nữa cũng kịp thời thoa thuốc, không qua mấy ngày mặt ngoài miệng vết thương đã kết vảy, không giống như đời trước tổn thương tới thân thể hắn.
24 Chuông lớn rốt cuộc vang lên tám lần, khóa buổi sáng kết thúc, đệ tử Thiên Môn Sơn sôi nổi đứng dậy từ sân bãi có mặt hình bát phương của Luận Đạo Đài, ngự kiếm bay về nơi tu hành.
25 Xuống núi rèn luyện cùng với Sở sư huynh, thỉnh tiên thiếp mới dán ở Đăng Tiêu Phong có mấy ngày, đã có mấy chục người nóng lòng muốn thử, Sở Mộ Nhiễm từ trong đó lựa chọn không tới mười người, chuẩn bị kỹ càng đan dược phù triện, đi xuống núi.
26 Sở Mộ Nhiễm lập tức tung bội kiếm ngăn cản kết giới thành hình, nhưng đã quá muộn, “leng keng” một tiếng, mũi kiếm đánh vào kết giới kiên cố, rơi xuống dưới.
27 Minh Trạm tức khắc không để ý tới thân ảnh trốn chạy của tà tu kia mà dừng lại, trở về bên người Sở Mộ Nhiễm, mím môi đến trắng bệch, vén lọn tóc che trước mắt hắn.
28
Lúc Sở Mộ Nhiễm tỉnh lại, vết thương trên người chỉ còn dấu vết nhàn nhạt.
Đời này cùng đời trước khác nhau, lần này hắn chỉ bị thương ngoài da, gân mạch Kim Đan hoàn hảo không tổn hại gì, đây chỉ vì kinh hãi quá độ, tự mình đem chính mình kéo vào tâm ma ảo cảnh, hao hết linh khí —— đơn giản mà nói,chính là hắn dùng linh khí của mình làm mình bị thương.
29 Sở Mộ Nhiễm thức tỉnh cùng ngày liền muốn đến ngay động phủ của tà tu, nhưng vì Minh Trạm quá kiên trì, phải nghỉ ngơi chỉnh đốn một ngày, ngày hôm sau mới cùng Minh Trạm rời khỏi thành trấn.
30 Nhìn từ xa động phủ của tà tu như ở trước mắt, tới khi đi về phía trước một hồi lâu, giống như cả ngọn núi không ngừng lùi về sau, khó có thể tới gần.
31
Trống tim Sở Mộ Nhiễm đập liên hồi, bỗng dưng cảm thấy khẩn trương mà dẫm lên từng nhánh cây, viên đá hư ảo, vòng qua bàn đá, thấy được một gương mặt góc cạnh rõ ràng, vô cùng quen thuộc!
Sở Mộ Nhiễm không khỏi khiếp sợ: “Minh Trạm?”
Là Minh Trạm sao?
Trong mắt người này đều là hững hờ, một thân áo đen sắp cùng đêm tối hòa thành một thể, thanh lãnh cô hàn, khuôn mặt, cổ và đầu ngón tay ở dưới ánh trăng nhiễm sắc bạc lạnh lẽo, như là…… một pho tượng băng.
32
Linh khí kéo dài từ những chỗ lưỡi kiếm va chạm nhau nổ tung, chấn động đến cát đá tung bay, cây cối ngã nghiêng.
Tà tu tất nhiên là đem linh lực của tất cả “vật chứa” có trong động phủ rút ra sạch sẽ, mới có thể có sức mạnh cường hãn như vậy, chỉ là Sở Mộ Nhiễm không nghĩ tới, tu vi của Minh Trạm vậy mà đạt tới trình độ này, hoàn toàn không rơi xuống hạ phong.
33 Mấy ngày gần đây, Tu Chân Giới xảy ra một chuyện lớn —— hai vị Kim Đan tu sĩ của Thiên Môn Sơn tiêu diệt một tên tà tu, Thiên Môn Sơn gửi thư cho các đại tông môn, các tông các phái từ trong động phủ của tà tu tìm về được hơn trăm người mất tích gồm cả đệ tử lẫn tán tu.
34
Tu Chân Giới vây quét tà ma tu sĩ kết thúc, đệ tử các đại tông môn tới Thiên Môn Sơn đưa quà tạ lễ nối liền không dứt, hơn một tháng mới ngừng.
Thải Vân sư tỷ dẫn dắt chúng sư tỷ sư muội ở Trú Hạc Phong hành lễ cảm tạ, rốt cuộc rãnh rỗi, tự mình đi Thao Thiết Sơn mời linh trù tới, tổ chức Sơn Yến ở Khâu Loan Phong.
35
Nụ hôn Minh Trạm của hoàn toàn hàm chứa dục vọng độc chiếm, nóng rực lại kịch liệt, cho đến khi Sở Mộ Nhiễm hô hấp không thông mới buông ra.
Minh Trạm hơi hơi cúi đầu, ở trên trán hắn khẽ hôn một cái, khắc chế nói: “Sư huynh……”
“Trốn đi!” Sở Mộ Nhiễm còn chưa hít thở thông nhuận, đấm một quyền vào bả vai Minh Trạm, trừng mắt hắn: “Ngươi sao không tiếp tục trốn đi? Ngươi không phải trốn rất giỏi sao?”
Minh Trạm nghe vậy liền lui một bước nhỏ về phía sau, hắn sợ Minh Trạm lại rời khỏi, lập tức dùng sức nắm lấy vạt áo Minh Trạm, vội la lên: “Ngươi dám đi!”
“…… Sư huynh say.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không, Trọng Sinh
Số chương: 112