41 "Tôi còn phải huấn luyện, tôi sẽ tìm thời gian trở về. Nếu tôi nhớ không nhầm thì ngày hôm qua, bà nội còn ở trên toà án mười phần trung khí đối với tôi chửi ầm lên đâu, nói đời này không muốn nhìn thấy tôi, cho nên tôi là sợ nếu đi về, lão nhân gia nhìn thấy tôi sẽ càng thêm tức giận a.
42 Sau khi mọi người đi về hết, hiệu trưởng đối mặt với trò khôi hài vừa rồi, hiển nhiên là có chút xấu hổ. Ông ta sờ sờ mũi, nhìn nhìn Tần chính ủy vẫn đang ngồi ở một nơi xa một cái: "Chính ủy, ngài xem.
43 Tầm mắt của Bạch Kỳ từng chút một thu hồi lại, thần sắc khó phân biệt, hai con ngươi dừng lại ở trên mặt của Trương Phức Uất: "Cô nói là bọn họ như vậy đã rất lâu rồi?"Đây là lần đầu tiên Bạch Kỳ nói chuyện với cô ta, tâm tình Trương Phức Uất cực kỳ kích động, tim cô ta đập loạn bùm bùm, vội vàng gật đầu nói: "Ân! Đã có một đoạn thời gian, Trương huấn luyện viên phụ trách, buổi tối hai người sẽ huấn luyện chung đến rất muộn, kỳ thật tôi đối với huấn luyện gì đó có chút không hiểu, chỉ là Trương huấn luyện viên luôn vội, cho nên vẫn không có thời gian thỉnh giáo, không biết Bạch huấn luyện viên, anh có thể hay không.
44 Kết quả vừa Khương Sam vừa mới ra khỏi sân thể dục, cô liền bị một bóng dáng cao to ngăn cản. Bạch Kỳ đè nén tầm mắt không từ trên mặt của cô di chuyển nhìn xuống trên mu bàn tay, thanh âm hơi khàn: "Vì cái gì không chịu nghe lời.
45 Khương Sam đối với Khâu Bảo nhỏ giọng nói: "Tớ còn có việc phải đi trước, hôm nay không thể bồi cậu ăn cơm. "Tầm mắt của Bạch Kỳ ở trong đám người tìm tìm, rất nhanh liền nhìn thấy Khương Sam đang chuẩn bị rời đi, nhịp bước của hắn không tự giác nhanh hơn một chút, Khâu Bảo ngốc nghếch vẫn giữ chặt Khương Sam, cười hì hì: "Di? Chuyện gì a, hôm nay cậu không huấn luyện sao?"Khương Sam bị Khâu Bảo kéo lấy, vừa vặn Bạch Kỳ cũng đã đi đến, Trương Phức Uất vội cười duyên, e lệ bước ra nghênh đón: "Bạch huấn luyện viên anh đến rồi, Trương huấn luyện viên còn chưa có đi a, tôi mang anh.
46 Ngón tay thon dài của Bạch Kỳ nắm lấy cằm của Khương Sam, toàn bộ thân mình nhỏ gầy của cô, bị hắn ôm trọn vào trong ngực. Trước đây, cô và hắn chưa bao giờ có tư thế thân mật như vậy.
47 Thời điểm Khương Sam không có ở đây, Khương Mật cùng bà Chu chuyển về biệt thự sống, đã nằm trong dự liệu của cô. Bởi vậy, khi Khương Sam mở cửa, cô phát hiện khóa cửa đã bị thay đổi, cô một chút cũng không ngoài ý muốn.
48 Tầm mắt của Khương Sam dần dần chuyển hướng vào trong phòng, cô ẩn ẩn có thể nhìn thấy bóng dáng tự do tự tại của Khương Mật cùng Khương Vi. "Bà nội. "Khương Sam đứng hơi hơi nghiêng người, thần sắc hiện lên tia mỏi mệt cùng gầy yếu: "Thời điểm con bị hủy bỏ tư cách đi Anh quốc, người không ngăn cản, thời điểm con bị bóp méo chí nguyện, con đi cầu người, người nói phải nghe lời, nói muốn lấy đại cục làm trọng, người đối với lời cầu xin của con làm như mắt điếc tai ngơ.
49 Hai tay của Khương Sam siết chặt lấy góc áo của Bạch Kỳ, thân mình của cô không tự chủ được càng thêm dán sát lại vào hắn. Vì thân mình của Khương Sam dựa rất sát, cho nên Bạch Kỳ mới cảm nhận được là cô đang run, thậm chí, hắn còn nghe thấy được tiếng nhỏ giọng khóc nức nở của cô, cùng với tiếng gần như là nỉ non: "Em, ô ô, em muốn về nhà, em nhớ ba ba.
50 Lúc trước Lưu Thiên trạch từng nói qua với bà ta về loại tình huống này, cho nên Khương Mật lúc này phản ứng cực nhanh. Trên mặt bà ta một chút đều không thấy có vẻ gì là nóng nảy, lập tức bắt đầu xin giúp đỡ từ Lưu Thiên Trạch, ôn nhu triền miên nói: "Anh quả nhiên là nói trúng rồi, nha đầu Khương Sam kia đoán chừng là đã đi báo cảnh sát, anh đã nói qua, anh biết người có thể giúp chúng ta.
51 "Em không đi, rất lâu không khiêu vũ, em đã quên cách nhảy như thế nào rồi. "Thanh âm của Khương Sam vẫn cung kính như trước, nhưng lời cự tuyệt lại như trảm đinh tiệt thiết không một chút do dự: "Hơn nữa làm đầu lĩnh đội, mỗi ngày sau khi em học xong, toàn bộ thời gian đều hao tổn vào việc huấn luyện, cho nên em sẽ không có thời gian để tập luyện vũ đạo.
52 Vẻ đau lòng ở trên mặt của Lưu Thiên Trạch lại không được tự nhiên, hắn ôm Khương Mật đầy cõi lòng mong đợi vào lòng an ủi: "Bây giờ còn chưa biết rõ là tại sao thế này đâu.
53 Vòng phỏng vấn vũ đạo có rất nhiều người. Bọn họ đều là những nữ sinh trẻ tuổi với đầy đủ các màu da đứng đầy ở đại sảnh. Một đám người, có tự tin, có chờ mong, có cả thấp thỏm đứng nhìn cửa của phòng phỏng vấn vẫn đang đóng chặt.
54 Editor: Thiên ViKhương Vi hôm nay ăn mặc thực mát mẻ. Trang phục múa đã đem dáng người của cô ta lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn, chính là bộ ngực cùng hai chân thon dài đều lộ ra hết.
55 Editor: Thiên ViMấy ngàn học sinh đều mặc một thân quần áo rằn ri thống nhất, đều là những người trẻ tuổi đứng xếp hàng ngay ngắn đã tạo nên một cảnh tượng phi thường đồ sộ.
56 Editor: Thiên ViHàng năm, người của Quân Nghệ được cử tới để biểu diễn đều là những nữ sinh tinh anh của trường học. Bọn họ đều nổi danh có vũ đạo tốt, dung mạo tốt, vóc người đẹp, cho nên mỗi lần đến giai đoạn này, cho dù biết trường học của mình sẽ chịu mất mặt, nhưng vẫn có không thiếu học sinh của các trường nhịn không được đến đây góp vui.
57 Bạch Kỳ được cử đến khu quân đội kế bên, nhiệm vụ của hắn là xử lý chuyện viện trợ bị giảm bớt. Chuyến đi lần này mất hơn mười ngày. Nếu như trước đây, thời điểm Bạch Kỳ đi chấp hành nhiệm vụ đi đến mấy tháng cũng có, cuộc sống của hắn đã sớm đã có thói quen như vậy.
58 Trên mặt của Khương Sam đều là cung kính, không kiêu ngạo không siểm nịnh, nhưng trong lời nói lại toàn trào phúng. Hiệu trưởng làm như nghe không hiểu, nhưng trong lòng lại nghĩ, là tượng đất cũng phải có ba phần tính thổ đâu, cô lại đối với người ta như vậy, quả thật là không phải đạo.
59 "Cám ơn ngài Tần chính ủy. " Khương Sam thấp giọng nói: "Trong chốc lát ngài cũng không cần có quá nhiều động tác, chính là trực tiếp đứng không động cũng được, lúc này xin lỗi.
60 Người của Quân Nghệ đến đại học T vốn là để tìm kiếm cảm giác về sự ưu việt của mình. Đại học T cùng Đại Hòa Quân Nghệ ở thành phố S vốn là hai sở học viện quân sự.