21 Lúc này, phàm là những người có mặt ở đây đều có thể nhìn ra được một điều, đó là người nhà này bằng mặt mà không bằng lòng. Một số người đầu tiên vốn nghĩ muốn tiến lên khuyên một hai câu, bây giờ đều không hề lên tiếng, đứng ở một bên làm bộ như đang cùng nhau nói chuyện phiếm vậy, nhưng trên thực tế, họ chính là đứng nhìn xem, cùng nhau tham gia náo nhiệt.
22 Trong giờ giờ khắc này, mọi người trong nháy mắt mới kịp phản ứng. Hóa ra Khương Sam mới là chủ nhân chân chính của ngôi nhà này a, cái gì mà sa đọa, cái gì mà đau khổ không chịu nổi chứ, đều là lời nói suông a.
23 "Đây là nhà tôi, tôi vì cái gì không thể đến?" Khương Sam vẫn không dừng động tác trong tay, vẫn lấy thêm mấy bộ quần áo. Mấy bộ đó đều là những bộ mà Khương Vi thích nhất.
24 "Thần. . . . thần. . . bệnh thần kinh!" Khương Vi lắp bắp chửi nhỏ, Khương Sam trực tiếp cầm con dao đi tới chỗ của cô ta!Đối diện với ánh mắt hồng đến dọa người của Khương Sam, Khương Vi sợ tới mức hét lên một tiếng, chạy như bay phóng ra ngoài, khi đi, cô ta còn không quên ôm lấy mấy bộ quần áo đã được xếp gọn gàng ở trên giường mang đi.
25 Mọi người lại nghĩ đến lúc trước, Khương Sam vừa khóc vừa chạy đi, lời nói của cô trước khi đi lại không có rõ ràng. Đến lúc Khương Vi xuất hiện, cô ta lại lộ ra trăm chỗ sơ hở.
26 Lúc ấy, Khương Sam cuối cùng cũng đồng ý đi đến trường, trừ bỏ bọn họ dùng cường lực áp chế, một phần chính là dụ dỗ cô, nói trắng ra là bọn họ nói cho cô biết, Bạch Kỳ cũng ở trong trường học kia, cô đến đó có thể thường xuyên kề cận với hắn a, cũng không thể là.
27 "Chiếc váy này đẹp quá, ba ta con yêu ba ba chết mất!"Khương Lạc Sinh sang sảng nở nụ cười: "Đây là bộ váy đặc biệt được chuẩn bị cho con nhân ngày sinh nhật con tròn 18 tuổi nha, sang năm, Sam Sam ngoan nhà ta trưởng thành rồi, ba ba nhất định phải cho Sam Sam nhà chúng ta làm một cô bé hạnh phúc nhất thế giới nha, con biết không, con vĩnh viễn là cô bé đáng được hưởng những điều tốt đẹp nhất trên thế giới này a.
28 Triệu Thanh Thanh vừa nhìn thấy trong phòng thế nhưng có những hai người, cũng là sững sờ, sau đó biểu tình liền có chút xấu hổ: "A, anh có khách a, xin lỗi, em không biết.
29 Thời điểm mặt của Khương Mật tràn đầy hoa đào, từ Lưu gia đi về nhà, lúc ấy đã hơn mười giờ sáng. Năm nay, Lưu Thiên Trạch mới năm mươi tuổi nhưng thân mình của ông ta vẫn rất cường tráng, xương cốt vẫn còn rất chắc khỏe.
30 "Có phải là ông đã giở trò quỷ đúng hay không!"Khương Mật mạnh mẽ đứng phắt dậy, hai mắt nổi giận đùng đùng trừng Trần Như Phong. Chuyện trước cùng chuyện sau bất đồng đã chọc tức bà ta không nhẹ.
31 Mà khương Sam sớm đoán được, sau cái biến cố này, Khương Mật nhất định sẽ đi tìm cô tính sổ đầu tiên. Vì thế, lúc này khương Sam đang ngồi yên vị ở ghế lô trong một quán trà, Lý Bắc Phương thì ngồi đối diện với cô, ánh mắt lo lắng nhìn nhìn cô.
32 Bà Chu khoát khoát tay: "Không được, ngươi ăn một mình đi, ta còn muốn trở về nấu cơm cho Vi Vi đâu, hôm nay Khương Mật có việc, Vi Vi không biết làm cơm, nó luyện vũ rất cực khổ, ta phải vội trở về.
33 Khương Vi đỏ mắt: "Vậy biệt thự kia tính sao? Phòng ở có hay không lấy được về?"Nghe thấy vậy, sắc mặt của Khương Mật liền trở nên khó coi: "Trước đừng nghĩ chuyện phòng ốc, nếu phòng ở thật sự phán cho nó, mặc kệ nó làm như thế nào lấy đi, ta sẽ có biện pháp làm cho nó trả lại hết cho chúng ta! Ngày trưởng đâu, nó chỉ là cái tiểu nha đầu mới bước vào đại học, nó làm sao có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu? Chê cười!"Khương Vi rốt cuộc nín khóc, mỉm cười: "Vậy là được, mẹ, người đã nói, chú lưu lại gì gì đó tất cả đều là của con.
34 "Ba ba tôi qua đời, người là cô cô duy nhất của tôi, cùng với mấy người các ngươi, đều là thân nhân duy nhất của tôi còn sót lại trên thế giới này. Các người cướp đi di sản của ba ba, không cho tôi một cuộc sống tốt, còn cắt đi phí sinh hoạt của tôi, dù mấy người làm như thế là không hợp lí, tôi cũng liền nhịn đi, nhưng vì cái gì mà mấy người lại muốn bán đi tâm huyết cả đời của ba ba tôi? Lúc ba ba tôi còn tại thế, cô cô ở nhờ trong nhà chúng tôi lâu dài, cô luôn đối đãi với tôi cũng rất thương yêu, vì cái gì khi ba ba tôi vừa đi, cô lại đột nhiên liền biến thành cái dạng này a, chẳng lẽ những sủng ái của cô trước đây đều là do tôi nằm mơ sao? Người cưỡng chế sửa lại ý nguyện của tôi, đem tôi ném tới một trường đại học nhị đẳng, hành động của người đây là phạm pháp a, dù là thân nhân cũng phải cố kỵ, tôi đã không tố cáo người, nhưng tâm huyết của ba ba, tôi thề sống chết đều sẽ không buông tha!"Nói đến phần sau, Khương Sam đã nghẹn ngào khóc không thành tiếng, thân mình khẽ run run, nhìn qua hết sức đáng thương, còn nhóm người Khương Mật thì đã sớm trợn mắt, há hốc mồm.
35 Bà Chu vặn sức lực đi lên, ai cũng khuyên không được, Khương Mật cùng Khương Vi thay nhau ra trận, vẫn như cũ, cả hai đều không ngăn không được bà Chu tức giận muốn giơ chân đạp người.
36 Biểu tình ở trên mặt của Khương Sam rất chi là kỳ quái, cô chậm rãi liếc mắt nhìn từng người, từng người trong đám người Khương Mật, con ngươi đen láy như là muốn đem tất cả khuôn mặt của từng người khắc sâu vào trong tâm, cô nhìn thật cẩn thận.
37 "Bà ấy là mẹ của tôi, tôi giúp bà ký tự nhiên là có thể, cô là một tiểu bối thì hiểu chuyện gì? Khương Sam, cô nên nhớ, mấy thứ này đều không có quan hệ với cô, cô nghĩ cách gì lấy đi đều vô dụng!""Ai hiện tại nghĩ cách, trong lòng mình tự rõ ràng.
38 Một khúc hoàn tất, trên mặt cùng cơ thể của Khương Sam đã ướt đẫm mồ hôi, âm nhạc vẫn còn đang tiếp tục du dương, nhưng hiện tại không phải là thời điểm trầm luân, ổn định lại vững vàng hô hấp, Khương Sam lấy di động ra bấm một số.
39 Bà Chu vẫn ngồi ngốc tại chỗ, lần này bà ta chịu đả kích quá lớn. Nguyên bản, bà vẫn chờ Khương Sam đến cầu bà cho cô về nhà đâu, chợt biết được tin dữ như vậy, chính là bà Chu tự nhận bản thân, luôn suy nghĩ theo chiều hướng tốt đẹp, cũng có thể từ bên trong ngộ ra được, chính là Khương Sam máu lạnh cùng cay nghiệt đến thế nào.
40 "Phanh!" Một tiếng vang thật lớn, cửa phòng hiệu trưởng đang khép hờ bị người từ bên ngoài dùng một lực mạnh mẽ đá văng ra. Tiếp đó, là một thanh âm lạnh lẽo đến cực điểm, vang lên: "Chậm đã!"Tất cả mọi người trong phòng đều kinh ngạc nhìn lại, ngay lập tức liền nhìn thấy Khương Sam.