1 Mười tám tuổi bắt đầu yêu, mười chín tuổi chia tay người yêu, giờ xấp xỉ hai tám tuổi vẫn mong muốn được yêu như chưa yêu lần nào! Đại khái, đó là tất cả những gì có thể nói về “lịch sử tình trường” của Diệu Lam trong suốt mười năm qua! Than ôi, tình trường suốt mười năm trời chỉ gói gọn trong một dòng chữ! Quả là niềm đau không thể nào chôn giấu của Diệu Lam, là nỗi canh cánh khôn nguôi của bố mẹ Diệu Lam, nhưng nó lại là niềm vui sướng, hả hê không thèm che giấu của cậu bạn thân Đông Phong.
2 Diệu Lam trở về nhà trọ lúc chín giờ tối, nhẹ nhàng mở cửa để tránh gây sự chú ý với ông bà chủ nhà “siêu lắm chuyện” ở phía đối diện. Đặc biệt, là ông chủ nhà U60 mà vẫn ăn mặc nói năng như trẻ hai mươi vậy, kệch cỡm ghê gớm! Khổ quá, người ta bảo ở đời phải biết mình là ai, nhưng có những người, thừa biết mình là ai, mình đứng ở đâu nhưng vẫn cố tình gồng lên để sống một cuộc đời khác nhằm để thỏa mãn sĩ diện hão của bản thân mà thôi.
3 Sau một đêm ngủ no say trên chiếc giường quen thuộc, Đông Phong tỉnh dậy tràn ngập khí thế, định sẽ đến văn phòng làm việc thật sớm, nhưng chợt nhớ ra hôm trước gọi điện xin sếp nghỉ nốt ngày hôm nay để vừa nghỉ ngơi, vừa tìm nhà cho con heo suy dinh dưỡng đó.
4 Mấy ngày bận rộn với công việc dồn đống, Đông Phong thậm chí, còn không có thời gian để thở chứ đừng nói đến việc rảnh rang để đến chơi với Diệu Lam. Ngược lại, Diệu Lam lại quá say sưa với căn nhà mới nên cũng chẳng bận tâm gì đến cậu bạn thân nữa.